Lê Yến đưa tay lau nhẹ lên môi , trái tim  cũng theo động tác của , đập thình thịch, trực giác mách bảo  rằng sức hấp dẫn của  đàn ông  quá lớn,  sắp  chịu đựng nổi nữa .
Mùi hương nhàn nhạt    như chiếc chổi lông vũ nhỏ, nhẹ nhàng lướt qua chóp mũi , khiến   tiến sát  gần để ngửi kỹ hơn.
   là  của Tần Nguyên,  đây   , bây giờ dù thế nào  cũng  nên nảy sinh bất kỳ mối quan hệ nào với  .
 vội vàng vùng vẫy, nhưng Lê Yến  siết chặt vòng tay hơn: "Sếp,  buông ...  ?"
"  thích em gọi  là sếp." Lê Yến đáp, tay càng ôm chặt hơn.
"Hả?" Vậy gọi là gì, ông xã ?  sắp phát điên .
"Tối qua em    ôm  gọi như   , bây giờ    dám nữa?" Nghĩ đến chuyện tối qua,  hận  thể tự đập gãy chân .
"Cái ...   !"  dùng sức giãy dụa,  thoát khỏi sự ràng buộc ngọt ngào , ai ngờ giây tiếp theo, môi   chặn .
Hai   đúng là họ hàng với , động tí là hôn.
   thể phản kháng,   đúng hơn là bản    chìm đắm trong nụ hôn  mà  tìm thấy phương hướng nữa .
Cho dù   là  của bạn trai cũ, cho dù   là vị sếp lạnh lùng nghiêm khắc trong ấn tượng của ,  cũng   cách nào đẩy   .
Lê Yến cuốn lấy , chúng  trong  gian nhỏ bé , quên  trút bỏ tình cảm dành cho đối phương, cho đến khi một tiếng gầm gừ phá vỡ sự yên tĩnh.
"Lê Yến!" Tần Nguyên xông tới đánh Lê Yến,   Lê Yến kéo   lưng bảo vệ, trơ mắt    đ.ấ.m Tần Nguyên một cú trời giáng, khiến khóe mắt   lập tức tím bầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-song-chung-voi-sep/chuong-6-tinh-cam-chom-no.html.]
Tần Nguyên thế mà   tay với  ruột của , Lê Yến lớn hơn Tần Nguyên năm tuổi, nhưng từ nhỏ     ngưỡng mộ Lê Yến, trong  thời gian chúng  yêu ,   luôn kể với  về việc  của   lợi hại như thế nào, tuổi còn trẻ mà  đạt  thành tựu to lớn, còn   học tập theo .
Sao bây giờ   tay với   chứ?
"Thất Thất,   em vì trả thù  nên mới   ? Em  ,     thì em mới chịu tha thứ cho !" Tần Nguyên gào thét trong đau khổ.
Lê Yến  định xông lên đánh ,  ngăn   : "Tần Nguyên,    thích , nhưng   dễ dàng tin tưởng  khác mà  tin , trong lúc  khắp nơi tìm kiếm , lo lắng cho , thì   ôm ấp  khác  dạo phố,  cảm thấy  nên tha thứ cho  ?"
Mắt Tần Nguyên đỏ hoe,   rưng rưng nước mắt, nức nở : "Lúc đó  chỉ là tức giận quá thôi,   chịu nổi sự phản bội, nên nhất thời nóng giận... Anh sẽ bù đắp cho em,  sẽ cạnh tranh công bằng với  !"
Tần Nguyên chỉ  Lê Yến, trừng mắt    một cái,  sang   với ánh mắt đầy hối hận.
"Không cần tranh nữa,  chọn  ."  ôm chầm lấy Lê Yến, nhón chân hôn lên mặt  một cái.
Lê Yến khẽ , vuốt ve mái tóc , hai chúng  công khai thể hiện tình cảm, khiến Tần Nguyên tức đến hộc máu.
"Buổi tối,  vẽ cho em một bức tranh  ?" Lê Yến ghé sát tai   nhỏ,  thở ấm nóng khiến tai  ngứa ngáy.
"Vẽ tranh?" Nghe  Lê Yến thời đại học    gọi là hoàng tử tranh sơn dầu, chẳng lẽ    vẽ cho  kiểu tranh đó, kiểu như Jack vẽ cho Rose?
 tưởng tượng một lúc, một dòng m.á.u nóng chảy  từ mũi , Lê Yến hốt hoảng: "Sao  chảy m.á.u cam? Nhiệt độ điều hòa cao quá ?"
Nói xong,   vội vàng lấy khăn giấy cho ,   điều chỉnh nhiệt độ.
"Không , chỉ là  nóng thôi, ha ha ha."  kéo tay áo Lê Yến,  theo   .
Lê Yến  , nắm lấy tay , lau m.á.u mũi cho , ánh mắt nóng bỏng như  dán chặt lên  .
Tần Nguyên  im bên cạnh, như một bức tượng, đột nhiên   phản ứng , gào lên: "Hai  coi  là  khí ?!"