107.
" con  bây giờ ,  cần    ít đồ cho con mang theo "
 
Cô lắc đầu    mang giày :"  cần , con ghé mua ít thức ăn nhanh mang theo là  , hai   cần lo lắng"
 
" , con  cẩn thận một chút,  gì gọi cho ba "
 
" , con  "
 
Lúc Phó Nam Đình định cho trợ lý Lâm lái xe  thì thì cô mang balo     cũng   bộ đồ khác. 
 
Phó Nam Đình căng thẳng  về phía , lên tiếng :" lập tức  theo cô "
 
Sau mấy giờ lái xe cô cũng đến  một khách sạn nhỏ  chân núi cô đặt một phòng  lên phòng nghỉ ngơi, định sáng sớm ngày mai sẽ xuất phát lên núi. 
 
Phó Nam Đình cũng đặt một phòng cạnh cô  cho trợ lý Lâm về lấy hành lý cho  mang theo còn chuẩn  một ít thứ cần thiết để leo núi. 
 
Anh  từng đến đây vài năm  nên  rõ mục đích của cô đến đây, nên  chuẩn  đầy đủ nếu chuyện ngoài ý  xảy  thì  đồ dùng đến. 
 
Phó Nam Đình cũng  nhàn rỗi ở trong phòng  liên lạc với Tề Phong bên , về những chuyện gần đây ở bên đó. 
 
Anh  thể nào để  khác leo lên đầu   như ,   bắt kẻ đó  trả giá khi dám  gan trêu chọc  . 
 
Cô  nghỉ một lát   xuống sảnh  dạo xuống quanh, ở đây   khí  trong lành còn yên tĩnh, hầu như ở đây chỉ  đợt nghỉ hè mới  du khách đến đây nghỉ dưỡng còn thời gian khác thì  ít  du khách đến đây  dịp .
 
Cô  dạo một lát thì trời cũng sập tới cô  khách sạn đặt một phần ăn nhẹ mang lên phòng. 
 
Sáng hôm  cô mang balo  lưng bước  khỏi khách sạn  đến đường dẫn lên núi,ở  chân núi   thấy bóng dáng đang loay hoay lấy đồ từ cóp xe xuống. 
 
Trợ lý Lâm  thấy cô bước tới thì tỏ  "ngạc nhiên"  cô hỏi:" Cô Tô, cô cũng  leo núi ?"
 
Cô nhàn nhạt gật đầu :" đúng , các  tiếp tục,   "
 
"  , tạm biệt cô Tô"
 
Cô bước lên bậc thang bỏ  hai  đàn ông phía , Phó Nam Đình  cô   phía   cũng vác balo lên lưng  theo cô. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-theo-duoi-vo-cua-pho-thieu/107.html.]
 
Trợ lý Lâm thì chỉ  đó  hai  một  một   lên núi, chỉ lắc đầu  lên xe rời . 
 
Cô  ở phía   khá chậm nên  nhanh   đuổi theo kịp bước chân cô nhưng vẫn giữ  cách tầm một cánh tay với cô. 
 
Cô cũng  để ý quá nhiều bởi vì   cô đến đây  mục đích riêng   quan tâm đến bất kỳ ai. 
 
Hai   cũng  quá nhanh tầm ba giờ   lên tới đỉnh núi,  đỉnh núi  một cái đình nhỏ để cho du khách nghỉ ngơi hoặc là chỗ trú mưa khi cần thiết. 
 
Cô bước đến chỗ mấy hòn đá lớn cạnh vách núi  xuống thấy  cảnh thành phố thu nhỏ và mặt biển xanh dương  chân, cô vươn lên  nhắm mắt  hưởng thụ cảm giác thoải mái do thiên nhiên ban tặng. 
 
Cô leo lên vách đá   xuống tháo balo  vai để bên cạnh, hiện tại  quà mùa thu nên nắng cũng  quá gắt  nhẹ dịu nhưng   quá lạnh thời tiết  dịu chịu. 
 
Phó Nam Đình chỉ  ở phía   cô  lên  phiền cũng   bất kỳ câu nào với cô,   thấy cô như  cũng khá yên tâm nên   lưng  về phía đình nhỏ bên cạnh,  thể quan sát cô ở phía . 
 
Cô  một lát liền lấy quyển sổ vẽ tay cùng với cây bút chì mang , cô hít thở sâu một   mới cầm lấy quyển sổ mở   cầm bút chì bằng tay , cô run rẩy  cây bút  tay,  đặt  trang giấy cây  bút  rơi xuống cứ như  lặp   lặp  nhiều . 
 
Cô kiềm chế sự tức giận cùng với bất lực buông quyển sổ xuống. 
 
Chỉ một lát  cô   thấy quyển sổ xuất hiện cùng với những ngón tay thon dài   mặt, cô ngước mặt   hỏi:"    lên đây?"
 
Phó Nam Đình  xuống bên cạnh cô giọng  nhẹ nhàng vang lên:"  lên đây ngắm cảnh, em cảm thấy  khí ở đây thế nào?"
 
"  "
 
" em  cảm hứng sáng tác ? "
 
"  một chút nhưng liên quan gì đến "
 
Phó Nam Đình ánh mắt đầy ý   cô,  mở quyển  cầm lấy cây bút chì đưa cô, ôn hòa :"   cầm tay em vẽ "
 
Cô cau mày   hỏi:"   vấn đề gì ,  là trẻ con  mà cần  cầm tay vẽ chứ"
 
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰