Dương Chinh Minh  mặt ông , dùng đũa gắp từng miếng thức ăn  khỏi bát, : “Mấy món     còn thích ăn nữa .”
 
 
Vẻ ấm áp  mặt  đó phai nhạt, ông  lặng lẽ    lâu,  : “Con trông giống , nhưng tính cách  giống  con,  kiên cường.”
 
 
Nghe giọng điệu nhẹ tênh của ông , Dương Chinh Minh nắm c.h.ặ.t t.a.y thành quyền, nghiến răng : “Ông  xứng nhắc đến bà .”
 
 
Người đó  tức giận,  mặt thậm chí còn lộ  vài phần hoài niệm, như thể cảm thán : “Chuyện  con vẫn như hồi nhỏ, che chở  con.”
 
 
Dương Chinh Minh ghê tởm vô cùng.
 
 
Năm xưa khi bỏ rơi hai  con , chẳng thấy ông  do dự, giờ  hoài niệm.
 
 
Nếu nhiều năm  gặp , ông  vẫn giữ  vẻ lạnh lùng vô tình, đốn mạt một cách thẳng thắn, Dương Chinh Minh còn  thể coi trọng ông  một chút, còn bây giờ? Anh chỉ thấy ghê tởm.
 
 
Dương Chinh Minh   cùng ông  hoài niệm quá khứ,  thẳng: “Nếu ông   gì  ,  về đây.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
“Ta  chuyện  .”
 
 
Người đó  xong  hiệu   xuống,  mới mở lời: “Chinh Minh,  chỉ   con là con trai.”
 
 
Nghe lời , Dương Chinh Minh bỗng nhiên hiểu .
 
 
Lại nghĩ   mười mấy năm  quan tâm , giờ mới đến liên lạc, trong lòng  khỏi nảy sinh vài phần hả hê vì ác giả ác báo, cố ý chọc  lòng đối phương hỏi: “Những đứa con khác của ông đều c.h.ế.t  ?”
 
 
Sắc mặt  đó cứng , cau mày : “Bà  sức khỏe  , chỉ sinh  một đứa con gái.”
 
 
Dương Chinh Minh  , nụ   mặt phai nhạt.
 
 
Người đó thì tiếp tục : “Ta  con oán , cho rằng  bỏ rơi hai  con con, nhưng con cũng  gần ba mươi tuổi , đáng lẽ  hiểu rằng con  sống  đời, luôn   nhiều chuyện bất đắc dĩ…”
 
 
Dương Chinh Minh cắt lời ông , giọng điệu châm chọc hỏi: “Vậy, sự bất đắc dĩ của ông là gì?”
 
 
Người đó  hỏi khó, im lặng.
 
 
“Ông  trả lời , chứng tỏ  đời  căn bản   nhiều chuyện bất đắc dĩ như , ông chọn bỏ vợ bỏ con, chẳng qua là vì bản tính ông ích kỷ, vì  thành đạt mà cái gì cũng  thể bỏ.”
 
 
Sắc mặt  đó đột ngột  đổi, giận dữ : “Châu Chinh Minh!”
 
 
“ tên Dương Chinh Minh!” Anh một  nữa nhắc nhở đối phương.
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-phat-tai-o-thuong-hai-thap-nien-90/chuong-529.html.]
Người đó như tức giận đến cực điểm, lồng n.g.ự.c phập phồng, hồi lâu  mới lớn tiếng : “Được! Con tên Dương Chinh Minh, nhưng con  thừa nhận, trong cơ thể con chảy dòng m.á.u của , chỉ cần con còn sống,  vẫn là cha của con!”
 
 
Khoảnh khắc đó, Dương Chinh Minh cảm thấy bi thương cho chính .
 
 
Người đó  tưởng  im lặng là mặc định, tiếp tục đánh bài tình cảm : “Mười mấy năm qua, là    tròn trách nhiệm của một  cha, nhưng  cũng  nỗi khổ riêng.”
 
 
Ông    là ở rể, nhưng cũng chẳng khác gì ở rể, gia đình bên vợ ông  môn đăng hộ đối, mấy năm đầu đừng  là đón con trai về bên cạnh, ngay cả chuyện ông   từng  một cuộc hôn nhân thực tế, ông  cũng cố gắng hết sức che giấu,   họ .
 
 
Nghe  ý trong lời  của ông , Dương Chinh Minh  mỉa: “Bây giờ ông  sợ gia đình bên vợ  ý kiến nữa ?”
 
 
“Thời thế bây giờ  khác xưa.” Người đó mỉm  nhạt, , “Chinh Minh,   con oán , nhưng m.á.u mủ tình thâm,  tin  sẽ  ngày con hiểu cho , bây giờ,  mong con  thể cho  một cơ hội để bù đắp.”
 
 
Hồi nhỏ, Dương Chinh Minh từng nghĩ cha là núi.
 
 
Còn bây giờ,  chỉ  thấy hai chữ “tiểu nhân”  mặt  đối diện.
 
 
Dương Chinh Minh lạnh lùng: “Nếu   cho thì .”
 
 
Người đó chỉ  , giọng điệu bất đắc dĩ: “Chinh Minh,  cứ nghĩ con  qua cái tuổi bốc đồng .”
 
 
Dương Chinh Minh  trả lời, trực tiếp  dậy rời .
 
 
Sau cuộc gặp mặt  vui vẻ đó, Dương Chinh Minh cũng từng nghĩ  đó sẽ đối phó với  như thế nào,   tin  tố cáo thi công  đúng quy định, phản ứng đầu tiên của  là ông    tay .
 
 
  chuyện giải quyết quá suôn sẻ, ngược  khiến  bối rối.
 
 
Cho đến khi những chuyện như  xảy  liên tiếp, và xác định    gây rắc rối cho ,  mới dám khẳng định  chuyện là do  đó chỉ đạo.
 
 
Còn việc tại   đó   đòn hiểm, mà chỉ liên tục gây những rắc rối nhỏ như , đáp án  đơn giản.
 
 
Người đó tuy  cho  nếm trải chút khổ sở, để  hiểu thế nào là bất đắc dĩ, nhưng đồng thời    đẩy   đường cùng, và việc  đó mâu thuẫn như , đều là vì họ là cha con ruột.
 
 
Vì  hàn gắn quan hệ cha con, mà     điều, nên  dạy cho  một bài học.   lo sợ quan hệ cha con sẽ đến mức  thể cứu vãn, nên chỉ dừng  ở mức  .
 
 
Và theo Dương Chinh Minh, những việc  của  đó  giống như  hàn gắn, mà giống như đang huấn luyện chó.
 
 
Người đó  cũng   là một  con trai, mà là một con rối   lời.
 
 
--- Chương 104 --- Dự định: Dương Chinh Minh    con rối, nên  khi nghĩ thông suốt…
 
 
Dương Chinh Minh    con rối, nên  khi nghĩ thông suốt,  nhanh chóng liên hệ với những  bạn quen  từ hồi còn  ăn buôn bán.