Chương 54
Phó Nam Đình đang ở nhà cũ  chuyện với    ba   liền nhận  cuộc gọi của quản gia Tần,  cau mày nhận cuộc gọi lạnh lùng :" chú Tần,  chuyện gì?"
 
Cô  giọng lạnh lùng từ bên  liền lạnh nhạt :" Phó Nam Đình,  kêu  của  về "
 
Phó Nam Đình  cau mày khi  thấy giọng  quen thuộc của cô, tưởng   nhầm liền lấy điện thoại  xem  tên  gọi đúng là  của quản gia Tần,   chắc hỏi :" Tô Giản?"
 
Cô lạnh lùng  :"  biến mất mấy ngày mà  quên giọng  của   , là "
 
Phó Nam Đình cong môi thoảng mái dựa  ghế, bắt cheo hai chân , nhẹ giọng :"    thể, em với con thế nào "
 
Ba Mẹ Phó ngơ ngác khi  thấy khuôn mặt ôn hòa  khuôn mặt của thằng con trờ.i đá.nh của , chăm chú lắng  cuộc  chuyện của .
 
Cô nhíu mày  kiên nhẫn :"  đừng  nhảm nữa,   chú Tần về ,   thể dẫn con bé   cần ai giúp đỡ cả"
 
Phó Nam Đình:" em  cần lo lắng, đó cũng là trách nhiệm của ,    thể để em  một  "
 
Cô lạnh lùng :"   cần, nếu    tìm con bé một  nữa thì cứ việc  theo ý  "
 
Phó Nam Đình u ám :" Tô Giản, em dám lặp   nữa, xem   trói em mang về Bắc Kinh  "
 
Cô nhếch môi :" Phó Nam Đình,  đừng thách thức ,    nhiều sự kiên nhẫn với   "
 
Phó Nam Đình lạnh giọng  :" em đưa điện thoại  cho chú Tần "
 
Cô   liền đưa điện thoại cho quản gia Tần, quản gia Tần nhận lấy điện thoại liền  giọng  lạnh lẽo của :" chú cứ  theo lời cô  "
 
Quản gia Tần thấy cuộc gọi  cúp liền gật đầu  cô :" Tô tiểu thư, cô  trong ,  về "
 
Cô lạnh nhạt nắm tay Khả Khả   trong bệnh viện, bỏ  quản gia Tần đang thở dài phía .
 
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
Phó Nam Đình cúp điện thoại tức giận ném điện thoại lên bàn ,  Phó thấy  tức giận thì hạ giọng hỏi:" ai  gọi cho con "
 
Phó Nam Đình mệt mỏi xoa huyệt thái dương hỏi ngược :"   bế cháu ?"
 
Mẹ Phó :" đường nhiên  ,  con  hỏi "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-theo-duoi-vo-cua-pho-thieu/chuong-54.html.]
 
Phó Nam Đình cầm lấy điện thoại mở album ảnh bấm  bức ảnh  cả hai  con cô đang vui vẻ lúc ở nhà hàng lên đưa qua cho  Phó, nhàn nhạt :" hai  xem "
 
Mẹ Phó cầm lấy điện thoại   đưa qua cho ba Phó bên cạnh hỏi:" ông già, ông xem đứa bé    giống với tiểu tử  khi còn nhỏ  "
 
Ba Phó keo kính lên  kỹ  đứa bé    Phó gật đầu :" đúng ,  giống, nhất là con mắt   sai "
 
Mẹ Phó vui mừng   hỏi:" con  con khi nào tại    với chúng , đứa bé  lớn như    4 5 tuổi "
 
Phó Nam Đình lấy  điện thoại :" cô  giận con,  tìm  , đứa bé  4 tuổi "
 
Mẹ Phó :"  khi nào con dẫn con dâu với cháu gái  về đây"
 
Phó Nam Đình bỏ điện thoại  túi áo  dậy   Phó :" chẳng   sắp xếp cho con  xem mắt ,  nhanh  cũng  con dâu mới   cũng  cần  con cô  về đây nữa"
 
Mẹ Phó tức giận ném gối   :" tiểu tử, con dám vô trách nhiệm như  ,  con gái lớn như     cần là  cần , con  tin  đá.nh ch.ết con  "
 
Phó Nam Đình ném  cái gối  bình tĩnh   Phó :"    con vô trách nhiệm  , chẳng   tự ý sắp xếp xem mắt cho con  "
 
Ba Phó tức giận :" con dám   con như , chẳng  chúng     cháu gái lớn như   , sợ con lớn tuổi   ai cần nên mới lo lắng sắp xếp xem mắt cho con "
 
Mẹ Phó :" đúng "
 
Phó Nam Đình thở dài  :" thôi  , con   dỗ con dâu của hai  đây, còn vụ xem mắt gì đó hai  tự giải quyết '
 
Mẹ Phó :"   , con mau  , đừng để con dâu  giận lâu quá"
 
Phó Nam Đình   cửa  trợ lý Lâm :"   mua vé gần nhất cho , ở đây xong "
 
Trợ lý Lâm mở cửa cho  :" "
 
Phó Nam Đình lên xe  tài xế :" đến trung tâm thương mại"
 
Trợ lý Lâm  ở ghế phụ   hỏi:" Phó Thiếu,  mua gì "
 
Phó Nam Đình :" ừm"