Nhật Ký Sủng Hậu - Chương 48

Cập nhật lúc: 2024-10-27 13:53:45
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hầu gia bình an trở về, cho nội tâm của mỗi một trong viện đều vô cùng chấn động.

Diệp Thừa Nguyên buông nữ nhi xuống đất, đặt bàn tay nhỏ của nàng tay Mạnh thị, thấp giọng : "Đợi lát nữa trở về viện tử, chúng sẽ chuyện tỉ mỉ ."

Hắn sang Diệp Lệ, thiếu niên mày kiếm mắt sáng, ánh mắt đầy sự sốt ruột và kích động nhất định chính là nhi tử của , lúc rời thằng bé chỉ mới bảy tuổi, hiện tại nhanh cao lớn, trưởng thành , thể cũng cường tráng, bộ dáng giống khi còn trẻ. Hắn gật gật đầu với Diệp Lệ, "Đã còn sớm nữa, hết chúng nên tiến từ đường tế tổ ."

Diệp Thừa Nguyên nhanh chậm từng bước tiến từ đường, Diệp Thừa Hồng như một cái xác hồn ngơ ngác cứng đờ theo phía , Diệp Thừa Xương cùng Diệp Lệ, Diệp Sở cũng theo ngay phía cùng tiến .

Các nam nhân ở trong từ đường tiến hành nghi thức tế tổ, các nữ nhân đều tập trung trong sân viện đợi chờ, nhưng cho dù chỉ đợi bên ngoài cũng cho quy củ, trang nghiêm, tùy ý lung tung. Lúc sắc mặt của ba tỷ nhị phòng ai cũng đều khó coi, Mai thị Mạnh thị , đưa một ánh mắt ngụ ý chúc mừng ánh mắt cho nàng. Về phần Tề thị, cho dù hôm nay là ngày tế tổ thì vẫn bước khỏi tiểu viện , một là do bản nàng đang vô cùng thương tâm, ầm ĩ đòi ngoài, hai là hiên tại Mạnh thị rat ay với lão thái thái , dĩ nhiên thể dùng bên cạnh bà càng ít càng , vì thế cho dù Tề thị nháo loạn đòi , nàng cũng sẽ để cho nàng ngoài.

Nghĩ đến lão thái thái, tâm tình kích động của Mạnh thị rốt cục cũng bình tĩnh . Lão thái thái cùng nhị lão gia Diệp Thừa Hồng hợp mưu với , đem một nhà bốn của nàng lượt hãm hại qua một , bây giờ cho dù nàng dùng loại thủ đoạn thể lộ tương tự những gì bà để trả thù, nàng cũng thấy thẹn với lương tâm, nếu hiện tại nhị lão gia đang sống ở bên ngoài, nàng nhất thời biện pháp thích hợp, tạm thời thể đụng đến , nhưng mà Diệp Thừa Hồng dừng mong nàng sẽ bỏ qua cho , cứ chờ đó. Vấn đề là, hầu gia từ đến nay vón bản tính quang phong tễ nguyệt (*), nếu như chuyện với lão thái thái, liệu có thể tiếp nhận ?

(*) Phong quang tễ nguyệt: gió trong, trăng tỏ. Ý trong câu tâm địa ngay chính, thẳng thắn.

Trong lòng Mạnh thị ẩn hiện một tia bất an, ban đầu nàng cho là sang năm mới hầu gia mới thể trở về, cho dù hiện tại nàng xuống tay với lão thái thái, đợi đến qua năm khi trở về thì tung tích, dấu vết cũng mất hết lưu gì, cách nào tra nữa. Thật nghĩ đến ngày giao thừa hầu gia trở , bên lão thái thái mới ngã xuống, bên đặt chân hầu phủ, hầu gia thông minh như thế, nhất định sẽ đoán chuyện gì xảy ...

Không lâu đó, nghi lễ tế tổ tất, Diệp Thừa Nguyên dẫn đầu cùng các nam nhân trong hầu phủ khỏi từ đường, "Bây giờ chúng đến Thọ An đường xem , lão thái thái ngã, cũng nặng nhẹ thế nào." Lúc Diệp Thừa Hồng phái Thọ An đường trở báo tin, đến ngay ngoài cửa viện, cũng tin .

Diệp Thừa Nguyên tiếp tục dẫn đầu đoàn hướng về Thọ An đường, rời bảy năm, đến thứ trong phủ đều cảm giác lạ lẫm quen thuộc, hoa viên , những con đường nhỏ, cửa nguyệt môn (**), trong lòng của tưởng niệm vô . Đám cùng lưng , Mai thị đến Mạnh thị bên , : "Đại tẩu, chúc mừng, đại ca thể trở về, các ngươi rốt cục đoàn tụ." Mặc kệ đại ca năm đó vì cái gì mất tích, vì cái gì trở về, nàng đều Mạnh thị cảm thấy cao hứng.

(**) Nguyệt môn  cửa nguyệt môn là một loại hình đặc trưng của... đây là một bức tường trong khu vườn hoặc trong nhà mà một lối hình tròn (giống như hình Mặt Trăng tròn) dành cho bộ, phía bức tường lợp ngói, loại cửa chức năng đóng mở, sử dụng chủ yếu mục đích.

Mạnh thị yên lòng gật gật đầu, nàng lúc đang lo lắng tình huống ở Thọ An đường, vị trí nơi lão thái thái ngã xuống cũng khá nguy hiểm, cũng sống nổi ...

Một đám cùng tiến Thọ An đường, cũng may nhà chính vốn là nơi để hằng ngày đến thỉnh an lão thái thái sáng tối, diện tích lớn, cũng cần chen chúc .

Lúc đại phu mời tới mới bắt mặt xem bệnh cho lão thái thái xong, sắc mặt ngưng trọng từ nội phòng , định mở miệng, trông thấy Tế Bình hầu đó, lập tức giật nảy , "Hầu gia, ngài, ngài, thật sự là ngài ?" Đại phu là xưa nay hầu phủ thường mời đến thăm khám bệnh, dĩ nhiên cũng tình huống của hầu phủ, hiện tại thấy Diệp Thừa Nguyên, còn tưởng rằng bản hoa mắt.

Diệp Thừa Nguyên gật đầu, đáp "Ta trở về, điều bây giờ vẫn nên về tình huống của lão thái thái ."

Người cho là c.h.ế.t bảy năm vậy mà còn sống, nội tâm đại phu tràn đầy kinh ngạc, nhưng cũng tiện hỏi thăm, đành đem tình huống hiện tại của lão thái thái một : "Lão thái thái bây giờ vẫn còn tỉnh, chỉ cần thể tỉnh , liền sẽ vấn đề về thần trí, đầu óc, chỉ là... lúc lão thái thái ngã sấp xuống trực tiếp đất, xương sống lưng thương nghiêm trọng, về sẽ thể nữa."

Mai thị hít một ngụm khí lạnh, chỉ đơn giản ngã một phát mà nghiêm trọng đến ?

Mạnh thị chút ảo não, vì khiến cho bà nặng thêm một chút chứ, chỉ là thể như vẻ vẫn còn quá nhẹ với bà , bà vốn ít khi rời khỏi Thọ An đường, việc thể đối với bà cũng ảnh hưởng gì lớn.

Đại phu thêm: "Nếu như lão thái thái tỉnh , từ giờ về cũng thể khiến cho ngài chịu một chút kích thích nào, nếu tình trạng thể sẽ chuyển biến nguy hiểm. Ngoài , nếu như khả năng, vẫn nên khống chế điều tiết khẩu phần ăn hằng ngày thì sẽ hơn." Thân lão thái thái hiện tại quá béo, ngã nhưng chuyển sang trúng gió may mắn , nếu như lúc kích thích, khả năng cũng vận khí như nữa.

Đại phu còn đang , tất cả ngoài chỉ thấy một loạt âm thanh gào thét, kêu rên từ trong nội phòng truyền đến, "Đau c.h.ế.t mất! Người tới! Các ngươi đều c.h.ế.t cả ?!"

Đôi mắt Diệp Thừa Nguyên lóe lên, nhấc chân liền tiến nội phòng, đại phu sửng sốt theo, đột nhiên kịp phản ứng , nếu như lúc lão thái thái thấy vị hầu gia c.h.ế.t sống , kích động quá mức, tình huống thể sẽ lắm. Nghĩ tới đây, đại phu kinh hãi, vội vàng đuổi bước chân Diệp Thừa Nguyên .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-hau/chuong-48.html.]

Lão thái thái đang đau đến chịu nổi, cảm thấy bản ngã nặng như , thế mà lúc chỉ nha canh giữ bên , con trai, con dâu, cháu trai cháu gái một cái bóng cũng thấy, khỏi tức giận thôi, dậy mắng chửi phát hiện lực bất tòng tâm, càng thêm nổi trận lôi đình, chụp lấy tách bàn nhỏ đầu giường, định ném trút giận, thấy một đang từ cửa .

Người đến hình cao lớn, tuấn dật, về phía lão thái thái mỉm , nhẹ giọng, "Nhi tử bất hiếu, qua nhiều năm thể trở về vấn an lão thái thái, khiến cho ngài chịu ủy khuất ."

Hai mắt lão thái thái mở lớn, thể tin nổi, tách trong tay còn kịp ném bộp một tiếng rơi xuống đất, "Ngươi, ngươi..." tay bà run rẩy chỉ Diệp Thừa Nguyên, hai mắt trợn trừng giật một cái, đó hôn mê bất tỉnh.

Đại phu theo tới đúng lúc thấy một màn , thầm nghĩ trong lòng một tiếng "hết ", tình huống thật sự là xong .

Diệp Thừa Nguyên nhíu mày, xoay đại phu cùng đám theo , thở dài: "Lão thái thái thấy cho nên quá cao hứng, vậy mà hưng phấn đến ngất ." Nói xong, để cho đại phu tiến lên xem mạch, kiểm tra cho lão thái thái.

Ba ngón tay của đại phu nhẹ nhàng đặt lên cổ tay lão thái thái, sắc mặt của còn nghiêm trọng hơn ban nãy, qua gần nửa ngày, mới thở dài lên tiếng, "Lão thái thái đây là trúng gió, tình huống đến cùng như thế nào, chỉ thể chờ khi ngài tỉnh kiểm tra thêm nữa mới ." Ban đầu lão thái thái vốn quá mập như , ngã một phát chỉ trọng thương, trúng gió may mắn , chỉ cần hảo hảo điều dưỡng, đổi ẩm thực thanh đạm, nhận đến kích thích, lẽ còn thể chuyển nguy thành an. Vừa thấy hầu gia tiến cảm thấy , quả nhiên, thật sự trúng gió .

"Cái gì?! Ý của ngươi là gì, cái gì gọi là đợi tỉnh mới thể chứ?" Nhị lão gia Diệp Thừa Hồng đến lúc mới hồn , đại ca sống từ cõi chết, đủ xui xẻo lắm , nếu như bây giờ lão thái thái xảy chuyện gì, như ngay đến một để thương nghị đại sự cũng đều .

Đại phu khó xử đáp: "Trúng gió tình huống nhẹ nặng, nhẹ thì là tê liệt nửa , khuôn mặt chút méo lệch, nhưng vẫn thể chuyện . Nặng thì thể động đậy, cũng , về phần thần trí thể thanh tỉnh , cũng ."

Nghe thấy vấn đề nghiêm trọng như , Diệp Thừa Hồng trợn tròn mắt nên lời, tam lão gia Diệp Thừa Xương vội vàng hỏi: "Vậy thể tranh thủ thời gian nghĩ một chút biện pháp, dùng loại phương thuốc gì đến cứu lão thái thái ?" Bệnh trúng gió mà đại phu cũng từng qua, một bình thường nếu như thể động đậy , nhất định sẽ sống bao lâu, cũng hi vọng lão thái thái c.h.ế.t lúc , bởi vì cha giữ đạo hiếu là để tang ba năm, hiện tại chính là quan đồ bằng phẳng, nhạc phụ đang nhị hoàng tử Thụy vương coi trọng, cho nên cũng dược hưởng ít lợi ích, tương lai rộng mở. Nếu như tuân giữ hiếu đạo ở nhà chịu tang ba năm, chẳng là sẽ bỏ lỡ nhiều thứ ? Đại phu tiếc nuối lắc đầu, "Đến lúc , còn gì thuốc thể dùng, vẫn là nên kiên nhẫn chờ lão thái thái tỉnh dậy tính tiếp." Nói đến cũng thật ho, hôm nay là ngày giao thừa, nhà nhà vui mừng náo nhiệt, hết tới khác xui xẻo gặp loại chuyện thế , điều từ xưa đến giờ vẫn thường đến hầu phủ xem bệnh, đều quen thuộc lẫn , cho dù hôm nay là đêm giao thừa thì cũng thể từ chối đến .

Tất cả trở nhà chính, cùng xuống chờ lão thái thái tỉnh .

Nam nữ phân hai bên, Diệp Thừa Nguyên ở vị trí cùng bên trái, Mạnh thị ở ghế bên , nàng liên tục về phía Diệp Thừa Nguyên, bảy năm gặp, giống như vẫn đổi gì, vẫn tuấn tú nho nhã như thế. Trước mặt bao nhiêu , Mạnh thị cũng thể để ý mà vị trí bên cạnh Diệp Thừa Nguyên , còn Diệp Thiên thì băn khoăn, lo lắng nhiều như thế, nàng chạy từng bước nhỏ đến bên phụ , tựa cả ghế, tươi nắm lấy ống tay áo , nhẹ giọng kêu một tiếng: "Cha ~"

Thật là một tiểu nữ nhi mềm mại đáng yếu! Lòng Diệp Thừa Nguyên lúc mềm nhũn đến rối tinh rối mù, ôm nàng đặt lên đầu gối , thật nhiều điều , cùng thê tử , cùng nhi tử , cũng nghĩ cùng tiểu nữ nhi , nhưng bây giờ chỉ thể đợi ở chỗ , chờ lão thái bà hãm hại cả nhà bốn của tỉnh .

Diệp Thừa Nguyên những chuyện xảy ở hầu phủ trong bảy năm qua. Là bởi vì Dự vương phái đến cứu , cho nên Dự vương sớm nắm thời gian trở kinh đô, khi hồi phủ, đến gặp Dự vương. Dự vương cũng đem hết những chuyện phát sinh trong hầu phủ suốt bảy năm qua chút che giấu đều với , , lão thái thái cùng Diệp Thừa Hồng chỉ hại... chính , mà còn hại thê tử của bảy năm trời thể dậy, hại nhi tử của suýt chút nữa chôn nơi sơn cốc, còn tiểu nữ nhi đang trong lòng lúc , cũng thiếu chút nữa ám toán hại.

Diệp Thừa Nguyên cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Diệp Thiên, ánh mắt về phía Mạnh thị cùng Diệp Lệ, ông trời mắt, bọn một nhà cuối cùng cũng đều bình yên vô sự. Về phần lão thái thái cùng Diệp Thừa Hồng, nhất định sẽ bỏ qua cho bọn họ. Vừa lúc đại phu lão thái thái thể kích thích, liền lưu ý, lão thái thái tỉnh dậy, thứ nhất , quả nhiên khiến cho bà kích động thôi, hiện tại, chỉ hi vọng, lão thái bà ác độc cần tỉnh nữa.

Nhị lão gia Diệp Thừa Hồng lúc rốt cục cũng dần bình tĩnh , năm hãm hại Diệp Thừa Nguyên, cũng từng trực tiếp lộ diện, cho dù trong lòng Diệp Thừa Nguyên hoài nghi là do , cũng chứng cứ rõ ràng. Mà những tên sát thủ năm đó thuê, cũng chính là nhóm ám sát Diệp Lệ , hơn phân nửa Diệp Lệ g.i.ế.c chết, còn lúc giam trong đại lao Hình bộ cũng c.h.ế.t sạch bộ, hiện tại, bất kỳ nào có thể chỉ nữa. Nghĩ tới đây, Diệp Thừa Hồng cảm thấy nhẹ nhõm, an tâm hơn, lúc mới hỏi: "Đại ca mấy năm ? Vì bảy năm trời cũng thấy trở về?"

Diệp Thừa Nguyên nhàn nhạt một cái, "Bảy năm , cẩn thận ngã xuống sườn núi, rơi sông sâu thương nặng, sứ thần Nữ La quốc cứu lên. Lúc hôn mê bất tỉnh, sứ thần cũng là ai, liền đem mang về Nữ La quốc. Trải qua đại phu chẩn trị, thể mặc dù dần hồi phục nhưng thể nhớ bản là ai, cứ như lưu tại Nữ La quốc, đó vài ngày, cẩn thận ngã đụng đầu, vậy mà thần kỳ nhớ thứ, cho nên mới liền một đường thuyền cưỡi mã, chạy trở về."

"Kia thật đúng là... trùng hợp." Diệp Thừa Hồng thầm hận những sát thủ việc gọn gàng, lưu loát, đúng là mất trắng bạc của , một chuyện cũng thể thành, g.i.ế.c Diệp Thừa Nguyên thất bại, g.i.ế.c Diệp Lệ cũng thành công.

Diệp Lệ cùng Mạnh thị thoáng qua , hầu gia dùng loại lí do để giải thích chuyện, xem chuẩn cùng Nữ La quốc cứng đối cứng, đây cũng là kết quả mà nữ hoàng Nữ La quốc nữ hoàng tất nhiên cầu còn .

Diệp Thiên ngẩng đầu xem phụ , bên trong đôi mắt hạnh to tròn tràn đầy quan tâm, lo lắng, "Như hiện tại cha bình phục hẳn , thể còn đau ?"

Bàn tay to lớn của Diệp Thừa Nguyên xoa xoa đỉnh đầu nàng, : "Đã , chỗ nào cũng còn đau nữa." Bảy năm , rốt cục cũng thật sự quan tâm đến như , nhà ở bên cạnh thật sự là chuyện vô cùng .

Nhị lão gia cùng tam lão gia hỏi Diệp Thừa Nguyên tình huống lúc ở Nữ La quốc, Diệp Thừa Nguyên chậm rãi, rõ ràng đáp từng câu một. Lúc đang chuyện, thấy tiếng nha trong phòng hô lên: "Lão thái thái tỉnh !"

Tất cả đều dậy, cùng tiến nội phòng, đại phu tiến lên kiểm tra một phen, hỏi lão thái thái mấy câu, hai mắt bà chuyển động qua liên tục, miệng chỉ thể phát những tiếng "Ô ô", hiển nhiên là thể chuyện .

Đại phu thầm than một tiếng, thử cho lão thái thái tự động động cánh tay ngón tay, tất cả đều thất bại. Hắn thở dài, chút ít tiếc nuối với đối nhóm đang chờ kết quả: "Thần trí của lão thái thái vẫn còn thanh tỉnh, chỉ đáng tiếc là đều động đậy , ngay cả chuyện cũng thể."

Loading...