Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 trong ký ức tuổi thơ của Diệp Vi   Disneyland, cô sinh năm 1971, đúng  thời điểm Phong trào lớn, các chương trình văn nghệ  phát  TV chủ yếu là tám vở kịch mẫu, và ba bộ phim  gọi là "ba trận chiến cũ".[1] Mãi đến năm 1979, trong nước mới nhập khẩu bộ phim hoạt hình Nhật Bản "Long Tử Thái Lang".[2]   thời điểm đó, TV  đắt đỏ, còn cần phiếu mua hàng chuyên dụng, các gia đình bình thường về cơ bản  mua nổi, cũng   kênh nào để   phiếu. Lúc đó, cả khu tập thể nhà máy cơ khí,  gia đình  TV  thể đếm  đầu ngón tay. Mà những gia đình  thường    cán bộ.
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-phat-tai-o-thuong-hai-thap-nien-90/chuong-672.html.]
Mặc dù ai cũng    đều bình đẳng, thậm chí công nhân tuyến đầu còn vinh quang hơn, đều là con em nhà máy, con cái của những công nhân bình thường như họ  hề kém cạnh con em cán bộ.  trong quá trình vui chơi mà xảy  mâu thuẫn, nếu bản  cán bộ  lẽ  thì còn dễ , nếu   lẽ , cho dù  gây chuyện là con cán bộ,  chịu thiệt thòi vẫn là con cái của những công nhân bình thường như họ. Trong thời kỳ Phong trào lớn, những chuyện tùy  mà đối xử như thế  còn  nhiều, lúc đó ngay cả những   lãnh đạo cũng  khép nép mà sống, nếu      thư tố cáo, lãnh đạo lớn đến mấy cũng  xuống chức, thậm chí  gán tội và đày xuống. Sau khi Phong trào lớn kết thúc, thời đại   đổi, những chuyện  mặt đặt tên dần trở nên nhiều hơn. Dần dần, những đứa trẻ trong khu tập thể chia thành hai nhóm, một nhóm chủ yếu là con em cán bộ, một nhóm chủ yếu là con em công nhân. Diệp Vi ở trong nhóm nhỏ phía , vì  lúc đó, trừ những dịp lễ tết, những gia đình  TV trong khu tập thể sẵn lòng mang TV  cho   cùng xem, còn những lúc khác cô về cơ bản  từng xem TV. Tuổi thơ của cô trôi qua với một chồng truyện tranh thiếu nhi. Chiếc TV đầu tiên của gia đình cô là do bố cô mua  khi ông qua đời, nhưng lúc đó cô  học cấp ba,  ít khi  thời gian xem TV. Đến khi  nghiệp cấp ba, bố  qua đời, cô trưởng thành  một đêm, dù  xem TV, cô cũng  ít khi xem phim hoạt hình.
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 những nhân vật hoạt hình của Disney quá kinh điển, dù Diệp Vi  xem nhiều, cô cũng đều  thể nhận , thậm chí còn  thể   chúng xuất phát từ tác phẩm điện ảnh  truyền hình nào. Và  bộ công viên, thực sự giống một nhà máy sản xuất giấc mơ, kiến trúc mỗi khu vực đều  đặc sắc, nếu   những   bên cạnh đều mặc trang phục đời thường, Diệp Vi  nghĩ  xuyên  . So với cảnh quan, các trò chơi giải trí   mấy thu hút Diệp Vi. Không  các trò chơi giải trí  vui, mỗi trò Diệp Vi và   cùng chơi đều  những  khác , nhưng tất cả đều nở nụ  rạng rỡ, rõ ràng trải nghiệm khá . Không quá thu hút Diệp Vi, chủ yếu là vì cô   trẻ con, cũng   khán giả trung thành của các tác phẩm điện ảnh Disney, cô  khó khám phá  điều bất ngờ từ những cảnh quan trò chơi . Và với tư cách một  trưởng thành, tiêu chuẩn đánh giá một trò chơi    của cô thực  chỉ  một:  đủ kích thích . Đối tượng khách hàng của Disneyland từ  già tóc bạc đến trẻ nhỏ chập chững  , các trò chơi chắc chắn sẽ   thiết lập quá kích thích. Các buổi biểu diễn tại nhà hát thì  tuyệt vời, diễn viên  chuyên nghiệp, cảnh quan sân khấu càng tuyệt  lộng lẫy. Các buổi biểu diễn tối và b.ắ.n pháo hoa càng mang  cho Diệp Vi bất ngờ lớn. Tóm , chuyến  Disneyland  , cảm nhận của Diệp Vi là  uổng công. Cô còn như , huống hồ là những  lớn lên cùng các tác phẩm của Disney, hoặc những  còn  lớn, họ    thể cưỡng  nơi . Ngày hôm đó,  những gương mặt xa lạ hoặc phấn khích hoặc bất ngờ, Diệp Vi cũng nghĩ, nếu công viên chủ đề của Bảo Bối Tinh Cầu trong tương lai cũng  thể thu hút nhiều  như , từ khắp nơi  thế giới đến, và đắm chìm  đó, cảm thấy  uổng công chuyến  , cuộc đời  của cô cũng coi như đáng giá  nhỉ?