Cô cũng sợ, sợ khi rõ tâm tư của cô sẽ trực tiếp xách cô ngoài. Cho nên cô vẫn một mực chờ đợi, chờ một ngày cô thể chút động tâm.
Mà ngày cô vẫn chờ đợi, hình như chính là ngày hôm nay.
Du Vãn sững sờ đối mặt với chất vấn của Thẩm Thanh Châu, dáng vẻ của rõ ràng khiến cô cảm nhận ý đó. Anh hỏi, chính là hiểu lầm, cũng chính là để ý…
“Du Vãn, chuyện.”
“ với ai quan trọng ?” Du Vãn , vẻ mặt bình tĩnh dị thường.
Thẩm Thanh Châu híp mắt , “Những thứ ngổn ngang là thật?”
Du Vãn trả lời, cô nghĩ nhanh như sẽ cho , cô phản ứng của , câu trả lời của .
Mà Thẩm Thanh Châu thấy vẻ mặt bình tĩnh của Du Vãn giống như là thầm chấp nhận, chút khó tin, còn buồn bực cùng hoảng sợ, từng cảm thụ qua loại cảm giác bắt một vật, rõ ràng chính độc hữu [1], bây giờ đột nhiên báo cho là vật đó căn bản thuộc về .
Mê Truyện Dịch
[1] Độc hữu: sở hữu duy nhất.
Du Vãn thấy sự chấn động trong ánh mắt của Thẩm Thanh Châu, cô liền mềm lòng, chăm chú hỏi, “Tại việc , để ý ở cùng một chỗ với Du Hoán ?”
Thẩm Thanh Châu mím môi, đôi mắt đen như mực của Du Vãn, n.g.ự.c liền đau nhức, “ để cô ở cùng một chỗ với khác lúc nào?”
Du Vãn, “… ở cùng với ai tại cần cho phép?”
Thẩm Thanh Châu dừng , cái tiểu tử thối Đường Duyệt là cô thích , tình tiết rối loạn hết .
Du Vãn hít sâu một , thanh âm chút thấp, “Thẩm đạo, … Thẩm Thanh Châu, hỏi , … thích ?”
Thẩm Thanh Châu cứng đờ, loại cảm giác chút nào. Khi ngươi đang đắc chí vì cho rằng cô thích ngươi, đó ngươi cũng thích cô , đột nhiên phát hiện cô sớm khác, còn ngươi đang mất mặt vì cô phát hiện là ngươi thích cô …
Nói tóm , Thẩm đạo nhà chúng đang hổ!!!
Thẩm Thanh Châu buông tay giữ chặt Du Vãn, giọng lạnh như băng, “Tránh .”
Du Vãn ngoan ngoãn từ cửa dời sang bên cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-63-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]
Thẩm Thanh Châu đưa tay kéo cửa , mới bước một bước, đột nhiên Du Vãn , “Du Hoán là trai , trai ruột.”
Thời gian như ngừng .
Thẩm Thanh Châu kinh ngạc đầu Du Vãn.
Du Vãn chậm rãi , “Thẩm đạo, con dính tình yêu sẽ trở nên ngu ngốc , xem, thông minh như mà từng nghĩ đến và Du Hoán thể là thích, chúng rõ ràng còn cùng họ Du nha.”
Thẩm Thanh Châu, “… Cô cái gì?”
Du Vãn thu nụ môi, “Ừ… một chuyện, Thẩm đạo đối với , hình như chút ý đồ mờ ám.”
Thẩm Thanh Châu, “…”
“Thẩm đạo, đừng lo, sẽ chuyện sáng sớm ngăn ở cửa phòng . Đương nhiên, sẽ khắp nơi với là thích .” Chuyện , cô để trong lòng tiêu hóa một chút.
Thẩm Thanh Châu lặng Du Vãn, đột nhiên hấp tấp rời .
Mà Du Vãn, bóng lưng của Thẩm Thanh Châu, cũng thấy vành tai ửng đỏ bình thường của , “Thẩm đạo, yên tâm phim, đợi lát nữa sẽ đến đoàn phim tìm .”
Tâm trạng của Du Vãn vô cùng , vô cùng vô cùng , lẽ đây là một mà bản cô rõ ràng nhất trong những năm gần đây. Còn gì đáng ăn mừng hơn việc chứng thực Thẩm Thanh Châu tình ý với cô?
Du Vãn ngâm nga một khúc nhạc, cuối cùng quyết định đến đoàn phim, những chuyện mới xảy lúc sáng, những tin tức ngổn ngang ảnh hưởng đến cô, bây giờ cô chỉ đến ngay bên cạnh Thẩm Thanh Châu.
Sau khi xuống xe, Du Vãn đoàn phim, đó cô hẹn mở cuộc họp nhỏ với mấy biên kịch khác, cho nên Du Vãn cố gắng nhịn tìm Thẩm Thanh Châu mà trực tiếp bàn bạc công việc.
Hai biên kịch thấy Du Vãn tới thì ánh mắt đều là bát quái cùng hoài nghi, mấy ngày hôm , nhân viên đoàn phim còn đang đồn đại biên kịch Vị Vãn cùng Thẩm đạo một chân với , thế mà hôm qua tin đồn đánh vỡ?!
Người yêu của biên kịch mà là đại minh tinh Du Hoán… Tin tức khiến chút ngạc nhiên, Thẩm đạo cùng biên kịch mật rõ ràng như , kết quả thành một đôi??
Cái gọi là cái gì, chẳng lẽ Vị Vãn bắt cá hai tay?
Du Vãn để ý đến ánh mắt quỷ dị của , xuống vị trí của , “Bắt đầu .”
Dù một ở đây cũng là tham dự cuộc họp, cũng là thể hỏi đến việc riêng của Du Vãn, vì thể gì khác hơn là ôm tức giận trong lòng cùng tâm trạng xem kịch vui tiến trạng thái việc.