Du Hoán Giản Vũ Nùng, giống như vô tâm hỏi qua, “Cho nên bây giờ em thật sự bạn trai ?”
“Đương nhiên… Không . Anh cũng .” Giản Vũ Nùng lấy bộ thức ăn, hì hì , “Anh nhanh ăn .”
Du Hoán trầm mặc, “Vậy Minh Trình, gần đây vẫn đang theo đuổi em?”
Giản Vũ Nùng thiếu chút nữa sặc rượu, “Thì… Tàm tạm. Anh vẫn luôn tìm em, nhưng còn ở chung một chỗ.”
Còn ở chung một chỗ? Những lời khiến Du Hoán buồn bực, nghĩa là thể ở chung một chỗ, sẽ ở chung một chỗ?
Trong phòng việc yên tĩnh, chỉ hai đối diện , Giản Vũ Nùng lúc thì nhấp một ngụm rượu, lúc thì chuyện vui đùa ầm ĩ với Du Hoán. Giản Vũ Nùng ăn bao nhiêu, Du Hoán sớm Giản Vũ Nùng ăn no , nếu thì cô sẽ rụt rè như .
Cô gái ngốc , giao thừa còn đặc biệt chạy đến bên , còn sợ cô đơn. Trong lòng Du Hoán cảm thấy ấm áp, nhưng cứ nghĩ đến Giản Vũ Nùng cùng khác thì thấy khó chịu.
Từ Giản Vũ Nùng say rượu Minh Trình đưa , liền ý thức phần bất thường, vô cùng Giản Vũ Nùng với Minh Trình ở cùng một chỗ.
Ngay từ đầu còn tự với là lo lắng Giản Vũ Nùng còn nhỏ, thế nhưng từ từ cảm thấy Giản Vũ Nùng giống với Du Vãn, đối với Du Vãn, giữ vai trò là một “cha”, lo lắng chuyện Du Vãn yêu đương, là thái độ bảo vệ em gái.
Giản Vũ Nùng giống , còn hiểu rõ Minh Trình hơn Thẩm Thanh Châu nhiều, rõ Minh Trình là một . Trên lý thuyết mà , thể yên tâm Thẩm Thanh Châu và Du Vãn ở cùng một chỗ, đáng càng yên tâm hơn khi Minh Trình và Giản Vũ Nùng ở cùng một chỗ mới đúng.
mà vì bài xích, nghĩ tới nghĩ lui, tất cả nguyên nhân cùng chỉ thể kết luận một.
Mê Truyện Dịch
Anh thích Giản Vũ Nùng, là tình cảm trai gái. Anh buông tha Giản Vũ Nùng, cho nên dùng cách bắt bẻ đối tượng xem mắt của cô. Ngay khi nghĩ thông suốt, Du Hoán cảm thấy tự nhiên, một cô gái từ nhỏ đến lớn, cứ như thích…
từ từ phát hiện, thích thì gì mà ? Từ nhỏ che chở cô, thời gian tiếp tục che chở cũng .
“Du ca, ăn?” Giản Vũ Nùng thấy Du Hoán đang sững sờ, đưa tay quơ quơ mặt .
“Không gì.” Du Hoán phục hồi tinh thần về phía Giản Vũ Nùng, “Vũ Nùng, em với Minh Trình…”
Lời còn hết, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
Giản Vũ Nùng máy, “Alo, Minh Trình.”
Ánh mắt Du Hoán ngừng .
“Nùng Nùng, giao thừa vui vẻ.”
“Ừ ừ. Năm mới vui vẻ.”
“Nói năm mới còn sớm, đợi rạng sáng sẽ với em.” Minh Trình trầm mặc một lát đột nhiên , “Nùng Nùng, chút nhớ em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-123-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]
Giản Vũ Nùng sững sờ.
Phòng việc yên tĩnh, thanh âm truyền từ điện thoại di động cũng khá rõ, những lời Minh Trình Du Hoán sót một chữ.
“Thật bây giờ đang ở nhà em, ừ… em xuống đây ?”
Giản Vũ Nùng mở to mắt, “Anh, ở lầu nhà ?”
“Ừ, gặp em.” Minh Trình vẻ còn chút tiếc nuối, “Mặc dù lúc phiền em, nhưng… cũng tại đến nơi .”
Giản Vũ Nùng chau mày, từ Minh Trình theo đuổi cô đó vẫn luôn tìm cô chuyện phiếm, rủ cô chơi… Rất lâu đó Minh Trình , chuyện gì cũng tâm ý. Nói thật, cô cũng từng ý nghĩ thử với Minh Trình. Dù một việc, cô vẫn bước từng bước một.
“Vậy cũng , chờ một chút, bây giờ về ngay.”
“Hả?” Minh Trình sững sờ, “Em ở nhà ?”
“Ừ, đang ở phòng việc của Du ca. Không , sẽ về nhanh.”
“À… Em ở đó gì?” Lại là… Du Hoán .
“Hôm nay Du ca ăn cơm tối, đem thức ăn qua cho .” Giản Vũ Nùng xong lên, “Anh chờ ba mươi phút… A!”
Điện thoại di động đột nhiên lấy , Giản Vũ Nùng Du Hoán ở mắt, ngạc nhiên, “Làm ?”
Du Hoán trầm mặt Giản Vũ Nùng, cúp điện thoại chút lưu tình.
Giản Vũ Nùng chớp chớp mắt, “Du ca?”
“Em .”
“Hả?”
“Không em đến đây ăn cơm với , còn ăn xong, em .”
Giản Vũ Nùng chút phản ứng kịp, Du Hoán từ đến nay từng tùy hứng như .
“, nhưng Minh Trình còn đang chờ em, đang ở ngay nhà em.”
“Cậu quan trọng hơn ?” Thanh âm của Du Hoán đột nhiên trầm xuống, “Em thực sự thích ?”