Nhật Ký Sủng Hậu - Chương 31

Cập nhật lúc: 2024-10-27 13:39:00
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạnh thị yên lặng quan sát phản ứng của từng mặt trong phòng , nội tâm âm thầm buồn , nữ nhi bảo bối của nàng thật đúng là một đứa nhỏ kỳ diệu, cũng nàng là vô tình cố ý, để cho nàng trúng loại độc gì, nàng liền kể liên tục nhắc đến tên Dự vương mấy , thấy trong phòng sắc mặt càng ngày càng khó coi ? Có điều, cái loại âm thầm vui vẻ, sảng khoái là thế nào nhỉ, hình như nhiều năm qua từng thấy sảng khoái trong lòng như , Dự vương là con rể của , còn sủng nữ nhi bảo bối của , cho dù lúc trực tiếp dựa thế của Dự vương thì chứ, khác cũng thể thế nào.

(*) Bình thường t vẫn thích để Mạnh thị tự xưng là nàng hơn, cơ mà chỗ Mạnh thị cũng dùng "nàng" để chỉ Thiên Thiên cho nên tạm chuyển thành "" cho đỡ rối loạn xưng hô nha.

Thử tưởng tượng giữ nguyên câu "nàng để cho nàng nàng trúng loại độc gì" nghĩ thôi cũng đau đầu =))

Diệp Thiên kể xong, hai bàn tay nho nhỏ nắm chặt thành nắm đấm, "Tộc trưởng gia gia, ngài xem, mẫu của độc hại bảy năm, hại nàng chắc chắn là trong hầu phủ, ngài là tộc trưởng, ngài là công chính nghiêm minh nhất, cho nên ngài nhất định sẽ giúp mẫu tử chúng chủ đúng ?"

Mai thị đầu liếc Tề thị một cái, huân hương và tổ yến mà đại tẩu dùng đều vấn đề, mà cả hai thứ đều là đồ từ trong khố phòng của hầu phủ lấy , chuyện cùng nhị tẩu tránh khỏi liên quan .

Lúc Tề thị một chút ý thức nguy cơ đều , còn đang say sưa một bên xem náo nhiệt, việc thật đúng là khó tin nha, Mạnh thị độc hại chứ, kẻ độc hại nàng liệu là lão thái thái nhỉ? Lần lão thái thái nên thế nào thoát đây? Diệp Lệ cũng lên tiếng: "Hôm nay mời tộc trưởng cùng các vị tộc lão đến đây, cũng là hi vọng tộc trưởng thể tra xét một cách công bằng, chính trực, trả công đạo cho mẫu ."

Lão thái thái lén lút liếc nhị lão gia, ánh mắt dừng Tề thị dạo qua một vòng, nhị lão gia nhíu mày suy nghĩ một lát, âm thầm dấu vết gật gật đầu.

Tộc trưởng về phía Mạnh thị, nàng vô cùng lạnh nhạt, đoan trang ưu nhã ghế, một trai một gái phân ở hai bên nàng. Vị bên trái tuy chỉ mới mười bốn, nhưng là thế tử của Tế Bình hầu, chỉ chờ đến khi đủ tuổi liền thể thừa kế tước vị; vị bên càng nhỏ hơn, chỉ mới tám tuổi, nhưng là Dự vương phi cho đích thánh chỉ tứ hôn, hơn nữa Dự vương xem còn coi trọng, để ý nàng. Có nhi tử cùng nữ nhi như thế , Mạnh thị là nắm chắc phần thắng trong tay.

Tộc trưởng đầu lão thái thái, "Đệ , lúc khi hầu gia xảy chuyện, Mạnh thị bệnh, loại huân hương và tổ yến vấn đề cách nào thể đưa đến phòng của nàng, ngươi... suy nghĩ gì ?"

Lão thái thái khan một tiếng, "Ngươi, đứa nhỏ thật là, chịu ủy khuất lớn như thế, vì chịu đến tìm chứ, chúng một nhà, thể nhẫn tâm ngươi độc hại mà buông tay mặc kệ chứ, ngươi ngươi xem, lời gì cũng chịu , đem tộc trưởng cùng các vị tộc lão đều mời tới ."

Lời trong tối ngoài sáng đều là đang trách Mạnh thị hiểu chuyện, xảy chuyện tiên tìm trưởng bối trong nhà thương lượng, gióng trống khua chiêng tìm tộc trưởng. Mạnh thị mỉm , "Cũng , lúc đầu còn nghĩ nên để Đại Lý tự đến tra chân tướng sự thật, nhưng nghĩ đến chuyện trong nhà thể truyền ngoài, cho nên vẫn là mời tộc trưởng đến thì hơn, nếu như kẻ hạ độc thật sự quá mưu mô giảo hoạt, ngay đến cả tộc trưởng cũng tìm , đến lúc đó trình báo cho Đại Lý tự cũng muộn."

lúc đây trực tiếp báo cho Đại Lý tự , Mạnh thị cũng là băn khoăn riêng, nàng hiện tại thể hại, là đối tượng đồng tình, nhưng nếu như nàng bất chấp tất cả đem việc trình báo đến Đại Lý tự, đợi lão thái thái xử phạt thì , đến lúc đó, nàng ngược sẽ trở thành kẻ nhẫn tâm, bất hiếu. Nói đến thật hoang đường, nhưng thói đời chính là như , mặc kệ nàng lý đến mức nào nữa, chỉ cần trưng hai chữ hiếu đạo, lão thái thái liền tự nhiên chiếm hết phần ưu thế, cảm thông, tha thứ. Đương nhiên, hiếu đạo gì đó, nội tâm của nàng là khịt mũi coi thường, đối với lão thái thái, nàng một chút cũng tôn kính, hiếu thuận với bà , nhưng một việc, thích hợp quá mức huyên náo ngoài cho đời phán xét đánh giá. Lại tiếp, chỉ bằng chuyện hạ độc thôi thì khó trực tiếp vặn ngã lão thái thái, bởi vì tìm một đến gánh tội là vô cùng dễ dàng.

Khóe miệng lão thái thái giật giật, Mạnh thị đây là trực tiếp đe dọa, uy h.i.ế.p nàng, nếu thật sự trình báo lên Đại Lý tự, như liền cách nào đè áp xuống cho xong chuyện. Xem , hôm nay nếu như nhả thứ gì, khiến cho Mạnh thị hài lòng mà , chuyện liền thể nào dừng .

Lão thái thái vô cùng tiếc nuối Tề thị một cái, thở dài một tiếng: "Tề thị , thời gian qua con đến cùng là quản gia là thế nào đây, trong khố phòng tại xuất hiện loại đồ vật nguy hại như chứ?"

Tề thị đang hưng phấn xem náo nhiệt, chút chuẩn liền lửa đốt đến , liên lụy trong, "A, cái ... cái với con thì quan hệ gì chứ, độc mà đại tẩu trúng cũng do con hạ."

"Cho dù con hạ, con cũng trốn thoát tội lơ là, thất trách." Lão thái thái lắc đầu, "Mạnh thị trúng độc đều bảy năm, trong bảy năm qua, loại huân hương và tổ yến vấn đề đều là trực tiếp từ khố phòng đưa qua, con nhanh đem hạ độc tìm cho , cũng cho Mạnh thị một cái công đạo."

"A, , con dâu sẽ tra rõ việc ." Tề thị gật đầu đáp ứng, tìm dê thế tội , loại chuyện thật đơn giản, vấn đề gì.

Bờ môi xinh của Mạnh thị câu lên một nụ nhẹ đầy trào phúng, nếu như mời tộc trưởng đến đây, việc hôm nay hẳn là sẽ kết thúc đơn giản như thế, đau ngứa, đả thương lão thái thái cùng Tề thị chút nào. Đáng tiếc, nàng dù chỉ một chút cũng nghĩ sẽ bỏ qua như , định mở miệng, Diệp Thiên giành : "Nhị thẩm vốn là nắm quyền chưởng quản gia trong tay, khố phòng xảy vấn đề, nhị thẩm cũng tránh khỏi hiềm nghi, vẫn nên để khác đến tra rõ việc , dù , nhị thẩm cũng hiềm nghi, lỡ như, lỡ như, nhị thẩm là hạ độc thì , hoặc nhị thẩm là màn sai xử kẻ khác , đến lúc đó tùy tiện tìm một đến gánh tội , đây còn là chuyện dễ như trở bàn tay ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-hau/chuong-31.html.]

"Ngươi, ngươi nha đầu , " Tề thị trách cứ Diệp Thiên, thế nhưng phận của nàng bây giờ là Dự vương phi tương lai, từ khi Diệp Dung vả miệng, ngưởi của Tế Bình hầu phủ đối với loại phận của Diệp Thiên mới nhận thức sâu sắc hơn, bình thường đều dám chọc đến nàng, Tề thị cũng ngoại lệ, "Ta thể độc hại đại tẩu chứ? Ta cùng đại tẩu giờ đều thù oán."

"Vậy cũng chắc, " Diệp Thiên chân thành tiếp tục: "Vốn dĩ quyền chưởng quản nội vụ hầu phủ là trong tay mẫu , đến khi nàng bệnh dậy nổi, cái liền chuyển tay nhị thẩm ?" Nàng dù rõ điều gì, nhưng ý tứ trong lời rõ ràng, Tề thị thể vì đoạt quyền chưởng quản nội vụ, mà tay hạ độc hại Mạnh thị.

Tề thị á khẩu trả lời , lão thái thái mở miệng: "Được , , nếu như Thiên tỷ nhi tin tưởng nhị thẩm của con, thì để đến tra xét chuyện độc hại , như ?"

"Cũng ." Diệp Thiên nghiêm túc lắc lắc đầu nhỏ, "Lỡ như, là lỡ như, lão thái thái là hạ độc thì ?"

Lão thái thái lúc cũng nghẹn miệng đáp , cái lỡ như của nàng đến cũng thật là chuẩn xác .

"Vậy theo ý kiến của con, chuyện nên để ai thẩm tra xử lí việc đây?" Tộc lão hỏi, đối mặt với Dự vương phi tương lai, cho dù nàng chỉ mới tám tuổi, tộc lão cũng thận trọng trong lời , dám cậy già mà lên mặt.

Diệp Thiên liếc mắt những hiện diện trong phòng: "Trong hầu phủ , ai cũng thể là kẻ màn sai sử việc , nhưng chỉ mẫu chắc chắn là , bởi vì nàng tuyệt đối sẽ độc hại chính , cho bản bảy năm trời cách nào dậy , cho nên, thẩm tra xử lí chuyện , liền từ mẫu tự đến tra là thỏa đáng nhất."

Trong lòng Tề thị khỏi nhảy dựng lên, nàng đột nhiên ý thức Diệp Thiên cùng Mạnh thị đến cùng là cái gì. Bản và lão thái thái đương nhiên thể tìm đến gánh tội , nhưng Mạnh thị thể dựa chuyện thuận thế đem quyền chưởng quản nội vụ từ trong tay đoạt trở .

Tộc trưởng trầm ngâm một lát, cũng nhận mục đích của Mạnh thị, "Cũng , Tề thị quản gia xảy sơ suất nghiêm trọng như , mặc kệ kẻ màn là ai, Tề thị cũng thích hợp tiếp tục nắm giữ quyền chưởng quản trong hầu phủ nữa, nếu như độc trong Mạnh thị đều tiêu trừ , nội vụ phủ vẫn nên để Mạnh thị tiếp tục chưởng quản thì hơn, cũng dễ dàng hơn trong việc tìm thủ phạm hạ độc."

Tề thị còn gì đó, nhận ánh mắt cảnh cáo của lão thái thái và nhị lão gia, lão thái thái minh bạch, nhị lão gia cũng minh bạch, chỉ mất quyền chưởng quản nội vụ, là biện pháp giải quyết nhất lúc .

Tề thị chịu đựng đau nhức khó chịu trong lòng, vạn phần cuối cùng vẫn : "Vậy đợi lát nữa sẽ đem sổ sách cùng chìa khoá đều đưa cho đại tẩu."

Quyền chưởng quản đương nhiên là đoạt , những cũng là cứ lấy một cách qua loa dễ dàng như , Mạnh thị : "Chìa khoá cùng sổ sách, vẫn nên đợi đến khi đối chiếu sổ sách, kiểm tra khố phòng xong giao cho . Nếu như vấn đề gì, chúng cũng thể dễ dàng cho rõ ràng."

Tề thị kinh hãi trong lòng, nàng mấy năm nay tham ô ít bạc công của hầu phủ, sổ sách căn bản là thê thảm đến nổi, về phần khố phòng, càng là kê khai lung tung rối loạn. Bình thường đồ vật trong phòng của nàng , còn phòng của hai nữ nhi, đều là trực tiếp từ khố phòng cầm , mấy thứ quăng ném hỏng mỗi khi tức giận, sinh khí, cũng liền trực tiếp lấy cái khác từ khố phòng thế . Loại hành vi vốn là đúng, đồ vật trong phòng ở, viện tử của mỗi đều ghi chép cụ thể trong sổ ghi chép vật phẩm, nếu hư là bồi thường, trừ phi đó là đồ riêng của bản . Nếu như tiếp nhận quyền chưởng quản là Mai thị từng qua bao giờ, nàng còn thể nghĩ cách lừa gạt cho qua, nhưng còn Mạnh thị khi ngã bệnh vẫn luôn một mực chưởng quản hầu phủ, dễ dàng lừa gạt, qua mắt nàng là khả năng.

"Đại tẩu cần gì nghiêm túc như chứ, chúng đều là một nhà, kiểm toán gì đó lãng phí ít thời gian ." Tề thị khan.

Mạnh thị nhàn nhạt lườm nàng, " , là một nhà, loại một nhà sẽ âm mưu độc c.h.ế.t loại ."

Tề thị ngậm miệng, trong đầu nhanh chóng tính toán tìm cách ứng phó với việc kiểm tra, đối chiếu sổ sách, Mạnh thị : "Làm phiền tộc trưởng cùng các vị tộc lão tạm thời lưu , theo giúp thẩm tra độc án , dù cũng bảy năm quản gia, chỉ sợ ít hẳn chịu lời , hơn nữa, tộc trưởng ở đây, cũng xem như là chứng kiến, đại diện cho công bằng ."

Tộc trưởng gật gật đầu, chuyện hôm nay đổi cũng thể cứ như qua loa chấm dứt, huống chi bên Mạnh thị còn một vị thế tử, một vị Dự vương phi , kỳ thật sự lựa chọn giữa Mạnh thị và lão thái thái , xu lợi tránh hại, là bản tính vốn của con , ?

Tề thị còn đang khẩn trương lo lắng về chuyện nàng tham ô bạc công, lão thái thái cùng nhị lão gia nhíu mày, Mạnh thị đoạt quyền quản gia , nhưng xem vẫn còn hài lòng?

Mạnh thị cũng hiểu bọn đang suy nghĩ điều gì, nàng đương nhiên là hài lòng, chính là hầu phu nhân đắn, danh phận, nội vụ hầu phủ vốn dĩ do chính nàng chưởng quản, là bọn tay hạ độc hãm hại nàng, đó cướp từ trong tay nàng. Bây giờ chẳng qua là vật về chủ cũ. Trong khi đó thù nàng trúng độc, thù của hầu gia, cũng còn báo .

Loading...