Du Vãn ăn một miếng cơm, ăn trứng xào cà chua , “ thấy ăn ngon, đầu tiên như là .”
Thẩm Thanh Châu cô một cái, đó ăn cơm với gắp thức ăn, khó ăn c.h.ế.t . Vì thế, Thẩm Thanh Châu đối với tay nghề nấu ăn của hài lòng, nhưng thấy Du Vãn ăn tâm tình bình phục, cảnh cô ăn, liền cảm thấy những thức ăn đều ngon.
“Mau ăn , nhiều như ăn hết .”
Thẩm Thanh Châu do dự trong chốc lát, cầm đũa lên, bắt đầu từ từ ăn cơm.
Du Vãn vui mừng , ừm … Dù cũng là đồ mới nhận, sư phụ, cô nghĩa vụ cổ vũ và khen ngợi để tiến về phía .
Lúc , Đậu Đỏ từ phòng khách lộc cộc chạy tới, ở bàn ăn ngửa đầu hai .
“Đậu Đỏ, mày cũng ăn hả, đến đây, cho mày một miếng sườn xương.” Du Vãn gắp lên một miếng đưa tới bên miệng Đậu Đỏ, Đậu Đỏ vẻ mặt vui vẻ đến gần ngửi một cái, chỉ chốc lát , nó lặng lẽ xoay ngoài.
Thẩm Thanh Châu, “…”
Du Vãn ho khụ khụ, một tiếng, “… Nhất định là trưa hôm nay Đậu Đỏ ăn quá no .”
Thẩm Thanh Châu đen mặt.
Hơn hai giờ chiều, Du Vãn đang ngủ trưa thì Thẩm Thanh Châu kéo lên.
“Làm gì…” Du Vãn thiếu ngủ, vẻ mặt mơ màng.
Thẩm Thanh Châu, “Cô ngủ một tiếng , ngủ thêm nữa thành heo .”
“…”
“Đứng lên, thể chạy bộ .”
Du Vãn duỗi , hữu khí vô lực theo phía Thẩm Thanh Châu, bóng lưng của , lúc Du Vãn mới phát hiện cả Thẩm Thanh Châu đang mặc quần áo thể thao.
Vóc thon dài mặc quần áo thể thao liền lộ bộ dáng mê , nhất là đôi chân dài , càng càng thấy ghen tị. Du Vãn một đường đến phòng tập thể thao, Thẩm Thanh Châu đột nhiên dừng bước, Du Vãn trực tiếp đụng thẳng lưng của .
“A… Cứng quá!” Du Vãn che cái mũi của , cái mũi đụng lưng Thẩm Thanh Châu, lấy mềm đụng với cứng.
Thẩm Thanh Châu ngoảnh bất đắc dĩ Du Vãn một cái, “Đi qua đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-55-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]
Du Vãn nhíu mày tới phía , xác định là một phòng tập thể thao.
Xét thấy Du Vãn đúng là đầu tiên tập luyện, Thẩm Thanh Châu nhấn tốc độ tương đối chậm, thế nhưng cảnh cáo cô, nếu chạy ba mươi phút thì bước xuống. Du Vãn nghĩ, cũng chỉ là ba mươi phút, mức độ khó cô. mà khiến cô bất mãn là khi chạy bộ máy thì lưng so với các máy móc khác, cho nên cô cũng thể thấy Thẩm Thanh Châu đang gì.
Bởi vì bộ dáng lúc Thẩm Thanh Châu vận động như thế nào, cho nên ngay từ đầu Du Vãn thỉnh thoảng còn đầu , thưởng thức bộ dáng mỹ nam thở dốc, vô cùng chói mắt. Thế nhưng lâu đó, Du Vãn đầu thì cũng còn sức lực.
“Thẩm đạo… thể nghỉ ngơi một chút ?”
Thẩm Thanh Châu lên xe đạp ở bên cạnh cô, vận động giám sát cô, “Không , còn tám phút nữa thôi.”
“ mệt c.h.ế.t .” Du Vãn đổ mồ hôi, một giọt mồ hôi ở chảy xuống, vận động quả nhiên là tử huyệt của cô.
Mê Truyện Dịch
Thẩm Thanh Châu, “Vẫn thể chuyện, chứng minh cô còn thể tiếp tục.”
Du Vãn một bộ , mà sự giám sát của Thẩm Thanh Châu đúng là dám phản kháng.
Rốt cuộc qua ba mươi phút, Du Vãn từ máy chạy bộ bước xuống, thiếu chút nữa quỳ xuống đất, đương nhiên, cũng khác quỳ lắm, may mà Thẩm Thanh Châu kéo cánh tay của cô.
“Chảy mồ hôi thoải mái hơn ?” Thẩm Thanh Châu như vẻ mặt héo rũ của Du Vãn.
Du Vãn đưa tay vịn ở bên eo , “Mệt chết.”
Thẩm Thanh Châu mấp máy môi, “Ngày mai tiếp tục, tập luyện nhiều một chút cũng sẽ mệt như .”
“Vẫn còn tiếp tục??” Du Vãn ngước mắt , vẻ mặt tủi , “ thấy thích hợp với vận động.”
Thẩm Thanh Châu Du Vãn bộ dáng đáng thương liền chút mềm lòng, nhưng nghĩ sẽ dung túng cô trong chuyện . Vì thế, liền mặt sang chỗ khác, “Mỗi ngày ba mươi phút, chờ khi nào cô thích ứng thì sẽ tăng thời gian.”
“…” Du Vãn căm phẫn, ngay đó, bàn tay theo bản năng nắm chặt.
Ôi? Ôi? Đồng chí Du Vãn đột nhiên phát hiện tay đang đặt ở ngang eo Thẩm Thanh Châu, sờ lên thấy cứng rắn, co dãn đàn hồi, tràn ngập hương vị nam tính.
Du Vãn tự giác di chuyển bàn tay đến bụng Thẩm Thanh Châu, đường nét … Đây là, cơ bụng trong truyền thuyết.
Thẩm Thanh Châu ý thức phần eo chút thích hợp, đôi mắt xuống, thấy nào đó còn vẻ mặt tủi , mà bây giờ đang hưng phấn chằm chằm eo của . Còn tay của cô, đang chút hạnh kiểm .