“ cũng đến đây.” Lý Manh Manh đụng lên , “Ba chúng hôm nay say về.”
“Được.” Hướng Trạch Nhiên rót rượu vang cho hai cô gái, đó rót cho chính một ly.
“Hướng Trạch Nhiên, rót đầy .” Lý Manh Manh .
“Biết , chính cô cũng đừng ăn bớt ăn xén, Vị Vãn cô cũng thế…”
“Ừng ực…”
Hướng Trạch Nhiên cùng Lý Manh Manh một cái.
Mê Truyện Dịch
Lý Manh Manh, “Được đó Vị Vãn, lợi hại như thế, lời nào uống hết .”
“Hai đừng ầm ĩ nữa, uống thì uống luôn, đừng nhảm.” Du Vãn mạnh mẽ đem ly rượu bàn cầm lên, nhịn , “Cạn ly.”
Hướng Trạch Nhiên ngoài ý nhướng mày, “Được, cạn ly.”
Một chỗ khác, Thẩm Thanh Châu cũng từ chối khác mời rượu, đó ánh mắt lặng lẽ tiếng động hướng tới bên Du Vãn, cô đang cùng Hướng Trạch Nhiên và Lý Manh Manh vui vẻ uống rượu, lúc , Hướng Trạch Nhiên gì ở bên tai Du Vãn, cô liền bật lớn.
Ấn đường Thẩm Thanh Châu nhảy lên, hình ảnh , như thế nào thấy thoải mái. Còn đối với Hướng Trạch Nhiên, Thẩm Thanh Châu cảm thấy đây chọn sai nam chính ??
“Thanh Châu, đừng uống nhiều quá, ăn miếng bánh ngọt lót .” Lâm Diệp Dư bưng miếng bánh ngọt đây, “Tớ đặc biệt nhờ , thợ bánh ngọt nổi tiếng, thử xem.”
“Xin , tớ thích ăn điểm tâm ngọt.” Thẩm Thanh Châu nhàn nhạt .
Sắc mặt Lâm Diệp Dư cứng đờ, “Vậy, ăn cái khác một chút, uống rượu nhiều .”
Thẩm Thanh Châu lên tiếng. Mà bên , Hướng Trạch Nhiên cùng Du Vãn cạn một ly. Ánh mắt Thẩm Thanh Châu híp , ngửa đầu uống hết một ly rượu vang.
Du Vãn uống mấy ly liền cảm thấy đầu óc chút choáng váng, tiết tấu chậm , kéo Lý Manh Manh qua hỏi, “Này, hỏi cô, Lâm Diệp Dư cùng Thẩm đạo quan hệ gì?”
Lý Manh Manh say khướt, vấn đề lập tức như tên trộm đến gần tai cô thì thầm, “ với cô nhưng cô cũng thể để khác .”
“Ừ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-40-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]
“Trước cùng chị Diệp Dư quan hệ tệ, chị với quen Thẩm đạo từ sớm, ừ… Quen từ lúc nổi tiếng. chị Diệp Dư thích Thẩm đạo.”
“Vậy, Thẩm đạo thì ?”
Lý Manh Manh suy nghĩ một chút, “Cô cũng Thẩm đạo lạnh như băng, đối với ai cũng là thái độ đó, cũng may chị Diệp Dư kiên trì buông tay, nếu là thì nhất định như thế. việc khác rõ, cô giữ bí mật, dù chị Diệp Dư và Thẩm đạo đều là nhân vật lớn, việc khó mà …”
Du Vãn gật gật đầu, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, cô sợ nhất là Thẩm Thanh Châu ý tứ với Lâm Diệp Dư.
Đầu Du Vãn chút choáng váng, còn hào hứng uống rượu, cô rõ với Lý Manh Manh vụng trộm rút lui , hôm nay bên cạnh Thẩm Thanh Châu nhiều như , khẳng định cũng thiếu một cô.
Du Vãn trở về khách sạn, tắm rửa quần áo đầy mùi rượu. Nằm ở giường, Du Vãn vẫn còn chóng mặt, nhưng tỉnh táo hơn so với ở biệt thự.
Du Vãn nhớ tới Lâm Diệp Dư hôm nay, đột nhiên cảm thấy chút ảo não, lúc đó Du Vãn cô như rùa rụt cổ ??
Ôi… Thế nhưng biện pháp, quà của Lâm Diệp Dư là một cái bánh ngọt lớn, còn đặc biệt trong lúc bận rộn vẫn tới đoàn phim tổ chức sinh nhật cho Thẩm Thanh Châu, mà cô thì ngay cả sinh nhật còn nhớ rõ, thật sự hổ thẹn!!
… Bánh ngọt??!!
Du Vãn lập tức nhớ để bánh ngọt ở bàn phòng Thẩm Thanh Châu. Hỏng bét, nếu thấy thì chẳng mất mặt ?? Du Vãn cuống quýt từ giường lên, tìm thẻ phòng Thẩm Thanh Châu ở trong túi xách của cô.
Cô mới về khách sạn một tiếng, nhất định là Thẩm Thanh Châu còn ở biệt thự về, bây giờ cô vụng trộm qua phòng đem bánh ngọt trở về thì cũng phát hiện.
Du Vãn cảm thấy may mắn vì nhớ tới chuyện , cô cầm thẻ phòng lên, dép chạy như bay đến cửa phòng Thẩm Thanh Châu.
“Cạch.” Cửa phòng mở .
Du Vãn , nhanh chóng đóng cửa .
Cô đến phòng khách, mở hộp bánh ngọt bàn , vẫn y nguyên. Du Vãn thở phào nhẹ nhõm, “Còn còn , bánh ngọt , thừa dịp mày còn phát hiện, tao liền đưa mày về phòng tao.”
“Bánh ngọt? Cho ?” Bất thình lình lưng cô vang lên thanh âm từ tính, Du Vãn sợ hãi kêu lên, thiếu chút nữa rơi bánh ngọt xuống đất.
Cô định tinh thần, chậm rãi xoay sang chỗ khác.
Vừa đúng chỗ, Thẩm Thanh Chậu dựa ở vách ngăn phòng khách, hình như vững lắm, qua chút say, khuy áo sơ mi ở cổ cởi , cởi chút hỗn độn. Giờ phút , đôi mắt híp phương hướng , đôi mắt thế nào chút quyến rũ… mê hoặc??!!