Lời  dứt, Vương Hạo nhận  lời  đó miễn cưỡng đến mức nào, vội vàng nặn  một nụ  , “   thể giúp khuyên  đổi ý, cầu xin  buông tha công ty chúng .”
 
 
“Hắn đồng ý ?”
 
 
“Không.”
 
 
“    như .”
 
 
Vương Hạo sắc mặt đột ngột  đổi: “Anh  gặp Chu Hải Binh?”
 
 
Năm ngoái  khi gặp  ở cùng một nhà hàng tư nhân, Dương Chinh Minh  gặp  Chu Hải Binh nữa, càng   Vương Hạo và  đó   gì khi gặp mặt.
 
 
Ban đầu phỏng đoán của  cũng gần giống với câu trả lời của Vương Hạo  , nên  định hỏi thêm.
 
 
  , khoảnh khắc Vương Hạo ngắt lời ,  đột nhiên nảy  câu hỏi .
 
 
Hỏi một câu,  thực sự hỏi   điều gì đó.
 
 
Dương Chinh Minh  trực tiếp trả lời câu hỏi của Vương Hạo, cách bàn  việc   : “Hạo,    lời thật.”
 
 
Bị ánh mắt Dương Chinh Minh khóa chặt, Vương Hạo như  thấy tiếng tim  đập, “thình thịch”, “thình thịch”, liên tục từng tiếng một.
 
 
Hắn  cắn ngón tay, nhưng sợ Dương Chinh Minh   sự rối rắm do dự của , nên nhịn , nhưng   thể kiềm chế  sự thôi thúc dùng ngón cái gãi những ngón tay khác.
 
 
Dương Chinh Minh hỏi như , rốt cuộc là  ,    họ   gì?
 
 
Hắn rốt cuộc  nên nhận tội ?
 
 
Sắp  chịu nổi áp lực, định thành thật khai báo thì Vương Hạo chợt nhớ ,  đúng, nếu Dương Chinh Minh    đề nghị Chu Hải Binh dùng Diệp Vi uy h.i.ế.p ,  tuyệt đối sẽ  nhịn  đến hôm nay.
 
 
Lúc , cũng  thể bình tĩnh như .
 
 
Nghĩ thông suốt điểm , Vương Hạo mở miệng: “  là thật…”
 
 
Vương Hạo   hết câu, thì  Dương Chinh Minh : “Hạo,   đấy,  bất cứ lúc nào cũng  thể  gặp Chu Hải Binh, từ miệng  mà  câu trả lời.”
 
 
Trước đây    gặp Chu Hải Binh, vì  thấy  cần thiết.
 
 
 giờ đây   sinh nghi, để   câu trả lời, chạy một chuyến đến nhà tù đối với  mà  chẳng là gì cả, và  cũng  cách để mở miệng Chu Hải Binh.
 
 
Vậy nên cho dù    gì, cũng  thể trì hoãn  mấy ngày.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-phat-tai-o-thuong-hai-thap-nien-90/chuong-549.html.]
 
Vương Hạo , Dương Chinh Minh thực  đang  cho  điều ,  ngẩng đầu lên,  gượng: “Anh Minh…  thật sự   dối,  chỉ là, chỉ là…”
 
 
Vương Hạo  dám   mắt Dương Chinh Minh, cúi đầu , “ chỉ tiện thể  cho   điểm yếu của  là gì.”
 
 
“Rầm!”
 
 
Dương Chinh Minh đột nhiên  dậy từ phía  bàn  việc, đ.ấ.m một cú  mặt Vương Hạo,  túm lấy cổ áo , ấn  xuống bàn  việc bằng gỗ đặc, giận dữ gầm lên: “Vương Hạo!”
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
“Anh ơi !” Vương Hạo liên tục kêu lên, “ chỉ kêu Chu Hải Binh đối phó với Hành Tinh Bảo Bối,  kêu  nhắm  Diệp Vi, hơn nữa  còn   tay    tống  , Hành Tinh Bảo Bối chẳng mất mát gì cả,  ơi em sai ,  tha thứ cho em ?”
 
 
“Anh còn dám bảo  tha thứ cho ?”
 
 
Dương Chinh Minh nghiến răng , “Anh nên cảm thấy may mắn vì Chu Hải Binh    tống  , nếu …”
 
 
Nếu  thì ,    , chỉ dùng tay nhấc Vương Hạo lên, đẩy  về phía , giọng  đầy ghét bỏ: “Cút !    gặp   nữa!”
 
 
--- Chương 108 --- Tách đối tác
 
 
Mặc dù Dương Chinh Minh   dứt khoát, nhưng thực sự   gặp  Vương Hạo, trong tình hình hiện tại thì khá khó, dù  hai  cũng là đối tác.
 
 
Vì ,  khi đuổi Vương Hạo  khỏi văn phòng, việc đầu tiên Dương Chinh Minh  là liên hệ luật sư, để tham khảo về việc tách đối tác.
 
 
Thực , ngay từ khi xác nhận Vương Hạo   gặp Chu Hải Binh, Dương Chinh Minh   ý định tách đối tác.
 
 
Hợp tác nhiều năm như ,  và Vương Hạo tất nhiên  thể  là   hòa thuận, hai   ý kiến khác , khó tránh khỏi những bất đồng trong việc phát triển công ty.
 
 
Giống như hồi năm 1993,   đăng tin tìm , Vương Hạo  đồng ý. Cùng năm đó,  tự quyết định mua hai mảnh đất ở Hỗ Đông, định tiếp tục xây nhà, nhưng Vương Hạo vẫn  đồng ý,   Hỗ Tây xây nhà.
 
 
Chuyện , cuối cùng Vương Hạo  thỏa hiệp, còn chuyện  thì   chọn nhượng bộ.
 
 
Vì , Dương Chinh Minh luôn nghĩ rằng, chỉ cần mục tiêu nhất quán, cho dù họ  ý kiến khác , cũng  thể tìm kiếm điểm chung trong khi vẫn giữ  điểm khác biệt. Ai ngờ họ tưởng chừng đang tiến về một mục tiêu, nhưng thực     những ngả rẽ khác  từ lâu.
 
 
Anh nghĩ,  lẽ bây giờ tách đối tác,   họ  thời gian, vẫn  thể gọi điện hẹn  uống .
 
 
Vào lúc đó, Dương Chinh Minh  chia tay Vương Hạo một cách êm .
 
 
   ngờ sự bất mãn trong lòng Vương Hạo còn sâu sắc hơn  tưởng. Anh tự cho là tìm kiếm điểm chung trong khi vẫn giữ  điểm khác biệt, nhưng trong mắt đối phương, công ty  trở thành nơi  độc đoán.
 
 
Thậm chí, Vương Hạo vì lợi ích của  mà còn  đẩy tai họa sang  khác, để Chu Hải Binh  đối phó Diệp Vi.
 
 
Điều   chạm đến giới hạn của , vì  khi thực sự đến lúc tách đối tác, Dương Chinh Minh   nương tay.