Du Vãn lắc đầu.
Lâm Diệp Dư, “Vậy thật đáng tiếc, đồ ăn mang tới đều chia hết cho , ừ… để bảo trợ lý mua cho cô một phần.”
“Không cần.” Du Vãn khoát khoát tay, “ ăn đồ ăn của đoàn phim .”
Thẩm Thanh Châu liếc mắt Du Vãn, tự nhiên đem hộp đồ ăn Lâm Diệp Dư đưa qua đẩy sang mặt Du Vãn, “Em ăn , đói.”
Lâm Diệp Dư lập tức cứng đờ.
Du Vãn ho khan một tiếng, bất động thanh sắc [2] lén Lâm Diệp Dư, Thẩm đạo ơi Thẩm đạo, cho em một kẻ địch mạnh như thế !!!
[2] Bất động thanh sắc: là lời nào, bộc lộ cảm xúc. Miêu tả dáng vẻ bình tĩnh hoặc miêu tả dễ dàng, phí sức lực.
“Em cũng đói, ha ha.” Du Vãn gượng hai tiếng, đem hộp đồ ăn đẩy về chỗ Thẩm Thanh Châu.
Lâm Diệp Dư híp mắt một cái, cố hết sức nhịn xuống khó chịu trong lòng, “Biên kịch, mới thấy tin tức hôm nay, thật ngờ, chúc mừng cô.”
“Chúc mừng ?”
Lâm Diệp Dư Du Vãn, , “Cô và Du Hoán đó, còn tưởng cô và Trạch Nhiên là một đôi, nghĩ tới là Du Hoán, nhưng mà cũng , Du Hoán chính là nam thần trong lòng .”
Du Vãn cúi đầu ho khụ khụ, Hướng Trạch Nhiên? Du Hoán? Ôi, cho nên tình địch rõ là ai.
“Thanh Châu, hai quan hệ cũng tồi, hẳn là sớm tin .” Lâm Diệp Dư giả bộ buông lỏng , “Thế mà cũng với tớ.”
Thẩm Thanh Châu ngước mắt Lâm Diệp Dư, “Tin tức sáng nay là giả.”
Lâm Diệp Dư khan hai tiếng, thích cô đến mức , hình ảnh mật rõ ràng như mà cũng thể coi nhẹ??
“Sao là giả…”
Lâm Diệp Dư còn xong, chợt tiếng kinh hô của nhân viên công tác, “A!! Là Du Hoán.”
Lâm Diệp Dư theo bản năng theo ánh mắt của , quả nhiên thấy Du Hoán cùng đại diện và trợ lý về phía bên , trong lòng tràn đầy vui vẻ, bây giờ còn thể là giả .
Hướng Trạch Nhiên cũng thấy Du Hoán đang tới, ngờ tới đột nhiên Du Hoán đến đoàn phim. Hướng Trạch Nhiên ngoảnh thấy biên kịch đại nhân cùng Thẩm đạo đang cùng một chỗ, vội vàng lên tới chỗ Du Hoán, “Du Hoán, tới đây mà cũng một tiếng, đây một chút, chúng tâm sự.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-65-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]
“Tâm sự cái gì mà tâm sự, đừng quấy rối, tớ đến tìm Thẩm đạo.” Du Hoán tháo kính râm xuống, một cặp mắt đào hoa ý .
Trong lòng Hướng Trạch Nhiên kêu lên một tiếng, cái là tìm trong cuộc , sẽ đánh chứ?? Sẽ chứ??
“Ách, tớ, bọn tớ còn phim, đến tìm đúng lúc .” Hướng Trạch Nhiên vắt hết óc suy nghĩ kiếm cớ, Du Hoán liếc mắt một cái, đó về phía Thẩm Thanh Châu đang định ở phía , “Đó là còn đang rảnh ?”
Hướng Trạch Nhiên, “…”
Du Hoán ở giữa ánh mắt của nhấc chân đến chỗ Thẩm Thanh Châu, ở thời điểm tới thấy bên cạnh Thẩm Thanh Châu là Du Vãn đang .
“Thẩm đạo.” Du Hoán mặt Thẩm Thanh Châu, đưa tay .
Thẩm Thanh Châu trầm mặc vài giây, đó lên, bắt tay với Du Hoán.
“Ơ, Lâm tiểu thư, cô cũng ở đây .” Du Hoán thấy Lâm Diệp Dư, lễ độ lên tiếng chào hỏi.
Lâm Diệp Dư yếu ớt, “Đến tham ban. Anh là… đến tìm .”
Du Hoán nhíu mày, “Ừ, chuyện công việc cần với Thẩm đạo.”
Lâm Diệp Dư bất ngờ, “ còn tưởng rằng đến tìm…” Ánh mắt của cô chuyển qua Du Vãn, trong lòng đều hiểu rõ.
Du Hoán mím môi, tùy ý đưa tay vỗ gáy của Du Vãn, “Em ăn cơm ?”
Du Vãn trách một tiếng, “Đừng đánh đầu.”
Du Hoán cũng quản cô, trực tiếp về phía Thẩm Thanh Châu, giọng chút sắc bén, “Em ở đoàn phim, vẫn mong Thẩm đạo thể chiếu cố nhiều hơn.”
Thẩm Thanh Châu liếc mắt Du Vãn, lạnh nhạt , “Tất nhiên.”
Mọi : A ~ đây là khiêu khích đúng !! Còn ở mặt Thẩm đạo chuyện mờ ám, hỏng hỏng . Haizzz, Thẩm đạo thật đáng thương…
“Thẩm đạo, về chuyện mời đạo diễn, mong suy nghĩ thêm, cuối cùng đáp ứng , thì tùy xem duyên của chúng , nếu thực sự điều chỉnh lịch trình thì bỏ . cũng ép buộc.” Du Hoán ý vị sâu xa .
“Buổi tối đến tìm .” Thẩm Thanh Châu xuống ghế, mặn nhạt mở lời.
Mê Truyện Dịch
Trong con ngươi Du Hoán ánh sáng chợt lóe, Thẩm Thanh Châu quả nhiên tình ý với Du Vãn, bây giờ rõ là ai chứ?! Sao cự tuyệt giống đêm hôm đó, thế nào từ chối!!! Ha ha, rõ nếu dám cự tuyệt thì Du Vãn ở đây nhất định sẽ ngâm nước nóng [3] !