do đói , phần mì thoạt quả thực ngon, hơn nữa mùi vị cũng mê .
Du Vãn ăn phần của , “Coi như cảm ơn cho mượn phòng bếp, cần khách khí.”
Thẩm Thanh Châu, “…”
“Thật sự ăn ngon, dám khẳng định.” Du Vãn nháy mắt , Thẩm Thanh Châu ghé mắt cô một cái.
Du Vãn đôi mắt , đen như mực, trong con ngươi như đầy vì lấp lánh, hơn nữa lông mi của cô dài, chớp chớp càng lộ vẻ linh động. Hiện tại cô đang dùng ánh mắt đáng thương Thẩm Thanh Châu.
Một cái chớp mắt , trong đầu Thẩm Thanh Châu xuất hiện… hình ảnh Đậu Đỏ. Bộ dáng lúc của Du Vãn giống bộ dáng lúc Đậu Đỏ nịnh nọt .
“Ăn , ăn .” Du Vãn lưu loát ăn phần ăn của , chớp mắt chằm chằm Thẩm Thanh Châu.
Ngay tại thời điểm Du Vãn từ bỏ khuyên Thẩm Thanh Châu ăn mì thì cầm đũa lên, ở mắt cô gắp một đũa, đó đưa miệng.
Ánh mắt Du Vãn chậm rãi cong cong, xem Thẩm Thanh Châu cũng khó trị lắm.
Du Vãn tâm trạng tung tăng như chim sẻ của khiến Thẩm Thanh Châu cảm thấy giống… một con ch.ó nhỏ đang tỏ vẻ dễ thương cho nên mới nể mặt gắp lên một miếng mì.
Thẩm Thanh Châu đối xử với động vật , đặc biệt là chó, vô cùng kiên nhẫn chu đáo dịu dàng với chúng.
“Ăn ngon ?”
Thẩm Thanh Châu vốn chỉ định ăn một miếng, nhưng ăn một miếng nữa, nhanh ăn hết phần còn trong bát. Anh Du Vãn một cái, đúng trọng tâm, “Tài nấu nướng của cô tệ.”
“Đương nhiên , bằng Điện hạ với Đậu Đỏ thể thích như thế.” Du Vãn đắc ý .
Thẩm Thanh Châu, “…”
“… Không , là chó.”
Hình như, càng càng bôi đen.
“Khụ khụ, ý của là…”
“Leng keng.” lúc , chuông cửa vang lên.
Thẩm Thanh Châu dậy mở cửa. Du Vãn mím môi, tiếp tục ăn hết phần mì trong bát.
“Thẩm đạo yêu, tớ đem bữa tối đến cho , như thế nào, đang cảm thấy tớ tuyệt ?”
Thẩm Thanh Châu ở cửa hai họ, “Sao hai cùng đến?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-15-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]
Đường Duyệt , “Đây là khéo gặp Diệp Dư, dù chúng cũng lâu gặp, nên cùng đến thăm nhà mới của .”
Lâm Diệp Dư lưng Đường Duyệt đang tháo kính râm, gương mặt xinh tinh xảo mang ý , “Tớ gọi điện cho Đường Duyệt, đúng lúc đến thăm nên cùng đến đây, phiền đến chứ?”
Sắc mặt Thẩm Thanh Châu bình thản, “Không . Cậu xong ?”
Lâm Diệp Dư cởi đôi giày cao mười phân, “Còn , nhưng tớ nghỉ vài ngày nên trở .”
“Ừ.” Thẩm Thanh Châu gì thêm, xoay .
“Này, bữa tối để chỗ nào?”
“Đặt ở phòng bếp.”
“Cậu giúp tớ cầm , đúng lúc bọn tớ đều ăn cơm, cùng ăn , tớ mua nhiều.”
Bước chân của Thẩm Thanh Châu dừng một chút, “Tớ ăn , hai ăn .”
“Cái gì?” Đường Duyệt xách hai túi lớn theo , “Không nhờ tớ mang bữa tối qua , tại ăn , ăn cái gì ?”
Vừa dứt lời, Đường Duyệt đột nhiên . Ánh mắt lướt qua Thẩm Thanh Châu, thấy cách đó xa một cô gái đang ở sofa. F*ck, f*ck, f*ck, tình huống gì đây, trong nhà Thẩm Thanh Châu phụ nữ! ! !
Vừa cửa bởi vì ngăn cách cho nên rõ phòng khách, hiện tại mới phát hiện, thế nhưng bên trong !
Du Vãn mới thanh âm truyền tới cảm thấy thích hợp, hóa thức ăn ngoài là bạn đưa tới, mà cô còn cứng rắn ăn mì, lúng túng quá…
Mê Truyện Dịch
Du Vãn thấy phòng khách, cô bỏ bát đũa xuống lên, “Xin chào.”
Tròng mắt Đường Duyệt mở to, tựa như phát hiện đại lục mới. Ném xuống hai túi bữa tối, tới phía Du Vãn, “Khuôn mặt căng mọng đáng yêu như thế , Thẩm đạo, hóa thích gu như thế ?”
Du Vãn nghẹn lời, lập tức phản ứng cô ở đây khác hiểu lầm , “Không , như thế, hiểu lầm , là hàng xóm ở đối diện.”
“Ở đối diện?” Đường Duyệt chậc chậc lắc đầu, đầu về phía vẻ mặt hờ hững của nào đó, “Thẩm Thanh Châu, thật là thủ đoạn, tớ còn tưởng rằng dầu muối , thể ngờ còn chuyển đến đối diện nhà .”
Du Vãn đầu lắc như trống bỏi.
“Em gái, bao nhiêu tuổi , bộ dạng …” Ánh mắt Đường Duyệt chút nghi hoặc, cẩn thận hỏi, “Trưởng thành ?”
Khóe miệng Du Vãn giật giật, “… hai mươi ba.”
“A? Không giống…” Đường Duyệt yêu thích Du Vãn, “Như là , còn lo lắng Thẩm đạo của chúng mang tội dụ dỗ trẻ vị thành niên”