Ban đầu, Diệp Vi sẽ cấp tiền sinh hoạt hàng tháng, nhưng năm nay Diệp Phương   mấy khi chịu nhận tiền từ tay cô. Thấy cô bé trả một nửa tiền, cô  khỏi lo lắng cô bé eo hẹp tiền bạc, nên  hỏi một câu.
 
 
Không đợi Diệp Phương trả lời, Diệp Binh  : “Chị đừng lo, Phương Phương bây giờ  nhiều tiền lắm. Phần mềm nhỏ mà em   cùng các bạn  đây  bán  , mỗi   chia hẳn ba nghìn tệ!”
 
 
Mức lương trung bình ở Thượng Hải còn  đến một nghìn tệ, ba nghìn tệ   là con  nhỏ. Diệp Vi ngạc nhiên hỏi: “Các em  phần mềm gì mà  chia nhiều tiền ?”
 
 
“Một trang web nhỏ về giao dịch ạ.” Diệp Phương  chút ngượng ngùng  dám nhận công, , “Chủ yếu là thầy giáo của chúng em   bụng,  khi giúp bán phần mềm xong thì  đòi một xu nào, tất cả thu nhập đều chia cho chúng em.”
 
 
Diệp Phương  thật lòng, phần mềm bán  thực chất là bài tập nhóm của họ. Dù trong quá trình , trường  hỗ trợ nhiều, nhưng nếu giáo viên nhất quyết chiếm đoạt thành quả, học sinh cũng đành chịu.
 
 
Chuyên ngành máy tính ở trường cô bé   nhiều  giỏi, khóa  cũng từng xảy  trường hợp tương tự, phần mềm bán  mà học sinh  nhận  một xu nào,  bộ thu nhập đều  túi giáo viên.
 
 
 thầy giáo của cô bé  ,  những tận dụng các mối quan hệ giúp họ bán  phần mềm   xong, mà còn  đòi một đồng nào, cũng  yêu cầu họ trích một phần tiền  quỹ lớp.
 
 
Diệp Phương nhận  tiền  kỳ nghỉ đông. Vốn dĩ  khi nghỉ Tết trở về, cô bé   kể tin vui  cho  chị, nhưng thấy Diệp Vi bận rộn xoay như chong chóng mỗi ngày, nên cô bé   .
 
 
Cho đến hôm qua khi  mua sắm cùng Diệp Binh, thấy chiếc áo bông , cô bé cảm thấy  hợp với Diệp Vi,  mua tặng chị.
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
Diệp Binh thấy giá  đắt, liền  cô bé vẫn còn là học sinh,  tranh trả tiền.
 
 
Diệp Phương vốn  cố ý giấu giếm, thấy Diệp Binh kiên quyết  cho  trả tiền, liền    kiếm  một khoản tiền ngoài,  kể hết đầu đuôi câu chuyện.
 
 
Sau khi xác nhận Diệp Phương  tiền, Diệp Vi liền nhận món quà, ngay tại chỗ cởi bỏ áo khoác đang mặc,  chiếc áo bông hai đứa tặng.
 
 
Cá nhân cô thực    màu sắc đặc biệt yêu thích, nếu  , khi mua quần áo cô sẽ  xu hướng chọn màu tươi sáng.
 
 
Trong tuổi thơ của cô, màu tươi sáng  hiếm thấy, lúc đó thịnh hành màu đen, trắng, xám và xanh quân đội. Có lẽ cũng   là thịnh hành, mà là tình hình lúc đó  mấy  , để tránh sai sót,  lớn khi mua vải hoặc quần áo may sẵn sẽ  xu hướng chọn những màu sắc .
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-phat-tai-o-thuong-hai-thap-nien-90/chuong-592.html.]
Trẻ con mặc quần áo màu gì thì   mấy ai để ý.
 
 
 lúc đó mua vải cần phiếu vải, mà mỗi  một năm cũng chỉ  vài thước vải. Để tiết kiệm vải, đa  các bậc cha  thường  mua vải màu tương tự cho con, để nếu còn thừa vải vụn, ghép  vẫn  thể  thêm thứ gì đó.
 
 
Vì , quần áo Diệp Vi mặc hồi nhỏ   đen trắng thì cũng là xám xanh. Cô  chán  chúng từ lâu. Sau khi cải cách mở cửa và các hạn chế bớt , khi mua quần áo, cô  thích chọn màu tươi sáng.
 
 
 quần áo màu tươi sáng khó tránh khỏi cảm giác  đủ chín chắn, nên những năm gần đây, khi chọn quần áo, Diệp Vi dường như   về thời thơ ấu, tủ quần áo của cô đa phần là các màu đen, trắng, xám.
 
 
 thực  cô mặc màu tươi sáng  , vì mắt cô  to, sống mũi cũng cao, ngũ quan thực   tươi tắn rạng rỡ, đặc biệt là mấy năm gần đây công việc kinh doanh ngày càng , khí chất của cô cũng ngày càng trầm , màu sắc tươi sáng đến mấy cũng  thể cân .
 
 
Sáng ba mươi Tết Dương Chinh Minh đến nhà, thấy cô mặc chiếc áo khoác bông màu đỏ, mắt  sáng lên, khen: “Đẹp quá.” Rồi  hỏi ai mua áo.
 
 
Anh hiểu Diệp Vi,  cô chắc chắn sẽ  tự mua quần áo màu .
 
 
Biết là Diệp Phương chọn, Dương Chinh Minh liền  : “Em gái em  mắt  , màu  hợp với em.”
 
 
Diệp Vi cố ý bắt bẻ: “Màu  thường mặc  hợp ?”
 
 
“Cũng hợp, nhưng cảm giác khác. Thường ngày là trầm   xinh , hôm nay là vui tươi  xinh .”
 
 
Dương Chinh Minh  chuyện tự nhiên, nhưng Diệp Binh và Diệp Phương  ngại  dám , cả hai lấy cớ chuẩn  món ăn     bếp.  Dương Chinh Minh cũng  ở bên ngoài lâu, đặt quà  chuẩn  cho ba chị em xong, liền xắn tay áo  bếp phụ giúp.
 
 
Tết năm nay   gì khác biệt nhiều so với những năm , quy trình vẫn , chỉ là  bàn cơm giao thừa  thêm câu chuyện về chuyến du lịch của Diệp Vi và Dương Chinh Minh  .
 
 
Hết giao thừa,   đến chúc Tết cũng nhiều hơn  năm, đến nỗi mấy ngày nghỉ , Diệp Vi còn thấy mệt hơn cả  .
 
 
Sau Tết    lâu, thì xảy  một chuyện khá quan trọng – Dương Chinh Minh cầu hôn.
 
 
Bị ảnh hưởng bởi gia đình,  đây Dương Chinh Minh luôn giữ thái độ dè dặt về chuyện kết hôn lập gia đình, thậm chí đối với các mối quan hệ  mật,  còn  một sự  tin tưởng bản năng.