Thẩm Thanh Châu gật đầu với đàn ông , ánh mắt đến phụ nữ , phụ nữ chằm chằm như thế, sắc mặt liền , thật lâu mới nghẹn hai từ “xin .”
Lúc , ngoài dự liệu của , đứa bé trai lặng lẽ chạy tới ngoài cửa phòng phẫu thuật, cách cánh cửa lời xin .
Du Vãn ngoài ý bóng dáng của đứa bé trai, đầu mấy của gia đình . Cô liền bội phục Thẩm Thanh Châu, sức uy h.i.ế.p lớn hơn cô nhiều….
Sau đó, một nhà đứa bé trai rời , mặt đứa bé trai tràn đầy nước mắt, dọa cũng nhẹ. Mà bố của đứa bé đó vì biểu hiện thành ý nên đóng viện phí, Thẩm Thanh Châu cũng ngăn cản, kết quả như đối với gia đình là nhất .
Ngoài phòng phẫu thuật chỉ còn hai Du Vãn cùng Thẩm Thanh Châu.
“Cô vẫn về?”
Du Vãn ở ghế, “ đợi Đậu Đỏ .”
Thanh âm của cô chút rõ, Thẩm Thanh Châu cô mấy giây, cách an ủi khác, cho tới bây giờ cũng nghĩ sẽ an ủi khác, nhưng khi dáng vẻ đáng thương của Du Vãn thì cảm thấy nên cái gì mới đúng.
Thẩm Thanh Châu trầm tư một lát, duỗi tay vỗ vỗ đầu Du Vãn, động tác nhẹ, “Chuyện cô trách nhiệm, cô cần lo lắng như .”
Du Vãn ngẩng đầu Thẩm Thanh Châu, bởi vì tâm tư đặt Đậu Đỏ nên tối nay cô hai xem nhẹ động tác mật của đối với cô, “ lo lắng cho Đậu Đỏ.”
Thẩm Thanh Châu yên lặng một chút, Đậu Đỏ nuông chiều, đây là đầu tiên tình huống xảy nghiêm trọng đến mức nhập viện, thật lúc mà tin Đậu Đỏ gặp chuyện thì trong lòng cũng khó chịu nên lời, thể bình tĩnh theo thói quen, nên mặc dù nội tâm phập phồng lo lắng nhưng ngoài mặt cũng hiện bao nhiêu, “Nó sẽ chuyện gì, Du Vãn, đừng lo lắng.”
Lại đợi thêm vài phút, cửa phòng phẫu thuật mở , Thẩm Thanh Châu cùng Du Vãn đồng thời lên tới, Du Điểm Điểm cũng theo lưng bước đến.
“Như thế nào ạ?”, Du Vãn sốt ruột hỏi.
Bác sĩ , “Không gì đáng ngại, miệng vết thương mặc dù khá dài nhưng cũng may là sâu, chúng khâu cho nó, tiếp theo chỉ cần tĩnh dưỡng là thành vấn đề.”
Du Vãn cùng Thẩm Thanh Châu đều thở phào nhẹ nhõm.
“Cô gái nhỏ đừng lo lắng quá, cả cháu đầy m.á.u , về nhà đồ , ôi chao? Đây là bạn trai cháu , hết để bạn trai đợi ở đây là .” Bác sĩ thú y hơn 50 tuổi nên cũng nhận Thẩm Thanh Châu.
Du Vãn lắc đầu, “Anh là chủ của chú chó đó, cháu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-26-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]
“Ai da, trai trẻ , bạn gái thật sự , tận tâm với chó của , cũng thấy cảnh cô gái nhỏ cõng chú chó lớn , cả đầy máu, trông dọa .”
Thẩm Thanh Châu Du Vãn một cái, thể tưởng tượng tình cảnh , thảo nào lưng cùng bả vai của cô nhiều m.á.u của Đậu Đỏ như .
Du Vãn một tiếng, cũng giải thích với bác sĩ thú y, cô ngó bên trong, “Bây giờ cháu thể nó một chút ?”
“Được, nhưng thuốc mê vẫn hết hiệu quả, nên bây giờ nó vẫn đang ngủ.”
Du Vãn gật đầu . Cô ở bên cạnh Đậu Đỏ, khối lông trắng xinh vì khâu vết thương mà cạo , trong lòng cô thêm đau lòng, Đậu Đỏ vốn xinh như thế nhưng vết sẹo.
Cô tự giác Thẩm Thanh Châu một cái, nhíu mày , trong mắt hiện rõ vẻ đau lòng. Bình thường Thẩm Thanh Châu đối xử với Đậu Đỏ như , bây giờ thấy nó thương trong lòng hẳn là khó chịu hơn cô nhiều .
“Bởi vì khâu vết thương nên cạo một phần lông, nhưng hai cháu đừng lo lắng, khi vết thương liền sẹo thì cũng thấy rõ ràng, hơn nữa lông mới mọc thể che phủ vết sẹo.” Bác sĩ thú y cùng theo , thấy bộ dạng khổ sở của Du Vãn liền giải thích.
“Bác sĩ, chỗ nào chú ý nữa ?” Thẩm Thanh Châu hỏi.
“Trong thời gian chỉ cần hạn chế cho nó hoạt động mạnh, cho ăn đồ ăn dễ tiêu hóa, về còn mang đến đây để thuốc.”
Mê Truyện Dịch
“Vâng.” Thẩm Thanh Châu xong liền về phía Du Vãn, “Sắc trời còn sớm, cô dẫn Du Điểm Điểm về .”
“Còn Đậu Đỏ…”
“Chờ nó tỉnh sẽ mang nó về nhà.”
“…À.”
Thẩm Thanh Châu thấy vẻ mặt Du Vãn uể oải, liền , “Ngày mai cô mua thức ăn mới cho nó, cần đồ ăn ngon, chỉ cần đồ ăn dễ tiêu hóa là .”
“Ừm.”
Du Vãn cùng Du Điểm Điểm về nhà , hôm nay thứ phát sinh quá bất ngờ kịp đề phòng, đến bây giờ tinh thần của cô vẫn chút hoang mang. Thế nhưng khiến cô bất ngờ là, qua tình tình của Thẩm Thanh Châu lạnh nhạt, khó chịu mà hề giận lây sang cô, ngay cả lời nặng cũng một câu…