Thẩm Thanh Châu đem hai túi thức ăn giao cho Tiểu Dương, “Cậu chia cho .”
Tiểu Dương gật đầu liên tục, Thẩm đạo nhà vì biên kịch thực sự buông xuống đủ loại dáng vẻ…
Cơm trưa cũng bày , màu sắc cùng hương vị đều đủ cả, những món dành cho ăn kiêng cũng đều . Mọi vô cùng vui vẻ vây quanh cùng ăn cơm, Du Vãn ở giữa Thẩm Thanh Châu và Du Hoán, mặt tràn đầy vui vẻ.
Ăn cơm xong, tất cả tản việc. Du Vãn dẫn theo Đậu Đỏ ở bên cạnh tản bộ.
Cạnh bàn ăn, chỉ còn hai Thẩm Thanh Châu và Du Hoán.
Du Hoán xoa xoa tay, còn vẻ mặt nghiền ngẫm như , mà là vẻ mặt nghiêm túc tiêu chuẩn, “Thẩm đạo, hôm nay cực khổ .”
Ánh mắt Thẩm Thanh Châu lành lạnh, “Cô vui vẻ là .”
Du Hoán , “ là nó vui vẻ, thật , em gái cũng là đầu tiên yêu thích một .”
Ánh mắt Thẩm Thanh Châu khẽ lóe tia sáng.
“Haizzz, nữa, ăn uống no đủ, cũng nên .” Du Hoán lên, Thẩm Thanh Châu, “Nói một câu cuối cùng, nếu như ngày nào đó em gái trôi qua thì sẽ dẫn nó bất cứ lúc nào. mà… cho rằng Thẩm đạo cần khiến tin tưởng rằng thể đảm nhiệm.”
Thẩm Thanh Châu lên, nhấp môi, “Cô sẽ trôi qua , bảo đảm.”
Hai thẳng , vài câu đơn giản nhưng là lời hứa khắc sâu của đàn ông.
“Hai cái gì đó?” Du Vãn dắt Đậu Đỏ về phía , Du Hoán về phía cô, “Anh .”
“Dạ? Vừa mới ăn xong ?”
“Anh trai em bận rộn.”
Du Vãn cắt một tiếng, bề bộn nhiều việc? Vậy là ai đánh bài tới trưa hả?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-74-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]
Du Hoán tới vỗ vỗ bả vai của cô, “Vé máy bay là năm giờ chiều, còn sân bay, tự chăm sóc bản cho .”
“Hả?” Du Vãn kinh ngạc, “Anh là rời khỏi Bắc Kinh? Không ở đây một tuần , hết một tuần ?”
“Anh việc gấp.” Du Hoán .
Du Vãn chút tiếc nuối, “Được , cẩn thận, cần vội vàng, nhớ nghỉ ngơi đầy đủ.”
“Biết .” Du Hoán cưng chiều em gái nhà , đó đầu Thẩm Thanh Châu, Thẩm Thanh Châu khẽ gật đầu, xem như là từ biệt.
Du Hoán lấy điện thoại di động gọi cho đại diện, phía ngoài. Du Vãn bóng lưng trai, trong n.g.ự.c chút ê ẩm, cô rõ Du Hoán chung quy cũng vì cho cô, khi còn bé là , bây giờ lớn cũng là như , bọn họ thường xuyên gặp mặt, thế nhưng mỗi lúc chia tay đều chút khó chịu.
“Gâu gâu!” Du Vãn tiếng kêu của Đậu Đỏ định thần , thấy Thẩm Thanh Châu chồm hổm ở bên cạnh, đưa tay sờ đầu Đậu Đỏ. Có lẽ là cảm nhận tầm mắt của Du Vãn, Thẩm Thanh Châu ngẩng đầu về phía cô.
Đôi mắt màu nhạt thông suốt, giữa vẻ lạnh lùng mang theo một tia dịu dàng, n.g.ự.c Du Vãn khẽ động, cũng xổm xuống, cô chuyên chú Đậu Đỏ, chuyện nhưng là với Thẩm Thanh Châu, “Em chỉ một là trai, cho nên mỗi thấy rời đều chút bỏ . Thế nhưng Thẩm Thanh Châu, hôm nay em phát hiện, thời điểm em ở một , loại tâm tình , vẫn khó chịu.”
Thẩm Thanh Châu dừng một chút, bao giờ Du Vãn còn ba . Thời điểm cô câu , ngạc nhiên cũng đau lòng.
“Trước đây em vẫn luôn suy nghĩ, vạn nhất ngày nào đó trai em bạn gái, còn ai quan tâm đến em thì .” Thẩm Thanh Châu thấy Du Vãn chuyện khóe miệng vẫn mang theo ý , nhưng khỏi cảm thấy nụ phần cứng nhắc.
Anh há miệng, lúc thêm, Du Vãn đột nhiên ngước mắt , ánh mắt sáng lên, giống như ẩn chứa đầy ánh bầu trời đêm.
Cô , “ bây giờ em sợ, bởi vì đều quan tâm em, ?”
Mê Truyện Dịch
Hơn mười một giờ khuya, Du Vãn cập nhật chương mới. Cô tắm rửa xong, thoải mái ở giường, chuyện buổi trưa hôm nay hết thảy đều xẹt qua trong đầu cô, cô một tiếng, nhớ đến câu cùng của Thẩm Thanh Châu khi phim, , “Em ngốc như , quả thật cần quan tâm.”
Ừ… cô cũng quan tâm là , là chính ngầm thừa nhận.
Tâm tình Du Vãn , mở weibo đăng trạng thái:【Phương xa tòa núi băng, một đang bộ đến chỗ tòa núi băng đó thì phát hiện núi băng đó cũng đang di động qua chỗ *icon mặt *.】
Sau khi đăng xong weibo, Du Vãn theo thói quen hotsearch, thấy cô liền ngây ngẩn cả . Trên hotsearch đề cập đến thông tin về bạn gái của Thẩm Thanh Châu, tiêu đề là #Bạn_gái_Thẩm_Thanh_Châu.