Phòng 701 cùng 702 cũng chỉ cách vài bước chân, Du Vãn trong nhà, xổm bên cạnh Du Điểm Điểm , “Điện hạ, ăn xong chứ? Điện hạ , về tao đều hai phần cơm, mặc dù phiền toái một chút, nhưng thể ngày ngày thưởng thức mỹ nam, ừ… khí chất của Thẩm Thanh Châu cũng phù hợp với hình tượng nam chính trong cuốn tiểu thuyết mới của tao, phúc lợi a phúc lợi.”
Buổi tối, Du Vãn ở bàn sửa kịch bản《Lang Diêm》, chat webcam cùng Giản Vũ Nùng – bạn duy nhất của cô từ khi còn nhỏ.
“Du Vãn, tao cho mày , đến lúc mày đoàn phim gặp minh tinh mà tao thích thì mày nhất định giúp tao xin chữ ký đấy.” Giản Vũ Nùng ăn mì tôm, rõ ràng.
Du Vãn liếc mắt cô , “Chị gái , em là công tác, chứ theo đuổi minh tinh, còn ký tên, mất mặt lắm.”
“Hắc, mày còn cùng tao duy trì mối quan hệ ?”
“Muốn ký tên trực tiếp tìm trai tao thì dễ hơn , mày tìm tao gì, dù tao cũng chỉ là một biên kịch nhỏ thôi, OK?”
Giản Vũ Nùng, “Anh trai mày bận rộn như thế, thời gian loại chuyện nhỏ nhặt .”
“Cút cút cút.”
Giản Vũ Nùng cuối cùng cũng ăn xong mì, đánh ợ một cái vang dội, Du Vãn cô một cái, cách màn hình hình như cũng thể ngửi thấy mùi vị của Lão đàn toan thái [1] ở bên .
[1] Lão đàn toan thái (老坛酸菜): là một loại mì ăn liền kèm dưa chua của Trung Quốc. Hình ảnh ở cuối chương.
“Cốc là cốc cuối cùng của tao đấy, Du Vãn, ngày mai mày nhớ gửi một thùng sang đây cho tao đấy.” Giản Vũ Nùng đau lòng .
Du Vãn, “… Không ăn cũng c.h.ế.t .”
“À đúng , mày đối diện nhà mày hàng xóm mới chuyển đến , như thế nào, nam nữ, , tiền ? Chỗ mày đang ở phú thì cũng quý.” Giản Vũ Nùng bày tỏ vẻ mặt khinh bỉ giai cấp tư sản.
Ngón tay Du Vãn đặt ở bàn phím dừng một chút, trong đầu bỗng lướt qua hình ảnh Thẩm Thanh Châu, vẻ mặt lạnh lùng xuất trần, “Ừ, mới chuyển đến, là nam, tuấn tú.”
“Rất tuấn tú?! Đẹp trai đến mức nào? So với mày thì ?” Vẻ mặt Giản Vũ Nùng kích động.
Mê Truyện Dịch
Du Vãn , “Không cùng một kiểu với tao, đương nhiên theo tao thấy thì tướng mạo hàng xóm mới mắt hơn tao, dù tao cũng tao hơn hai mươi năm, phát chán .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-10-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]
“Anh mày mà bảo đảm sẽ đánh c.h.ế.t mày.”
“Anh tao bỏ tao.”
“Mày lúc nào cũng thích bắt nạt mày.” Giản Vũ Nùng chậc chậc lắc đầu, “ mà Du Vãn , xem mày thích hàng xóm , khó mà siêu cấp đại trạch nữ như mày ý. Này , thế nào, đối với mày , đưa cho mày lễ vật mắt hàng xóm mới, đó bộ lôi kéo quen ?”
“Thân thiện?” Du Vãn nhíu mày, thầm , “Không khiến tao c.h.ế.t rét là tệ …”
Giản Vũ Nùng rõ, phối hợp , “Hàng xóm trai, còn tiền, chậc chậc, tiểu nha đầu ngươi vận khí thật tệ, , bao giờ câu thì nhớ với tao một tiếng.”
Du Vãn ồ một tiếng, “Tao sẽ tận lực.”
Giản Vũ Nùng sững sờ, cô chỉ giỡn một chút, nghĩ tới bạn học nhỏ chỉ ăn ngủ với truyện còn thật sự ý đó, “Mày thật ?”
Du Vãn suy nghĩ một chút, “Lần đầu tiên tao thấy cảm thấy hiểu mắt như thế, vô cùng giống với nam chính trong tiểu thuyết của tao.”
Giản Vũ Nùng trợn mắt há hốc mồm, “Cái , Du Vãn , mày đừng là mày gặp yêu nhé? Loại trò thực tế .”
“Vừa gặp yêu? Này là ?” Du Vãn nghiêm túc suy tư một phen, “Mày nghĩ như nào thì chính là như thế .”
“…” Sao thể tùy tiện như thế??
Sau khi chuyện với Giản Vũ Nùng, Du Vãn sửa kịch bản. Sau đó cô cùng hai biên kịch còn tiến hành một hội nghị nhỏ qua internet. Sau khi kết thúc, Du Vãn vô cùng mệt mỏi, cả tắt máy tính trực tiếp nhào lên giường.
Mà một cái, bất tri bất giác [2] liền ngủ mất, tỉnh thì sắc trời sáng choang.
[2] Bất tri bất giác: ý thức, cảm nhận .
Ánh mặt trời từ cửa sổ sát đất chiếu , vẻ mặt Du Vãn mê man từ giường dậy, cô màn hình máy tính vẫn sáng, đột nhiên cảm giác hình như chuyện gì đó quên …
Suy nghĩ hồi lâu, đột nhiên tinh thần chấn động, hình như, hình như, ngày hôm qua quên cập nhật chương mới của《 Đồng hồ quả lắc cuối cùng》. Sau gáy Du Vãn chảy một giọt mồ hôi lạnh, vẻ mặt xám xịt lấy máy vi tính đến mặt, khi mở weibo của thì thấy một loạt tin nhắn đến.