Vì , khi  đầu tư phim hoạt hình, Diệp Vi nghĩ đến Xưởng Phim Mỹ thuật Thượng Hải đầu tiên.
 
 
 cái giá mà Xưởng Phim Mỹ thuật Thượng Hải đưa  thực sự quá cao.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Trong thời đại , trừ khi là các bộ phim truyền hình  kinh phí lớn, hoặc  nhiều hiệu ứng đặc biệt, còn  thì chi phí sản xuất phim hoạt hình thực  cao hơn phim truyền hình khá nhiều.
 
 
Chẳng hạn như bộ phim truyền hình "Nghiệt Nợ" mà Đài truyền hình Thượng Hải đầu tư năm ngoái, vì   nhiều diễn viên nổi tiếng,  là kịch bản hiện đại,   hiệu ứng đặc biệt, chi phí đơn tập   năm vạn tệ.
 
 
Mặc dù  khi đàm phán thành công việc quảng cáo sản phẩm, đội ngũ sản xuất phim truyền hình  mở rộng tư duy, mời gọi thêm nhiều nhà tài trợ.  đội ngũ sản xuất vẫn  nguyên tắc,   quảng cáo nào cũng chấp nhận, còn đối với các bên quảng cáo,   tiền    thể liên hệ quảng cáo trong các bộ phim lớn,    tiền thì đa  vì  đánh giá cao hiệu quả phát sóng của phim truyền hình, nên  nỡ chi tiền.
 
 
Do đó, bộ phim "Nghiệt Nợ"  cuối cùng   nhiều quảng cáo  đàm phán. Dù chi phí đơn tập  tăng lên, chắc chắn cũng  quá sáu vạn tệ.
 
 
Trong khi đó, phim hoạt hình hai chiều chất lượng , chi phí sản xuất mỗi phút  lên đến vài ngàn đến vạn tệ. Loại  động tác đơn giản và trình độ sản xuất kém hơn, mỗi phút cũng cần ba đến năm ngàn tệ.[1]
 
 
Thời điểm , một tập phim hoạt hình trong nước thường  thời lượng từ mười đến hai mươi phút, nghĩa là nếu yêu cầu trình độ sản xuất cao, một tập ít nhất  tốn mười mấy đến hai mươi vạn tệ.
 
 
Ngân sách của Diệp Vi là  mười lăm vạn tệ mỗi tập, và thời lượng mỗi tập  nhất là  mười lăm phút, tức là chi phí sản xuất mỗi phút là một vạn tệ.
 
 
Còn giá chào của Xưởng Phim Mỹ thuật Thượng Hải là một vạn năm trăm mỗi tập, tính , chi phí sản xuất mỗi tập là hai mươi hai vạn năm ngàn tệ, vượt ngân sách khá nhiều.
 
 
Diệp Vi đành bất đắc dĩ, chỉ  thể tìm đến các công ty sản xuất phim hoạt hình khác.
 
 
Thời điểm , các công ty sản xuất phim hoạt hình trong nước  nhiều, những công ty  tác phẩm đại diện  càng ít. Diệp Vi chọn  chọn , hiện tại chỉ  ba công ty đang  cân nhắc.
 
 
 cả ba công ty , giá chào đều khá cao.
 
 
Nếu chỉ  một công ty chào giá cao, Diệp Vi chắc chắn sẽ bỏ qua ngay, nhưng cả ba đều cao, cô  khó lựa chọn.
 
 
May mắn là cả ba công ty  đều  coi trọng đơn hàng của cô. Các công ty sản xuất phim hoạt hình thời điểm   nguồn thu nhập khá đơn lẻ, họ  giống phim truyền hình dễ dàng quảng cáo, nguồn thu nhập chính là từ phí mua phim của các đài truyền hình.
 
 
Phim hoạt hình cũng  giống phim truyền hình  thể tạo  các ngôi , vì  các công ty sản xuất phim hoạt hình  khó thu hút đầu tư.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-phat-tai-o-thuong-hai-thap-nien-90/chuong-505.html.]
 
Mà đơn hàng  của Hành Tinh Bảo Bối, khởi điểm là ba mươi tập, nếu hiệu quả phát sóng , sẽ tiếp tục sản xuất.
 
 
Các công ty sản xuất phim hoạt hình còn nghi ngờ về vế , nhưng chỉ vế đầu tiên thôi  đủ khiến họ xao xuyến, đây là một đơn hàng trị giá bốn triệu năm trăm vạn tệ!
 
 
Hơn nữa, mặc dù phim hoạt hình do Hành Tinh Bảo Bối đầu tư, bản quyền cũng thuộc về họ, nhưng tỷ lệ phân chia lợi nhuận  thể thương lượng thêm. Vì , theo giá chào của Hành Tinh Bảo Bối, lợi nhuận của họ  mỏng, nhưng chỉ cần phim hoạt hình  thể lên sóng truyền hình, họ sẽ  khoản thu nhập thứ hai.
 
 
Tổng cộng hai khoản thu nhập, tổng lợi nhuận  chắc sẽ ít hơn so với việc họ tự đầu tư sản xuất phim hoạt hình và bán , mà rủi ro thì thực sự  giảm .
 
 
Vì  trong quá trình đàm phán, cả ba công ty đều ngụ ý rằng giá cả  thể tiếp tục thương lượng.
 
 
Trong ba công ty sản xuất phim hoạt hình , công ty ở thủ đô là tích cực nhất, để  thể đạt  hợp tác, họ đề xuất bao trọn chi phí vé máy bay và khách sạn, mời Diệp Vi đến công ty họ tham quan.
 
 
Diệp Vi cũng thực sự  xem tận mắt, nên  tạm thời lên kế hoạch  thủ đô.
 
 
Chuyến  thủ đô  khá suôn sẻ, chủ yếu là giá cả   đàm phán giảm xuống, nhưng Diệp Vi  đồng ý ngay, cô còn  xem hai công ty còn   .
 
 
Mặc dù Diệp Vi cảm thấy, nếu hai công ty còn  cuối cùng chào giá tương đương với công ty , cô vẫn sẽ nghiêng về công ty ở thủ đô hơn, nhưng  mặt  phụ trách, cô vẫn giữ thái độ khá cao, cho đến khi trở về cũng  thể hiện xu hướng rõ ràng.
 
 
Về đến Thượng Hải, Diệp Vi  thẳng đến công ty.
 
 
Ngoài việc phí chuyển vùng  đắt, việc gọi điện thoại liên tỉnh  thời điểm  thực   tiện lợi, các chi nhánh còn lắp đặt máy fax, vì  trong suốt thời gian công tác, Diệp Vi  bỏ lỡ quá nhiều công việc.
 
 
Dành một buổi chiều để xử lý công việc tích tụ xong, đến giờ Dương Chinh Minh đến, hai  cùng   ăn.
 
 
Khi ăn, Dương Chinh Minh  vẻ lơ đễnh.
 
 
Diệp Vi gọi   vài ,   đều  một lúc lâu mới phản ứng ,  một  Diệp Vi còn gọi   mấy ,   mới tỉnh hồn hỏi  chuyện gì.
 
 
Diệp Vi đặt đũa xuống, : “Anh  chuyện gì ?  thấy  cứ lơ đễnh mãi.”
 
 
“Có ?”