111
Phó Nam Đình cũng lấy máy tính để lên bàn cùng cô  việc thỉnh thoảng sẽ gót nước đưa qua cho cô hoặc lấy trái cây cho cô. 
 
Giữa khuya cô cũng  xong việc hôm nay ngẩng đầu lên vẫn  thấy  đang tập trung  việc, cô đóng máy tính  chống cằm  nét mặt nghiêm túc khi  việc của . 
 
Người  thường  đàn ông lúc nghiêm túc  việc gì đó thường   sức hút điển hình như  bây giờ. Dáng vẻ mà cô  bao giờ thấy  mặc đồ ngủ   máy tính tập trung   màn hình thỉnh thoảng sẽ  vài lúc cau mày nhưng  nhanh  khôi phục dáng vẻ bình tĩnh. 
 
Phó Nam Đình giơ tay đóng máy tính  liền  thấy cô lim dim chống cằm bên cạnh,  lắc đầu thở dài một tiếng   qua ôm cô để nhẹ nhàng lên giường. 
 
Vừa đặt cô lên giường cô  mở mắt  ,  nhẹ nhàng kéo chăn đắp lên cho cô dịu dàng :" em ngủ sớm "
 
Cô   nhỏ giọng :"  ngủ ở "
 
Phó Nam Đình  giọng  mềm mại  tỉnh ngủ của cô thì  ngẩn , khàn giọng :" em ngủ , lát nữa  sẽ ngủ sofa"
 
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
"   ngủ  giường với  "
 
"  thể  "
 
" cũng    từng ngủ cùng chiếc giường,  ngại ?"
 
Phó Nam Đình nhanh chân bước lên giường  xuống bên cạnh cô, :"  ngại,  chỉ sợ em  cho  ngủ cùng thôi"
 
" ngủ ngon"
 
Phó Nam Đình nghiêng  qua hôn lên trán cô dịu dàng  :" ngủ ngon"
 
Hôm qua cô cũng khá là mệt nên   xuống giường      bên cạnh  nhanh cô  chìm  giấc ngủ. 
 
Cô mở mắt   cửa sổ thấy bầu trời trong lành cô  dậy lấy điện thoại bên cạnh cô  chạm  màn hình  hiện giờ lên  gần chín giờ cô mới tỉnh dậy. 
 
Cô  xung quanh  thấy bóng dáng của  ở , cô   vệ sinh cá nhân   đồ định  xuống  tầng tìm . 
 
Vừa mở cửa    vài bước   thấy cô gái tóc ngắn hôm qua  tới, cô lướt qua bước hai bước thì phía   giọng  vang lên:" Đợi "
 
Cô dừng     đối phương hỏi:"cô gọi tên ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-theo-duoi-vo-cua-pho-thieu/111.html.]
 
Lâm Cửu Cửu bước  quan sát cô từ  xuống    cô hỏi:" cô là Tô Giản"
 
Cô nhíu mày  cô  cô nhớ   quen cô  tại    tên , cô  gật đầu nhíu mày hỏi:"  quen cô ?"
 
Lâm Cửu Cửu  nhạt :" cô  quen  nhưng    cô đấy, Tô tiểu thư"
 
" cô   gì thì  ,  còn  việc "
 
" Tô Giản, chắc cô    nhỉ,  là con dâu tương lai của nhà họ Phó  bà nội   chọn, nếu cô  điều thì mau rời khỏi    nếu  đến lúc   bỏ cô thì sẽ  mất mặt đấy"
 
Cô  lạnh :" tại     theo cô"
 
" Cô nghĩ nhà họ Phó sẽ chấp nhận đứa con hoang đó của cô , cô đang  mơ giữa ban ngày ,   chỉ nhất thời hứng thú với cô thôi, đến khi   chán  sẽ bỏ cô mà về bên  thôi"
 
" cô  ai là con hoang hả"
 
"   đứa con hoang của cô đấy,  nó thì  tiểu tam nó đương nhiên là con hoang , cô định  tìm  Đình  chắc giờ   đang  chuyện điện thoại với bà nội bàn về chuyện hôn ước của chúng  đấy"
 
Lâm Cửu Cửu   liền  lưng  về phòng, cô định  tìm    cô   những lời như  liền tụt cả hứng  tìm  liền  về phòng. 
 
Một lát  Phó Nam Đình cầm bữa sáng cùng với Trợ lý Lâm mang đồ cô cần mang ,   thấy sắc mặt cô nhợt nhạt đang  uống nước ở sofa  chỉ chỗ cho trợ lý Lâm để xuống  cho   rời . 
 
Phó Nam Đình mang bữa sáng đặt xuống bàn   xuống cạnh cô, quan tâm hỏi:"Giản Nhi, em khó chịu ở  ?"
 
Cô để ly nước xuống   hỏi:"     ?"
 
Phó Nam Đình  về phần bữa sáng  bàn :"   đón trợ lý Lâm  sẵn tiện mua bữa sáng về cho em, em đói "
 
Cô lạnh nhạt   :"  nãy  định  tìm  tình cờ gặp vợ sắp cưới của  đấy"
 
Phó Nam Đình  cau mày, ôn hòa  cô hỏi:" cô    gì với em"
 
Cô dựa  xuống sofa  quan sát sắc mặt  :" cô    là tiểu tam còn  con  là con hoang,   sớm muộn gì cũng bỏ  con  về bên cô , cô     đúng ?"