Sau khi họp xong, Du Vãn bên ngoài, tìm kiếm bóng dáng của Thẩm Thanh Châu. Bây giờ cũng đến thời gian ăn trưa, hẳn là cùng một chỗ ăn cơm hộp mới .
Du Vãn quen thuộc tới phòng nghỉ.
“Vị Vãn!”
Du Vãn đầu , chỉ thấy Lý Manh Manh vẫn đang mặc trang phục phim, chạy tới phía cô, “Hôm nay cô tới nha.”
“Ừ.” Du Vãn gật đầu, “Sao cô vẫn còn ăn cơm, lúc nãy thấy nhân viên mang cơm đến mà?”
“ mới WC, lập tức ngay.” Lý Manh Manh , “Này, cô ?”
“ chung với cô.”
“Chờ một chút.” Lý Manh Manh kéo Du Vãn, vẻ mặt chút khó , “Vị Vãn, thật thì… vẫn thích cô và Thẩm đạo ở chung một chỗ, cũng coi trọng, nhưng mà chuyện ngày hôm nay…”
Du Vãn nhíu mày, chờ cô xong.
“Ngày thường cô cùng Thẩm đạo mật như , hiện tại đột nhiên phát hiện là một đôi với Du Hoán, bây giờ ngoại trừ , hình như đều thành kiến với cô, ừ… vụng trộm tức giận bất bình Thẩm đạo.”
“Hả? Thực sự như hả?” Du Vãn vui vẻ, “ càng nhanh chân đến xem.”
“Này Vị Vãn!” Cái đứa nhỏ ngốc ?
“Không việc gì, cần để ý.”
Lý Manh Manh bất đắc dĩ lắc đầu, cô cô , thể gì khác hơn là cùng với cô .
Thời gian ăn trưa của đoàn phim, bên ngoài đặt thêm mấy cái bàn vuông, đều ở chỗ ăn qua loa bữa cơm, nghỉ ngơi một chút.
Hôm nay, Lâm Diệp Dư đến đây tham ban [1] mang theo nhiều đồ ăn ngon, lấy cô trung tâm, trò chuyện hết sức vui vẻ.
[1] Tham ban: đến thăm đoàn phim, thường những diễn viên thiết hoặc bạn bè đến thăm , mang đồ ăn cho trong đoàn phim.
Lúc Du Vãn đến đó thì thấy hình ảnh như thế, vây quanh Lâm Diệp Dư, một đại minh tinh thế nhưng hề cao, dáng vẻ gần gũi bình dị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-64-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]
Thấy cô xuất hiện ở đây, Du Vãn trong nháy mắt liền chút khó chịu, nhưng nghĩ đến Thẩm Thanh Châu cũng thích cô , tâm tình cô thoải mái.
Du Vãn Lâm Diệp Dư nhiều, mà tìm Thẩm Thanh Châu. Cô nhanh phát hiện Thẩm Thanh Châu đang cách đó vài , xa đám đông, thích yên tĩnh, cho nên cũng bao nhiêu dám phiền .
Du Vãn , nhấc chân đến chỗ Thẩm Thanh Châu, Lý Manh Manh trợn to hai mắt, định cách xa “Nhân vật chính” một chút thì Du Vãn .
Du Vãn tự nhiên xuống bên cạnh Thẩm Thanh Châu, “Thẩm đạo, ăn ?”
Thẩm Thanh Châu cô, nghĩ đến màn mất lý trí sáng nay, tròng mắt chút chuyển động, ừ… chút hổ.
“Em còn ăn, em cũng mang thức ăn, cơm cho em một phần.”
Thẩm Thanh Châu mím môi, mất tự nhiên , “Để Tiểu Dương lấy cho em.”
Du Vãn vẻ mặt tự nhiên của tâm tình , “Ừ, .”
Hai chuyện với , bên ngoài , Du Vãn vẫn vui vẻ như xưa, Thẩm Thanh Châu cũng bình tĩnh như thường. Kỳ quái, tin tức hôm nay tung mà hai vẫn gì đổi. Chất vấn cũng , chỉ trích cũng , gào thét cũng !!! Sao một chút cũng !!!
Lâm Diệp Dư cũng hai , bầu khí của bọn họ kỳ quái nhưng vô cùng hài hòa, cảm giác hài hòa đó, sẽ khiến cảm thấy bản là dư thừa, một chút cũng xen .
Ngày đó Đường Duyệt Thẩm Thanh Châu thích biên kịch , cô ước ao cũng ghen tỵ. Mà sáng sớm hôm nay khi thấy tin tức của Du Hoán, trong lòng cô liền vui sướng, hóa cô bé là yêu của khác, Thẩm Thanh Châu căn bản là thích nhầm .
Cô vô cùng vui vẻ tới tham ban, nhưng bây giờ thấy cảnh tượng như , rõ ràng là nên ở cùng một chỗ, cũng thể ở cùng một chỗ, vì cô thể bên cạnh một cách tự nhiên, mà cũng giống như từ chối như từng từ chối cô??
“Thanh Châu.” Lâm Diệp Dư tới.
Quần chúng phía yên lặng nuốt nước miếng, sáng suốt đều Lâm Diệp Dư tình ý với Thẩm đạo nhà bọn họ, mà Thẩm đạo tình ý với Vị Vãn, mà Vị Vãn là yêu của Du Hoán, cái … vòng tròn thật loạn!!
“Tớ mang cơm trưa đến ăn?” Lâm Diệp Dư cầm một hộp đồ ăn tinh xảo đặt tới phía Thẩm Thanh Châu, “Thừa dịp vẫn còn nóng nên ăn nhanh , đợi lát nữa còn phim, nhất định sẽ kịp ăn.”
Mê Truyện Dịch
Thẩm Thanh Châu ngẩng đầu, nhàn nhạt tiếng cảm ơn.
Lâm Diệp Dư , lúc mới về phía Du Vãn, “Biên kịch ăn ?”