“Bây giờ còn ?” Thanh âm trầm thấp, Du Vãn cảm thấy chút ngây ngất.
Du Vãn nuốt nước miếng, “Nếu mà… em còn thì ?”
Thẩm Thanh Châu ngước mắt, khóe miệng cong một chút, bàn tay đang chống bàn liền nâng lên đỡ ở cổ của Du Vãn, đem cô đẩy về phía , “Vậy để cho em .”
Du Vãn kịp mở to mắt, cúi đầu hôn lên môi cô.
Lần , giống nụ hôn chuồn chuồn lướt lúc nãy, cũng giống nụ hôn say rượu ngày đó, l.i.ế.m mút như đang nhấm nháp một miếng bánh ngọt, nụ hôn của Thẩm Thanh Châu mang theo chút mạnh mẽ, đôi môi mỏng lạnh dịu dàng đè lên môi Du Vãn, dây dưa với , khắp nơi đều lộ mùi vị mê hoặc.
Gương mặt Du Vãn đỏ bừng, lúc cô mới rõ, đây là Thẩm Thanh Châu thanh tỉnh, Thẩm Thanh Châu ý thức hỗn loạn…
Cả cô ôm trong ngực, chỉ thể dựa thẳng, cô nhắm mắt, cô bỏ , cô một lạnh lùng xuất trần như Thẩm đạo cũng ăn khói lửa nhân gian.
Từ từ, hô hấp của hai đều chút dồn dập. Đến lúc cả Du Vãn nhũn thì Thẩm Thanh Châu mới rời khỏi môi cô, Du Vãn nháy mắt liều mạng hít thở khí.
Thẩm Thanh Châu , chậm rãi , “Đây chính là cho trai em câu trả lời.”
Du Vãn mờ mịt ngẩng đầu .
Thẩm Thanh Châu, “Không là em theo đuổi , mà là… em.”
Mười hai giờ trưa.
Du Vãn ghế sofa ở phòng Thẩm Thanh Châu, bên cạnh là bộ dáng lười biếng của bạn học Đậu Đỏ.
“Đậu Đỏ, lúc sáng mày … thấy ?”
Đậu Đỏ mở miệng, đổi một tư thế thoải mái hơn xuống.
Ánh mắt của Du Vãn chút mê man, “Thẩm nhà mày mà hôn tao, còn đem tao ép tới gắt gao.”
Đậu Đỏ, “…”
Du Vãn, “Cho nên, mày cũng là đầu tiên thấy hình ảnh nóng bỏng như thế đúng . Ừ… mày thật may mắn.”
Đậu Đỏ, “…”
“Đinh đinh.”
Mạch suy nghĩ của Du Vãn vẫn dừng ở một màn lúc sáng sớm thì chuông điện thoại kêu giật , “Alo, alo?”
“Sao nửa buổi điện thoại?”
“Em, em xem ti vi, .”
Du Hoán ồ một tiếng, “Anh ở đoàn phim của bọn em, đợi lát nữa em việc gì thì tới ăn cơm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-71-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]
“Hả? Anh đến đó gì?”
Du Hoán hừ một tiếng, “Ban đầu nghĩ là em ở đây, chẳng qua là đến khảo sát em và Thẩm Thanh Châu, kết quả chỉ thấy mỗi thấy em, em mau tới đây .”
Du Vãn gọi xe, dẫn theo Đậu Đỏ xuất phát đến đoàn phim.
Mà lúc tại đoàn phim, những đang việc thì ngừng về phía khu vực nghỉ ngơi, còn những đang nghỉ ngơi thì trực tiếp ở bên cạnh vây xem. Bọn họ vây quanh bốn đàn ông ở chính giữa.
Một trai tỏa nắng, một tinh tế kiêu ngạo, một lạnh lùng xuất trần, còn một … khụ, chính là bạn học Tiểu Dương đáng yêu.
Bốn đàn ông khí chất khác xa nhưng chung một chỗ vô cùng chói mắt, vẻ mặt nghiêm túc, nhưng thật là đang nghiêm túc… đánh mạt chược.
“A a a a!!!” Hướng Trạch Nhiên kêu to, “Thẩm đạo, là mới học chơi ? Người mới mà vận khí bình thường !!”
Thẩm Thanh Châu khinh thường một cái, “Đánh đừng nên trách vận .”
Hướng Trạch Nhiên nghẹn họng, chính là vận may, ở đoàn phim tung hoành nhiều năm như , ngờ đây là đầu tiên thua thảm như thế!
“A Hoán, ván chúng đối diện, hợp tác thật , g.i.ế.c hai bọn họ.” Hướng Trạch Nhiên híp mắt, dáng vẻ chuẩn cho cuộc chiến ác liệt. Du Hoán thoáng qua Thẩm Thanh Châu, trong lòng lạnh một tiếng, “Thẩm đạo, thua ván thì tự mua cơm trưa cho chúng nhé.”
“Những lời chắc là dành cho hai .” Thẩm Thanh Châu mặt đổi sắc.
Du Hoán, “Đợi đấy.”
Mê Truyện Dịch
Nói xong, Thẩm Thanh Châu cùng Du Hoán , Tiểu Dương một bên khỏi cảm thấy tia lửa điện b.ắ.n tung tóe trong khí, haizzz, là , là ??!! Chỉ là chơi bài thôi, hai cần bày vẻ mặt như thế !
Du Vãn tới đoàn phim, dắt Đậu Đỏ phía trong, “Hey, buổi trưa vui vẻ.”
“Chào biên kịch.”
“Ơ, phim ?”
“Tạm thời nghỉ ngơi.” Một nhân viên nào đó đáp.
Du Vãn gật đầu, “À đúng , thấy Du Hoán ?”
“Có, .” Nhân viên công tác chỉ một hướng, “Ở bên chơi mạt chược.”
“Mạt chược?” Vẻ mặt Du Vãn nghi ngờ.
Nhân viên công tác tiếp tục , “Rất thần kỳ, ngay cả Thẩm đạo bao giờ tham gia những thứ mà hôm nay cũng chơi, bây giờ còn đang chơi cùng Du Hoán nữa.”
Du Vãn, “…”
Thẩm Thanh Châu chơi mạt chược? Du Vãn ngạc nhiên, vội vã lôi kéo Đậu Đỏ theo hướng nhân viên công tác chỉ cho cô. Xa xa, Du Vãn thấy một nhóm , trong lúc mơ hồ, cô vẫn thể thấy chính giữa là Du Hoán và Thẩm Thanh Châu.