Nhật Ký Sủng Hậu - Chương 40

Cập nhật lúc: 2024-10-27 13:44:59
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Lệ ngay lúc cho là chắc chắn c.h.ế.t , nhắm mắt , cảm giác một cách rõ ràng trường kiếm của đ.â.m lồng n.g.ự.c đối phương, nhưng mà sự đau đớn như trong suy nghĩ của cũng xuất hiện.

Diệp Lệ nghi hoặc hé mở mắt , trường kiếm trong tay chính là đang đ.â.m thẳng vị trí trái tim của gã thủ lĩnh sát thủ, ánh trăng sáng, có thể thấy m.á.u tươi của xuôi theo áo bào ngừng chảy xuống, mà trường kiếm của gã rơi mặt đất, nơi cổ tay cùng cần cổ đều đ.â.m một mũi tên.

Toàn bộ sơn cốc an tĩnh trong một chớp mắt, bọn sát thủ ngơ ngác vài giây mới tỉnh , quát to lên, "Đại ca c.h.ế.t ! Đại ca tên tiểu tử g.i.ế.c !"

"Vì đại ca báo thù!"

Bọn sát thủ vô cùng tức giận và phẫn nộ, giơ vũ khí trong tay hướng về Diệp Lệ đánh tới.

Diệp Lệ giúp , thời gian quan sát cho kỹ đám bộ xông tới, lập tức rút kiếm, xoay sang nghênh chiến với bọn lâu la tiểu . Hắn trở về từ cõi chết, mở sát giới, đầu tiên trong đời tự tay g.i.ế.c một sống sờ sờ, huyết tính trong kích phát, hơn nữa trong bóng tối âm thầm bảo vệ , liền sợ hãi, trường Kiếm xuất như rồng bay phượng múa, ánh trăng lưu từng đạo tàn ảnh rét lạnh khiến cho khiếp sợ.

"Lão đại, tiểu tử khả năng nha." Cách đó xa thấp giọng chuyện.

Lão đại lên tiếng, cung trong tay một nữa lắp hai mũi tên. Chỉ cần tình huống quá nguy cấp, cũng ý định nhúng tay , bởi vì chuyện đối với Diệp Lệ mà là một cơ hội rèn luyện khả năng thực chiến hiếm , đối phương sẽ thủ hạ lưu tình, đều là lấy mạng đổi mạng, dĩ nhiên phụ trách để cho Diệp Lệ gặp nguy hiểm đến tính mạng, bởi vì bọn là phụng mệnh chủ tử, đem nguyên vẹn, bình an trở về.

Đối phương lấy mạng đổi mạng, Diệp Lệ cũng chút khách khí, chỉ một chút nữa thôi c.h.ế.t ở chỗ , còn gặp mẫu cùng , vì đối với đám sát thủ căm thù đến tận xương tuỷ, trường kiếm xuất , đều là trực tiếp đ.â.m nơi yếu hại.

Đám còn thủ đều vô cùng bình thường, thủ lĩnh, hiển nhiên là đối thủ của Diệp Lệ, mắt thấy từng một lượt ngã xuống, liền nhanh chậm hô lên một tiếng: "Thế tử, xin lưu mấy sống."

Thanh âm chút quen thuộc, Diệp Lệ đây chính là tay cứu , trường kiếm trong tay cũng thuận theo tránh những chỗ yếu hại, đem đám sát thủ còn sót đánh ngã xuống đất, lúc mới nghiêng đầu về phía thanh âm phát .

"Trịnh Hàn, là ngươi!" Người tới Diệp Lệ nhận thức, chính là thị vệ trưởng của Dự vương phủ, hơn ba mươi tuổi, thủ vô cùng , tìm Trịnh Hàn luận bàn đều hề thắng nổi nào, nghĩ tới âm thầm cứu . Diệp Lệ cung tên tay Trịnh vẫn còn để sẵn hai mũi tên, trong lòng vô cùng kính nể, Trịnh Hàn thể cùng lúc b.ắ.n hai mũi tên, còn chuẩn xác như , một tên b.ắ.n trúng tay gã đại ca, một tên còn b.ắ.n thẳng cổ của .

Trịnh Hàn đem cung tên thu , tránh những t.h.i t.h.ể đất bước tới, Diệp Lệ cũng chịu chút thương tích quá nghiêm trọng, : "Thế tử, thật a, để ngươi thương." Chỉ cần thiếu cánh tay gãy cẳng chân loại , cũng xem như nguyên vẹn, phân phó của chủ tử vẫn tính là thành thôi.

"Một ít thương tích nhỏ thôi đáng là gì." Diệp Lệ nghiêm mặt khom thi lễ, "Đa tạ ân cứu mạng của Trịnh thị vệ."

Trịnh Hàn vỗ vỗ vai , "Không cần, là theo lệnh vương gia tới đây, nếu ngươi cám ơn thì nên cám ơn vương gia mới đúng."

"Dự vương tới chỗ ?" Diệp Lệ nghi hoặc hiểu, là một đường phi ngựa tới, những tới xuất hiện kịp thời như , chẳng lẽ là Dự vương sớm dự báo chuyện ? "Cái , ngươi vẫn là trở về tự hỏi vương gia ." Trịnh Hàn phái thủ hạ của đem tặc nhân còn sống đều trói , đó để hai trông coi hiện trường, mang tới cho Diệp Lệ một con ngựa khác, nhóm mượn ánh sáng trăng, cùng trở về Dự vương phủ.

Khuôn mặt Dự vương trầm như nước, kiếp lúc quen Thiên Thiên, Diệp Lệ c.h.ế.t , cũng rõ chuyện gì xảy , nhưng đó nhị phòng hầu phủ nhị phòng liền thế tiếp nhận tước vị, dựa theo kinh nghiệm của , kẻ thu lợi ích lớn nhất, liền thể là kẻ xuống tay màn, huống chi còn tra Mạnh thị sinh bệnh mà là trúng độc. Hắn Diệp Thừa Hồng lúc nào sẽ lập mưu hại c.h.ế.t Diệp Lệ, cho nên, dứt khoát phái chằm chằm hành động của Diệp Thừa Hồng.

Không nghĩ tới, Diệp Thừa Hồng gan lớn đến mức mướn sát thủ g.i.ế.c . Hắn rõ lắm kiếp xảy chuyện , là Diệp Lệ may mắn tránh thoát ám sát, kiếp Diệp Lệ liền c.h.ế.t ở ám sát , chỉ điều ở kiếp xảy sớm hơn so với đời .

(Ý Dự vương đơn giản là mốc thời gian Diệp Lệ c.h.ế.t ở đời xảy muộn hơn so với mốc thời gian sự kiện . Bởi vì đời Mạnh thị hồi phục, thế lực của đại phòng ngày càng mạnh lên, cho nên nhị lão gia lo lắng chuyện lớn thành, tranh thủ xuống tay giải quyết hậu hoạn.)

Nhìn thấy Diệp Lệ tới, Dự vương vung roi ngựa trong tay lên quất cho vài cái, trông thấy m.á.u me, mang thương tích, đem roi ngựa buông xuống, tức giận liền giỏ ngón trỏ cách một chỉ chỉ thẳng Diệp Lệ.

Cũng tại , trông thấy Dự vương tức giận như , Diệp Lệ liền chút chột .

"Ngươi cũng sai ?" Không thể đánh , nhưng vẫn thể mắng, đôi mắt phượng đen như mực của Dự vương lạnh như băng Diệp Lệ.

"Ách, , quá xúc động , khác lừa gạt, nhưng mà, một chút sơ hở đều , hơn nữa ngọc bội đúng thật là thứ mà phụ đeo lúc mất tích!" Diệp Lệ cũng lừa, nhưng khi nghĩ đến ngọc bội , kích động lên, "Cho dù là gạt , nhưng nhất định tin tức của phụ !"

Xem vẫn hiểu bản sai ở , Dự vương trừng mắt liếc một cái, "Ta hỏi ngươi, nếu như ngươi tìm nhi tử của quan tri phủ, ngươi sẽ trực tiếp khắp nơi phố lớn hỏi thăm thấy nhi tử của tri phủ đại nhân , là trực tiếp đến phủ của quan tri phủ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-hau/chuong-40.html.]

"Tất nhiên là đến phủ của quan tri phủ, ở phố lớn tìm quá ngu..." Diệp Lệ còn hết, liền hiểu , kinh thành tìm thế tử của Tế Bình hầu phủ, lẽ trực tiếp đến Tế Bình hầu phủ mới đúng, thể ở phố lớn lung tung mục tiêu tìm , kẻ lừa cũng cẩn thận, chút sai sót gì, chỉ là lúc quá mức xúc động cho nên phát giác .

"Ta hỏi ngươi," Dự vương khuôn mặt Diệp Lệ chút hổ thẹn, ngữ khí thoáng hòa hoãn hơn một chút, "Núi Bạch Tước ngươi hẳn là xa bao nhiêu, cưỡi ngựa còn mất nhiều thời gian, trung gian trong đó còn vượt sơn cốc, tuyệt đối khả năng là nhờ xe tới, nhưng trông chút mệt mỏi nào ?"

"Không , tinh thần ." Diệp Lệ cúi thấp đầu, thật sự là quá ngu ngốc, sơ suất nhiều như , vốn dĩ thể phát hiện và tránh khỏi ngay từ đầu, nếu như Dự vương phái đến cứu , cứ như mơ hồ c.h.ế.t , mẫu sẽ khổ sở bao nhiêu .

Dự vương thấy sai, thanh âm cũng đổi nhẹ nhàng hơn, "Mà cho dù lời là thật, nhạc phụ tình huống nguy cấp, ngươi vội vã qua cũng đúng, nhưng lúc đó, ngươi hẳn là gọi tên hầu bên của ngươi đến, cho hồi phủ bẩm báo với nhạc mẫu, để nhạc mẫu phái tới đó, thị vệ, đại phu đều theo đó mà tới, như so với một ngươi qua càng hơn ?"

Diệp Lệ mặt đỏ tới tận mang tai, uổng công qua sách binh pháp mưu lược nhiều như , một khi phát sinh tình huống xử lý đến rối tinh rối mù.

Dự vương thật sâu một cái, bản là sống một đời, trải qua nhiều sự tình, tự nhiên có thể thấy rõ nhiều thứ, Diệp Lệ hiện tại tuổi còn nhỏ, sống đến bây giờ dễ dàng gì, "Trước tiên may đem vết thương rửa sạch, băng bó cho kỹ, ăn chút gì đó tiếp." Hắn vẫy tay, Lộc y chính ôm theo hòm thuốc chờ sẵn ở cửa từ sớm liền như một làn khói chạy , híp mắt dừng mặt Diệp Lệ "Thế tử, mời theo ."

Dự vương buồn khuôn mặt đầy hưng phấn của Lộc y chính, bản quanh năm suốt tháng cũng sinh bệnh thương, cho nên khiến cho Lộc y chính vô công rỗi nghề, nghẹn đến phát điên .

Trên Diệp Lệ đều là vết thương nhẹ, Lộc y chính chút tiếc nuối thoa thuốc cho , nghiêm túc xem mạch, xác định Diệp Lệ thể vô cùng , cần trị liệu, ủ rũ cúi đầu ôm hòm thuốc rời .

Diệp Lệ cùng Dự vương tuổi tác tương đồng, vóc cũng thua kém gì , đổi một y phục ở nhà của Dự vương, liền gian ngoài dùng cơm.

Dự vương dùng qua bữa tối, chỉ là tiếp Diệp Lệ thôi. Trên bàn bày cơm gạo tẻ, các món ăn phong phú, Diệp Lệ sang, dịch chua trong dày liền cuồn cuộn dâng lên, cá kho, thịt gà, các loại thịt đều cho hồi tưởng một màn đó trong sơn cốc, trường kiếm đ.â.m trong da thịt, m.á.u huyết chảy , miệng vết thương lộ cả xương...

Dự vương xem sắc mặt của liền hiểu , hiệu cho đem bộ các món ăn mặn xuống, "Không quan hệ, đợi qua mấy ngày liền bình thường ." Lần thứ nhất g.i.ế.c chắc chắn là sẽ thích ứng , ai cũng đều như thế.

Diệp Lệ cố nén khó chịu, ăn chút rau cải tươi ngọt, đậu hũ trơn mềm, ăn xong một chén cơm liền thả đũa xuống.

Dự vương cũng miễn cưỡng ăn thêm, tiếp: "A Lệ đêm nay liền lưu chỗ , hai chúng thương lượng một chút sự tình tiếp theo nên xử lý thế nào." Diệp Lệ cũng đang ý , hai thư phòng, mà đến khách viện của Diệp Lệ ở Dự vương phủ.

"Còn xin điện hạ phái người hầu phủ, chuyển lời cho mẫu và Thiên Thiên một chút." Diệp Lệ trải qua một trận c.h.é.m g.i.ế.c đến sức cùng lực kiệt, giờ phút thể chút chịu nổi, dựa hẳn ghế lên tiếng nhờ.

Dự vương gật gật đầu, "Yên tâm, phái qua đó , liền A Lệ lưu vương phủ của , đêm nay trở về."

Diệp Lệ cảm kích , thật sự là chu đáo cẩn thận, chỉ phái cứu , ngay cả mẫu cùng bên cũng quên thông báo trấn an." , điện hạ thế nào núi Bạch Tước?" Nghi vấn từ lúc gặp Trịnh Hàn vẫn luôn ở trong lòng của , xét về mặt thời gian, Trịnh Hàn hẳn là sẽ tới nhanh như , trừ phi Dự vương sớm dự báo việc .

Dự vương tự nhiên khả năng với bản là trùng sinh, bởi vì sẽ c.h.ế.t sớm, để cho tiểu vương phi của biến thành bé gái mồ côi, cho nên một mực chú ý nhất cử nhất động của hầu phủ."Thủ hạ của ngẫu nhiên phát hiện Diệp Thừa Hồng cùng sát thủ liên lạc, tiếp xúc, cảm thấy sự tình chút khác thường, liền bẩm báo cho . Ta lo lắng bọn gây bất lợi cho Thiên Thiên, cho nên dứt khoát phái chằm chằm Diệp Thừa Hồng cùng đám sát thủ , những sát thủ ở sơn cốc chuẩn bố trí một phen, liền phái Trịnh Hàn qua đó điều tra, xem xét, kết quả chờ đến ngươi xuất hiện."

Diệp Lệ dậy, trang nghiêm hành lễ, "Đa tạ ân cứu mạng của điện hạ." Không quản đến sự tình bao nhiêu trùng hợp, đều thật sự cứu mạng , để cho còn cơ hội thể tiếp tục bồi bên cạnh mẫu .

"Được , mau xuống , mệt mỏi thành cái dạng , bây giờ còn chú ý lễ nghĩa gì, chúng cũng ngoài, cần để ý những thứ ." Dự vương dậy đem đè ghế, "Ta thấy ngươi một chút cũng kinh hãi, chẳng lẽ ngươi sớm đoán là do Diệp Thừa Hồng ? Như tiếp theo đây ngươi gì?"

Diệp Lệ gật gật đầu, "Không dối gạt điện hạ, từ qua chút sách vở, bắt đầu hiểu chuyện, cái gì gọi là bất hòa, liền bắt đầu nghi vấn với chuyện phụ mất tích năm đó. Ta ở trong từ đường thấy qua bài vị của tổ phụ cùng tổ mẫu, lão thái thái là tổ phụ tục huyền khi tổ mẫu qua đời, đẻ của phụ , một mực hoài nghi lão thái thái cùng nhị phòng tam phòng hợp mưu hãm hại phụ , có điều qua nhiều năm như , bọn cũng gì động tĩnh nữa, vốn chút d.a.o động, cảm thấy chính nghĩ nhầm . lúc , Phùng ma ma điện hạ phái tới phát hiện chuyện mẫu trúng độc, càng thêm vững tin, năm đó là bọn hại phụ , mà mục tiêu của bọn nếu như là vì tước vị hầu gia , nhất định sẽ xuống tay với ."

Cho nên khi gặp ám sát, kẻ thứ nhất hoài nghi liền là nhị phòng và tam phòng, Diệp Lệ dừng một chút, "Huống chi, bọn vì dẫn dụ tròng, lấy ngọc bội mà phụ mang khi mất tích, mặt ngọc bội còn chữ tự khắc, tuyệt đối là giả." Ngọc bội ở Diệp Thừa Hồng trong tay, chính là chuyện phụ mất tích năm đó cùng Diệp Thừa Hồng quan hệ trực tiếp.

Dự vương gật gật đầu, nếu như trùng sinh mà , Diệp Lệ so với thật sự lợi hại hơn nhiều, kiếp lúc mười bốn tuổi, thật sự đúng là một hoàng tử ngang ngược càn rỡ, chỉ chơi bời, trừ ăn uống vui đùa, cái gì cũng hiểu, mãi cho đến khi Ngưng Ngọc cung của mẫu phi xảy chuyện, mẫu phi cũng từ đó ngã bệnh dậy nổi qua đời, mới đột nhiên tỉnh ngộ , minh bạch bản cái gọi là hoàng tử " sủng ái nhất" là ý nghĩa gì.

"Nếu như là do nhị phòng hầu phủ xuống tay, A Lệ là dự định giả quyết công khai vẫn là giải quyết riêng?"

"Tất nhiên là công khai, , báo quan!" Diệp Lệ c.h.é.m đinh chặt sắt , mẫu trúng độc, bởi vì tay là lão thái thái, coi như báo quan, cũng sẽ chụp lên đầu cái mũ bất hiếu, nhưng kẻ cho ám sát là nhị thúc, cần lo lắng phương diện , hơn nữa, Diệp Thừa Hồng còn hãm hại phụ của , cho nên tuyệt đối thể bỏ qua !

Loading...