Lại ăn vài miếng, Giản Vũ Nùng để đũa xuống, “Ba , chú dì, con ăn no , con xin phép .”
“Này .” Mẹ Giản, “Mọi còn ăn xong, con đấy hả.”
Ba của Thái Văn Thâm thấy liền , “Mấy già như chúng ở chỗ khiến bọn trẻ khó chuyện, là như thế , Văn Thâm, con cùng Vũ Nùng ngoài dạo .”
Mắt Giản sáng lên, “Cái . Nùng Nùng…”
“Mẹ…”
Mẹ Giản trợn mắt, Giản Vũ Nùng bất đắc dĩ, liếc Thái Văn Thâm, giọng điệu bình thản, “Đi thôi, Thái .”
Thái Văn Thâm nghĩ tới Giản Vũ Nùng thật sự đáp ứng, vội vàng cao hứng theo .
Sau khi hai , ba Giản lôi kéo Giản nhỏ giọng , “Hình như Nùng Nùng thích, chúng cũng đừng cứng rắn ép buộc nó.”
“Còn qua thì , đến lúc thật sự thích thì .” Mẹ Giản , “Nội tâm nó ý hả, chính là bắt từng chút một.”
“ bà thấy Nùng Nùng nửa đêm trong mộng gọi Du Hoán , bà còn chắc là nó thích Du Hoán.”
“Ông ngốc , thế nên mới kiềm chế nó , tiểu tử Du Hoán bây giờ là phận gì, đại minh tinh! Có thể lăn lộn trong giới giải trí hỗn loạn như thế thì cũng , cũng ngày Nùng Nùng trải qua .”
“Du Hoán cũng coi như là chúng nó từ bé đến lớn, thể là loại như .”
“ rõ nhân phẩm của Du Hoán, nhưng mà nghề nghiệp của nó như , dù thì cũng thích hợp.”
Giản Vũ Nùng cũng ba ở lưng như thế, cô khỏi nhà hàng, Thái Văn Thâm đến bên cạnh cô.
“Vũ Nùng, là mời cô xem phim.”
Giản Vũ Nùng , “Không cần, về , chúng ở chỗ tách .”
“Hả?” Thái Văn Thâm sửng sốt, “Thế nhưng ba , còn chú dì…”
“Không cần để ý đến họ.”
“Cái .”
Thái Văn Thâm vẫn theo bên Giản Vũ Nùng, Giản Vũ Nùng đau đầu, “Anh trưởng thành , lời ba như thế, là bọn họ chúng ở cùng một chỗ, chúng thích đối phương, cho nên chỉ cần giả vờ diễn một chút là .”
“Ai , thích em.”
“…”
“Thực sự, các phương diện của chúng đều thích hợp, thể thử một .”
Giản Vũ Nùng nghẹn họng, cô thấy chỗ nào thích hợp!!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-106-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]
“Cái , là thôi , cảm thấy hai chúng thích hợp. À, còn cho , bạn trai .”
Thái Văn Thâm sửng sốt, “Không thể nào, chú dì em độc .”
Vẻ mặt Giản Vũ Nùng khẳng định, “Thực sự, bạn trai , bạn trai là…”
“ chính là bạn trai của cô .” Đột nhiên một giọng chen , hai đều sửng sốt, đầu về phía mới tới.
Du Hoán mặc áo khoác màu đen, mặt đeo một cái kính râm lớn, thấy hai , mới tháo kính râm xuống, cặp mắt đào hoa híp , “Xin chào.”
Thái Văn Thâm, “…”
Giản Vũ Nùng ngay từ đầu cũng sửng sốt, bạn trai… tới.
Giản Vũ Nùng nhanh phản ứng kịp, vội vã chạy đến bên cạnh Du Hoán, khoác tay Du Hoán, “A, đúng, bạn trai tới . Thái , ba cũng , cho nên bọn họ vẫn tìm bạn trai.”
Thái Văn Thâm chằm chằm Du Hoán, “Anh… chút quen mặt.”
Giản Vũ Nùng , đeo kính lên cho Du Hoán, “Bạn trai của khuôn mặt đại chúng.”
Khuôn mặt, đại, chúng.
Vẻ mặt Du Hoán chút lòng, khuôn mặt của đại chúng ư???
“Xin , với bạn trai .” Giản Vũ Nùng kéo Du Hoán . Ánh mắt Du Hoán sang Thái Văn Thâm, đó để tay lên vai Giản Vũ Nùng, “Lên xe.”
Hai tiêu sái lên xe, chỉ để Thái đang mơ mơ hồ hồ.
Xe bảo mẫu của Du Hoán vẫn dừng ở bên cạnh, tài xế và đại diện cũng đang ở trong xe.
Du Hoán đóng cửa , tháo kính râm xuống. Vẻ mặt Giản Vũ Nùng nghi hoặc , “May mà ở đây ai, hơn nữa trời tối nên cũng thấy rõ. Du ca, ở đây?”
“Đi ngang qua.”
“Đi ngang qua? Trùng hợp .”
Người đại diện ở ghế : Đi ngang qua? Ngồi chờ ở đây lâu !!!
“Ừ, thấy em và ở chỗ , nghĩ ngẫm chắc là đối tượng xem mắt của em.” Du Hoán lắc đầu, “Vũ Nùng , thể , đối tượng xem mắt của em thật chẳng , ánh mắt của em thấp thế?”
Mê Truyện Dịch
Giản Vũ Nùng bĩu môi, “Vậy thì , cảm thấy thế nào thì mới ?”
Du Hoán suy nghĩ một chút, phát hiện cũng lý do, “Dù thì em cũng nhớ kỹ, ưu tú thì .”
Giản Vũ Nùng mím môi, “Lẽ nào cần giống mới .”