Còn một lý do nữa là cô đáp ứng với Thẩm Thanh Châu nấu cơm cho và Đậu Đỏ.
“Đi bao lâu?”
“Ít nhất một tháng, còn xem tình huống thế nào.” La Thiến thấy Du Vãn do dự, “Cô tiện ?”
“Không …” Du Vãn , “ sẽ sắp xếp một chút, sẽ .” Dù cô cũng là phụ trách kịch bản, thể mặc kệ .
“Vậy .” La Thiến đem văn kiện trong tay đưa cho cô, “Cái liên quan đến cô, nhưng cảm thấy cô sẽ quan tâm, đây là danh sách diễn viên và tất cả nhân viên đoàn phim.”
“À.” Trong lòng Du Vãn vẫn đang nghĩ về một tháng ở đoàn phim, tuỳ tiện đem văn kiện nhét túi.
“Vậy đây, ba ngày là nghi thức khai máy. Một tuần thì cô đến Bắc Kinh nhé.”
“Được.”
Chạng vạng, Du Vãn siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn đó mới về nhà.
Lúc nấu ăn ở phòng bếp nhà Thẩm Thanh Châu, Du Vãn vẫn đang nghĩ với như thế nào.
“Ăn cơm thôi.” Cô dọn xong bát đũa liền xuống bàn ăn. Thẩm Thanh Châu đối diện cô, cầm lấy đũa bắt đầu ăn cơm.
Du Vãn yên lòng ăn vài miếng, thỉnh thoảng liếc trộm Thẩm Thanh Châu. Có lẽ do cô quá nhiều nên cuối cùng Thẩm Thanh Châu cũng dừng đũa cô, “Cô gì?”
Du Vãn chớp chớp mắt, “Làm chuyện ?”
Ánh mắt Thẩm Thanh Châu bình tĩnh Du Vãn, ánh mắt cô rõ ràng như thể .
Du Vãn thấy lời nào liền mở miệng , “Một thời gian tới thể tới nấu cơm tối cho với Đậu Đỏ.”
Thẩm Thanh Châu, “À.”
“ công tác ở ngoài một thời gian, thời gian thể dài. Anh cùng Đậu Đỏ đành tự lực cánh sinh .”
“Ừ.”
Thẩm Thanh Châu phản ứng bình tĩnh, Du Vãn chút bi thương, lẽ nào cô quan trọng , ít nhất một tháng đấy, bọn họ ăn cơm cô nấu là nên vụng trộm thút thít !!!
Du Vãn từ bỏ ý định, tiếp tục , “ Bắc Kinh, ít nhất một tháng, hoặc thể kéo dài ba đến bốn tháng.”
“ rõ.”
“Hả?”
Thẩm Thanh Châu bỏ bát đũa xuống, “Rất khéo, cho dù cô , một thời gian tới cũng cần nấu cơm tối cho , bởi vì cũng công tác.”
Du Vãn kinh ngạc, cũng quên hỏi “ rõ” là ý gì, “Đậu Đỏ thì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-29-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]
“ sẽ giao nó cho cửa hàng chăm sóc thú cưng chuyên nghiệp chăm sóc.”
“À…” Du Vãn, “Anh bao lâu?”
“Khoảng vài tháng, hai ngày , cho nên nhanh cô cần đến nấu cơm nữa.”
Du Vãn khi xong chút buồn bã, mấy tháng tới thể gặp mặt, thời gian qua ngày ngày đều thấy mặt nên cô thành thói quen.
“Được , hãy nghiêm túc việc, tạm biệt . Ừ… Tiền lương trong thời gian thể ngừng .”
Thẩm Thanh Châu nhướng mày, ánh mắt như . Du Vãn cúi mắt cơm trong bát, cho nên cũng thấy vẻ mặt của Thẩm Thanh Châu.
Hai ngày , Thẩm Thanh Châu quả nhiên rời , Đậu Đỏ cũng đưa . Mặc dù trong nội tâm Du Vãn buồn bực, nhưng vẫn biện pháp, cũng chuẩn đồ đạc cho chính .
Vài ngày , sân bay quốc tế Bắc Kinh.
“Xin chào, đến đón ?” Du Vãn thấy giơ bảng tên của , là một nam thanh niên hơn hai mươi tuổi.
“Cô là Vị Vãn , là do chị La Thiến phái tới đón cô.”
Mê Truyện Dịch
“Ừ, là .”
“Được, bên , xe chúng ở bên ngoài.”
Du Vãn gật gật đầu, theo , đường gọi điện thoại cho La Thiến xác nhận. Sau khi lên xe, Du Vãn hỏi, “Chúng bây giờ trực tiếp về khách sạn đến đoàn phim?”
“Đạo diễn, nhân viên đoàn phim cùng tất cả các diễn viên bây giờ đang ăn cơm ở khách sạn XX, chị La Thiến đưa cô qua bên đó chào hỏi .”
“Được .”
Đến khách sạn, hành lý của cô thanh niên nhờ nhân viên khách sạn mang lên phòng , còn dẫn cô phòng bao của đoàn phim《Lang Diêm》.
Vừa mới đến thì thấy La Thiến chờ ngoài cửa. La Thiến vội lên kéo tay Du Vãn, “Cuối cùng cô cũng đến.”
“Ừ. Máy bay hạ cánh muộn một chút.” Du Vãn phía cô , “ nhất định , dù cũng ai.”
“Nhân viên công tác giới thiệu một chút thì sẽ , còn diễn viên thì khẳng định ai cô cũng .”
Du Vãn dừng một chút, khó khăn , “La Thiến, diễn viên… .”
La Thiến nghi ngờ , “Đều là mấy diễn viên đang nổi gần đây, Hướng Trạch Nhiên, Lý Manh Manh, thể nào chứ.”
Du Vãn một tiếng, “Thật sự .”
La Thiến khó tin cô, “Du Vãn cô sống ở núi ? Văn kiện ngày đó đưa cho cô, bên trong đều thông tin về diễn viên, cô thật đúng là, đối với diễn viên diễn kịch bản của mà cô cũng quan tâm.”