[1] Ngũ vị tạp trần (五味杂陈): miêu tả cảm xúc phức tạp rõ ràng.
“Cậu là trai em ?” Du Hoán hỏi.
“Không .” Du Vãn lười biếng dựa ở ghế sofa, “Bọn em yêu đương, đến mức đào mười tám đời tổ tông lên.”
Du Hoán hừ lạnh, “Không là , nếu như mà còn thái độ như thế với , hừ, để xem còn thể theo đuổi em .”
Du Vãn đổ mồ hôi lạnh, “Anh, theo đuổi em…”
Du Hoán cô ý vị sâu xa, “Em gái như , xác định theo đuổi?”
Du Vãn một tiếng, nắm tay trai, lấy lòng , “Cũng đúng, dù cũng là em gái của Du đại minh tinh, phận , quả thực là kim quang lấp lánh.”
Du Hoán nở nụ , dùng tay vuốt tóc cô, “Cho rằng lời thì trách em đúng , Du Vãn, quên dạy em nên tùy tiện đến nhà đàn ông ?”
Du Vãn nháy mắt một cái, nghĩ , “ là quên dạy.”
Du Hoán, “…” Đó là bởi vì đây Du Vãn cũng cần quan tâm, nên cũng quên mất.
“ , tại ở chỗ Thẩm Thanh Châu, em liền thấy , suýt nữa dọa em mắc bệnh tim.”
Du Hoán trừng mắt cô, còn dám , sung huyết não là tệ .
“Có công việc thảo luận cùng , gần đây chuẩn một bộ phim cổ trang, đang tìm hợp tác.”
“À, là như . mà《Lang Diêm》còn một đoạn thời gian nữa mới đóng máy.”
“Bên chỗ cũng là khi《Lang Diêm》đóng máy thì mới bắt đầu khai máy, mặc dù thời gian gấp, nhưng cũng va chạm.”
Du Vãn nhíu mày, “ như thế thì Thẩm đạo quá mệt mỏi , mới xong một bộ tới một bộ khác, em thấy một năm ít phim, xong một bộ thì nghỉ ngơi một thời gian mới bộ tiếp theo.”
“Hiện tại cũng lo lắng vất vả?” Du Hoán đau lòng, “Anh trai của em quanh năm suốt tháng đóng phim thấy em đau lòng?”
Du Vãn nghẹn họng, khuôn mặt ửng đỏ, “Em nào , em khuyên nghỉ ngơi nhưng .”
Du Hoán lắc đầu thở dài, ba mất sớm, chỉ còn hai em họ, đối với Du Vãn cũng là thương yêu đến tận xương tủy. Anh cả như cha, cuối cùng cũng hiểu rõ cảm nhận “Con gái gả ngoài như bát nước hắt ”.
Du Vãn vẻ mặt Du Hoán, buồn sang chuyện khác, “Anh, đến Bắc Kinh là để chuyện hợp tác với Thẩm đạo ?”
“Mặt khác còn định đến xem em việc thế nào, ai em cho một cái “kinh hỉ” như thế?”
Du Vãn đùa, “Anh định ở đây mấy ngày?”
“Trên một tuần.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-59-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]
“Vậy hôm nay còn việc gì nữa ?”
“Đợi lát nữa còn ngoài một chuyến, buổi tối em ăn cơm với .”
“Ồ, .”
Du Hoán một lát rời , Du Vãn thấy trai đến đây nên vui vẻ, mở máy tính trò chuyện cùng Giản Vũ Nùng chuyện Du Hoán đến Bắc Kinh, đương nhiên, cô cũng đến chuyện cô ở phòng Thẩm Thanh Châu Du Hoán bắt , khi xong, Giản Vũ Nùng ở đầu bên như điên.
Sáu giờ tối, Thẩm Thanh Châu gọi điện thoại qua đây.
Điện thoại truyền đến thanh âm lạnh của , “Qua đây.”
Du Vãn do dự, “Tối nay việc .”
“Chuyện gì?”
“Có bạn đến đây, nên ngoài một chuyến.” Du Vãn xong dặn dò, “Thẩm đạo, lúc ở đây đừng tự nấu cơm, nên gọi thức ăn của khách sạn.”
Thẩm Thanh Châu, “…”
Sau khi Thẩm Thanh Châu tắt máy, Du Vãn liền sửa soạn một chút cửa, Du Hoán đặt chỗ ở nhà hàng, Du Vãn trực tiếp đón xe tới. Từ khi Du Hoán nổi tiếng, hai em ít khi ăn cơm cùng , cho nên Du Vãn quý trọng thời gian ở cùng trai, hai ở phòng riêng ăn chuyện lâu.
Sau khi ăn cơm xong, Du Hoán đưa Du Vãn về khách sạn mới rời .
Du Vãn về phòng của , thong thả tắm rửa, ổ trong chăn nghịch điện thoại di động.
Mê Truyện Dịch
Lúc , âm báo tin nhắn mới vang lên, Du Vãn mở .
“Về phòng ?” Thẩm
Du Vãn vui mừng trả lời , “Ừ, ở phòng .”
Sau khi trả lời thấy hồi âm. Vì cô soạn một tin nhắn mới, “Cảm ơn hai ngày nay chăm sóc .”
Một phút , Thẩm Thanh Châu trả lời, “Chăm sóc là thù lao.”
“Thù lao? Anh cái gì?”
“Sau sẽ cho cô .”
Du Vãn nhíu mày, “Được, cúc cung tận tụy [2] tận c.h.ế.t mới thôi.”
[2] Cúc cung tận tuy: dốc hết lòng hết sức tròn bổn phận.
Thẩm Thanh Châu trả lời, Du Vãn buồn ngủ nên gửi một tin nhắn chúc ngủ ngon qua, vài giây , Thẩm Thanh Châu cũng gửi sang hai chữ ngủ ngon.