Tưởng Nghệ Nhất, “ cũng một trai, đáng tiếc sinh quá sớm, chỉ thể chị gái, hâm mộ Du Vãn.”
“Em gái cưng chiều cũng sẽ một ngày khác cướp .” Du Hoán ý tứ Thẩm Thanh Châu, “Sau sẽ đổi thành bạn trai cưng chiều, cho nên Nghệ Nhất, trai thể tìm bạn trai.”
Minh Trình, “Lời lý, Hoán ca, Du Vãn để em cưng chiều là , trai để sang một bên .”
“Khụ khụ.” Du Vãn suýt nữa nghẹn khối điểm tâm ở cổ họng.
Khóe miệng Du Hoán ý càng sâu, , tiểu tử, chớ lung tung.
Ánh mắt Thẩm Thanh Châu chút lạnh lẽo, chút nguy hiểm về phía Minh Trình.
Minh Trình khỏi cảm thấy một cỗ hàn khí, nhưng trong đầu thiếu một dây thần kinh cho nên cũng gì khác biệt, “Làm , em gái đáng yêu như thì thể tranh thủ một chút ?”
Tưởng Nghệ Nhất, “Ôi chao, em gái cũng chán ghét .”
“ nào! Dáng dấp trai tiền, trọng điểm là một lòng, đây là ưu tú ?” Minh Trình dương dương tự đắc, “Hơn nữa, thật sự tìm một bạn gái ngoài giới giải trí.”
Du Hoán , “Ánh mắt của em gái chút đặc biệt.” Thích mặt lạnh như núi băng, như coi như xong .
Minh Trình về phía Du Vãn, nửa đùa nửa thật , “Em gái, em thấy thế nào?”
Bị Minh Trình hỏi như , một khối điểm tâm nghẹn ở cổ họng Du Vãn, cô kịp trả lời Minh Trình, khuôn mặt đỏ lên, “Cho em nước.”
Thẩm Thanh Châu nhướng mày, vội vã đưa nước cho Du Vãn.
Du Vãn uống cạn, che miệng ho khan.
Thẩm Thanh Châu rót thêm cho cô một cốc nước, thuận tiện giúp cô vỗ lưng, “Ăn nhanh như gì.” Tuy là trách cứ nhưng giọng điệu dịu dàng.
Du Vãn chậm một hồi, mới với , “Cái dễ nghẹn ở cổ họng.”
“Vậy ăn nữa.” Thẩm Thanh Châu , “Buổi tối em ăn nhiều như , bữa khuya ăn nhiều dễ tiêu hóa.”
Du Vãn lắc đầu, cho nên nãy cô mới ăn ít như .
Hai chuyện trực tiếp xem ở đây như khí, còn quần chúng đối diện thì choáng váng hai họ.
Tưởng Nghệ Nhất sững sờ, là Thẩm đạo giúp Du Vãn vỗ lưng ? Vừa dùng giọng điệu ôn nhu chuyện ? Cô lầm, cũng sai chứ?
Minh Trình trực tiếp choáng váng, Du Vãn và Thẩm đạo quen ? Chờ một chút… vì giọng điệu đối thoại của hai bọn họ kỳ quái như , còn “Buổi tối em ăn nhiều như ”, Thẩm đạo buổi tối Du Vãn ăn nhiều, chẳng lẽ hai còn ăn cơm cùng ?
Minh Trình đột nhiên phản ứng hàn khí nãy từ mà tới, … giống như đùa giỡn nên đùa giỡn.
Trong lúc nhất thời tình cảnh lâm yên lặng.
Thẩm Thanh Châu lên, “ còn việc , cứ từ từ ăn.”
Du Vãn ngẩng đầu , Thẩm Thanh Châu , “Không định về ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-81-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]
“Hả?”
“Vẫn còn ăn?”
“Không …” Du Vãn thoáng qua Tưởng Nghệ Nhất cùng Minh Trình, bầu khí chút quỷ dị, cô đành cầm túi lên, “Anh, em về .”
Du Hoán nhàn nhã uống một ngụm nước trái cây, “Ừ, đường cẩn thận.”
“Vâng.”
Du Vãn gật đầu với hai , đó cùng Thẩm Thanh Châu ngoài phòng bao.
Sau khi hai họ rời , phòng bao đóng băng giống như đang tan chảy. Vẻ mặt Minh Trình tuyệt vọng, “Hoán ca, đùa em …”
“Ừ? Nói thế nào?”
“Sao cho em Thẩm đạo và Du Vãn đang quen hả??”
Du Hoán nhướng mày, “Bọn họ cũng cho bọn họ ở cùng một chỗ, ừ… chỉ là quan hệ tương đối gần.”
Minh Trình ôm đầu kêu rên, “Làm bậy !!!”
Tưởng Nghệ Nhất, “Du Vãn thật đúng là… lợi hại.”
“Du Điểm Điểm ở nhà , em đến dẫn nó về.” Bước thang máy, Du Vãn theo Thẩm Thanh Châu đến cửa nhà .
“Ừ, .” Thẩm Thanh Châu mở cửa, nghiêng để Du Vãn .
Nghe tiếng mở cửa, hai con manh sủng đang chơi high trong phòng khách điên cuồng chạy tới.
“Điện hạ, mày náo loạn ?” Du Vãn một đống hỗn loạn trong phòng khách, hồi lâu gì.
“Gâu gâu gâu!”
“Đậu Đỏ nhất định chơi đùa như thế .” Du Vãn lắc lắc đầu , “Mày đừng hư Đậu Đỏ.”
Du Điểm Điểm phục, “Gâu gâu!!”
Du Vãn vỗ vỗ đầu nó, “Được , theo tao về nhà .”
Du Vãn dẫn theo Du Điểm Điểm cửa.
“Chờ một chút.” Thẩm Thanh Châu ở phòng khách, thấy Du Vãn hề lưu luyến chút nào bước khỏi cửa, nhíu mày gọi cô .
Du Vãn ngoảnh , “Làm ?”
Thẩm Thanh Châu dừng một chút, nhấc chân tới chỗ cô. Đột nhiên cả áp sát, Du Vãn lui về phía , “Có chuyện gì ?”
Mê Truyện Dịch