122
Phó Nam Đình bước xuống phòng Khả Khả gọi bé thức dậy   quần áo giúp bé, lúc hai  bước  ngoài liền  thấy cô đang mặc   chiếc váy boby  tay màu đen dài qua đầu gối. 
 
Khả Khả  thấy cô chạy liền  cô ôm lên, cô cũng cúi  ôm bé lên còn hôn là má bé nhẹ nhàng :" bảo bối, chào buổi sáng"
 
Khả Khả cũng vui vẻ hôn lên má cô :" chào buổi sáng"
 
Phó Nam Đình ánh mắt dịu dàng  cảnh tượng  mặt, nhẹ nhàng  :" xuống nhà ăn sáng thôi"
 
Ba  ăn sáng xong thì cùng   ngoài, cô còn mang theo khung tranh với mấy thứ đồ vẽ định đến tiệm lấy cảm hứng. 
 
Phó Nam Đình đưa Khả Khả đến trường    đưa cô đến tiệm, dừng  cửa tiệm cô định xuống xe    kéo .
 
Cô     hỏi:"  ?"
 
Phó Nam Đình  cô hỏi:" em  quên gì ?"
 
Cô lắc đầu  :"  "
 
Phó Nam Đình mím môi :" em  hôn chào buổi sáng với "
 
Cô cau mày hỏi :" chẳng   nay vẫn  ?"
 
Phó Nam Đình  vui :" đó là vì    em còn hôn chào buổi sáng với con bé"
 
Cô   hỏi:"  ghen với con  ?"
 
Phó Nam Đình  nghĩ gật đầu :" đúng , em   nhỏ mọn cũng   chấp nhận"
 
Cô bật   nghiêng mặt qua hôn lên má  dịu dàng :" Được "
 
Phó Nam Đình cong môi  qua hôn lên môi cô nhẹ nhàng  :" Giản Nhi, em  nhớ mỗi ngày  hôn  đấy"
 
Cô gật đầu  :" , bây giờ xuống xe mang đồ  tiệm giúp em  "
 
Phó Nam Đình :" tuân lệnh"
 
Phó Nam Đình mở cửa  vòng qua mở cửa xe cho cô  mới    xe lấy đồ mang về tiệm giúp cô còn lựa bàn trong góc rộng rãi cho cô. 
 
Cô cũng  quầy pha cho  tách cafe  lấy ít bánh ít ngọt cho  mang  . 
 
Cô   bánh đủ cho hôm nay nên buổi sáng hôm nay cô sẽ vẽ tranh ở tiệm. 
 
Phó Nam Đình đang  xử lý văn kiện thì bên tai vang lên tiếng gõ cửa, lạnh lùng :" "
 
Cánh cửa mở  trợ lý Lâm bước  khẩn trương   :" Phó Thiếu,   nhận  tin lão phu nhân  đến đây  ạ"
 
Phó Nam Đình cau mày  bút xuống  trợ lý Lâm lạnh lẽo hỏi :" hiện tại bà  đang ở ?"
 
Trợ lý Lâm lắc đầu  :" đang ở quán cafe của cô Tô ạ"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-theo-duoi-vo-cua-pho-thieu/122.html.]
 
Phó Nam Đình  dậy lấy áo khoác    ngoài.
 
Bên , cô chỉ mới vẽ xong nền tranh đang cầm bút đặt lên giấy thì  bóng  che mất ánh sáng cô  nhíu mày  lên. 
 
Cô  thấy  mặt  là một bà lão mặc đồ sang trọng nhưng  khuôn mặt  quen nhất thời cô  nhớ   gặp ở . 
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
 
Cô  dậy  bà hỏi:" bà ơi, bà đang che ánh sáng của cháu ạ"
 
Bà lão  cô từ  xuống   hỏi:"cô là Tô Giản"
 
Cô nhướng mày hỏi :" đúng , bà  cháu "
 
Bà lão gật đầu  :"   thể  chuyện với cô một lát "
 
Cô gật đầu  dẫn bà qua bàn bên cạnh tiện thể gọi nước cho hai . 
 
Kỷ Ngọc  nhanh liền mang nước , cô  bà hỏi:" bà là ai?"
 
Bà lão uống một uống nước   cô giới thiệu:"  là bà nội của Phó Nam Đình"
 
Cô gật đầu :" chào bà Phó,  bà tìm cháu  việc gì "
 
Bà cụ Phó :"    cô   đứa con gái  còn đang quen với cháu trai của "
 
Cô gật đầu :" đúng "
 
Bà cụ Phó:"  cô  gì mới tránh xa thằng bé , cô với nó  phù hợp "
 
Cô:" cái  bà   với   chứ    với "
 
Bà cụ Phó lấy thẻ trong túi xách  để xuống lên bàn đẩy về phía cô :" một trăm vạn rời khỏi thằng bé"
 
Cô đẩy thẻ ngược  :" xin    thể nhận tiền của bà"
 
Bà cụ Phó :" cô chê ít    cô  giá "
 
Cô  Kỷ Ngọc  gần đó :" lấy túi xách  đây giúp chị" 
 
Kỷ Ngọc đưa túi xách cho cô,  cô lấy trong túi  tấm thẻ đẩy qua bà cụ Phó :"trong đây hai trăm vạn bà cầm lấy     tránh xa  càng xa càng ,   cần   nữa"
 
Phó Nam Đình  bước  liền  thấy lời cô  như sét đánh ngang tai,      lưng cô :" Giản Nhi"
 
Bà cụ Phó   phía  thấy thằng cháu của  liền thở dài  hai . 
 
Cô   đầu  cũng  chắc bây giờ sắc mặt  khó coi nhường nào, đành     bà cụ Phó :" hai   thể cùng   "
 
Phó Nam Đình bước  đối diện với cô  tức giận :"Tô Giản, em lặp  câu   nãy thử xem"