Phản ứng của Thẩm Thanh Châu bình thản, “Hai họ thường xuyên du lịch ở bên ngoài, đại khái gần đến lễ mừng năm mới thì mới về.”
“Vậy, ngày đó thực sự qua nhà , hình như lắm , em cũng gả cho …” Du Vãn chút do dự .
Thẩm Thanh Châu Du Vãn liền híp mắt , cúi xuống ánh mắt của Du Vãn, “Vậy thì gả .”
Du Vãn lùi , tựa ở cửa, “Nghiêm túc mà , mấy ngày lễ mừng năm mới…”
“Không gả ?” Thẩm Thanh Châu buông tha Du Vãn, nhích gần thêm một chút, hô hấp nóng bỏng rơi xuống bên tai của cô, nóng chút mờ ám.
Du Vãn chỉ cảm thấy nóng từ mặt bốc lên, vành tai đỏ ửng bắt đầu lan , cô lầm bầm, “Nào ai ép hỏi như .”
Thẩm Thanh Châu rũ mắt cô, “Ừ, ép em, nhưng vấn đề , em trốn cũng thoát.”
Du Vãn đưa tay để ở n.g.ự.c Thẩm Thanh Châu, “Ai em trốn.”
Khóe miệng Thẩm Thanh Châu cong lên, nhân lúc Du Vãn đề phòng tìm đến môi cô, thanh âm trùng xuống, “Được, trốn.” Nói xong, một tay đỡ mặt của Du Vãn, hôn nhẹ lên môi cô.
Vừa mới chạm nhẹ, đó hình như cảm thấy thỏa mãn, tiếp tục hôn lên xóa hết vết son môi Du Vãn.
Du Vãn đỏ mặt, chấp nhận sự trêu chọc của . Cảm xúc ẩm ướt xẹt qua, Thẩm Thanh Châu từ từ ôm Du Vãn lòng, Du Vãn mở to mắt .
Thẩm Thanh Châu thì , chỉ động tay một chút là khí chất cả cũng giống , một giây thể đắn nghiêm túc, lạnh lùng lãnh đạm, nhưng một giây ánh mắt lập tức đổi. Hết đến khác đều mê hoặc, thế nào cô cũng trốn .
Thẩm Thanh Châu nhẹ nhàng đặt Du Vãn ở cửa, nụ hôn ngày càng sâu, thở nồng đậm.
Có lẽ ngay từ đầu chỉ hôn nhẹ, thế nhưng hôn nhớ đến đêm kiều diễm hôm đó, vì thế càng thể cứu vãn. Sức lực của Thẩm Thanh Châu tăng thêm, tay trái ma sát dọc theo thắt lưng, ngón tay chạm làn da của Du Vãn. Làn da non mềm, chạm thoải mái, kìm chế nhiều hơn.
Du Vãn kiềm chế giữa Thẩm Thanh Châu và cánh cửa, nóng lạnh đan xen, giống như ở giữa băng và lửa. Tâm tư chút phiêu phiêu, Du Vãn nhịn khẽ ừm một tiếng, gian phòng yên tĩnh, chỉ một tiếng động nhẹ cũng thể vang lên rõ ràng, cánh tay Thẩm Thanh Châu siết chặt, trực tiếp ôm cô về một hướng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-111-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]
Từ huyền quan đến phòng khách, Du Vãn cảm thấy vẫn luôn trong trạng thái động, thật sự là xin với khẩu hiệu “Ngủ với Thẩm Thanh Châu”, cô chút do dự giơ tay lên ôm cổ Thẩm Thanh Châu, nhón chân lên, kéo sang một bên.
Có lẽ Du Vãn , chủ động như dễ dàng khiêu khích tâm tư của một đàn ông, cũng dễ dàng khiến một đàn ông… Khụ khụ, ở đây đặc biệt là Thẩm Thanh Châu, ăn sống nuốt tươi cô.
Hai lảo đảo, đụng đèn đặt đất, đụng tủ tường, còn cẩn thận một món đồ sứ trang trí rơi xuống đất… Tóm , cuối cùng Thẩm Thanh Châu đè xuống cửa phòng, đó ôm lấy cô gái nhỏ lên đến giường…
Kể từ buổi tối Giản Vũ Nùng với Thái Văn Thâm là bạn trai, mấy ngày nay ba cô vẫn luôn ngoài sáng trong tối hỏi bạn trai cô là ai. Giản Vũ Nùng cảm thấy may mắn vì Thái Văn Thâm nhiều về giới giải trí, trực tiếp nhận Du Hoán, bằng chuyện cô dối bạn trai sẽ bại lộ, như thế , phỏng chừng cô xem mắt.
Hôm nay, Giản Vũ Nùng đang ở nhà ăn cơm với ba .
Điện thoại di động vang lên, Giản Vũ Nùng , đúng là Minh Trình, “Alo.”
“Giản đại tiểu thư, lâu ngày gặp, dạo cô đang gì thế?”
Giản Vũ Nùng ăn một miếng, tùy ý , “Ăn uống ngủ nghỉ vệ sinh, bằng còn thể gì.”
Minh Trình , “Cô chuyện nhất định trực tiếp như hả.”
Giản Vũ Nùng hừ một tiếng, Minh Trình tiếp, “ mà thích thẳng thắn thoải mái như .”
“À, chuyện gì hả, gọi điện qua đây chỉ để khen một câu thôi ?”
“Dĩ nhiên .” Minh Trình , “Là như thế , tối mai là sinh nhật , vẫn ở đoàn phim đóng phim , Hoán ca bọn họ tổ chức sinh nhật cho , cho nên mời cô qua đây.”
Giản Vũ Nùng ngẩn , “Vậy … Sinh nhật vui vẻ.”
Mê Truyện Dịch
“Bây giờ với gì, ngày mai cô qua đây, đến lúc đó , cô sẽ nể mặt chứ?”
Lúc , Giản Vũ Nùng là một “antifan” thể sẽ nể mặt , nhưng đó cô cũng tình hình thực tế giống như lời đồn đại internet, cho nên cũng địch ý với , “ mà ở đoàn phim đều quen…”