Nhất Mộng Như Sơ - Chương 27

Cập nhật lúc: 2025-12-12 15:54:51
Lượt xem: 427

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giờ cũng tiền , dành tiền hồi môn cho A tỷ của .

 

Cách một bức tường, là một viện t.ử lớn thoáng đãng.

 

Mỗi sáng sớm đều hô hô hét hét, khi thì múa đao, lúc luyện thương.

 

Hắn cao lớn, gương mặt trắng như các ca ca nhà , cằm vuông vức, thoạt nghiêm nghị dũng.

 

Lúc vung thương, cây thương bạc như thể mọc liền với tay , xoay chuyển vô cùng mắt.

 

Ta xa mỏi mắt thì , thích mặc bộ hồ phục màu đen, khiến đôi chân càng vẻ dài hơn.

 

A tỷ từng , nam nhân quan trọng, quan trọng nhất là chân dài. Nam nhân chân dài thì việc sợ hãi.

Hồng Trần Vô Định

 

Ta là ai.

 

Hắn là Hoài vương, tên là Triệu Thập An, một thiếu tướng quân trấn thủ biên cương, mới hồi kinh lâu.

 

Phong hào của là do một vị thúc phụ tạo phản để .

 

Hắn hoàng gia bạc bẽo, ban cho danh hào là để luôn tự nhắc nhở chính .

 

Ta thích chuyện một , khi thấy, liền hỏi một câu. Ban đầu , về luôn lên tường.

 

Ta kể chuyện về A tỷ, kể ba ngày cũng thấy mệt.

 

Hắn thích , cũng ngắt lời, coi như là một thính giả .

 

Chỉ là đôi khi, dường như còn ngốc nghếch hơn .

 

Ta kể rằng và A tỷ từng ở kho hàng bên dòng Biện giang, nơi đó chuột còn to hơn mèo.

 

A tỷ cởi giày ném sang, con chuột thế mà ngoạm giày của nàng chạy mất.

 

Sáng hôm , A tỷ liền mất một chiếc giày để mang.

 

nàng vẫn , thế là nàng giày của , mang chiếc còn của nàng, bên bờ sông đợi nàng.

 

Hắn liền hỏi:

 

"Vì mua đôi giày mới?"

 

Ngươi xem, ngốc chứ?

 

Tiền A tỷ là để dành thuê thuyền, nếu mua giày thì tiền thiếu đó mất mấy ngày mới kiếm ?

 

Tan , A tỷ bên bờ sông, cúi đầu đan giày cỏ.

 

Hôm hoàng hôn khác với những ngày , bầu trời một màu vàng úa, ánh sáng phủ lên A tỷ, kiên cường dịu dàng.

 

Nàng đan xong giày, xỏ tới lui mặt , rằng thoải mái hơn giày vải nhiều.

 

Ta hỏi Triệu Thập An:

 

"Ngươi từng mang giày cỏ ?"

 

Có một hôm, A tỷ ngủ , lén lấy đôi giày mang thử, chẳng thoải mái chút nào, cọ chân đau rát.

 

Thế mà A tỷ của đôi giày đó, khuân vác ở bến tàu.

 

Một ngày suốt từ sáng đến tối.

 

Không , nước trong mắt dường như đầy đến mức thể chứa thêm một giọt nào nữa.

 

Nó chỉ thể tràn ngoài, cứ thế tràn mãi, tràn mãi ngừng.

 

Hắn tường , lâu mới :

 

"Muội đừng , nếu A tỷ , nàng sẽ đau lòng lắm."

 

2

 

"Đó là tại uống nhiều nước quá thôi."

 

"A tỷ , uống nhiều nước thì nước sẽ chảy từ mắt."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-mong-nhu-so/chuong-27.html.]

Ta lấy tay áo che mắt .

 

A tỷ từng bảo, đó nước mắt, mà chỉ là nước uống nhiều sẽ chảy thôi. Nếu ngày nào cũng rơi lệ, chẳng quá nhiều chuyện đau lòng ?

 

"Ừ."

 

Hắn từ tường nhảy xuống, gốc cây ngẩng đầu .

 

Nắng chút gay gắt, nheo mắt :

 

"Nghe ngày là sinh thần của mẫu . Đại ca đích bàn bạc với Đại ca của về việc tổ chức. mẫu thích gì?"

 

Hắn khoanh tay lưng, trầm giọng hỏi.

 

Mẫu thích gì ư?

 

"Mẫu chỉ A tỷ trở về ngay lập tức, ?"

 

Ta cúi đầu , hào hứng hỏi.

 

Hắn gì, chỉ thẳng lưng, càng càng xa.

 

Làm , ít cũng nên để một câu chứ!

 

Hay là… tìm A tỷ ?

 

A tỷ hoàng đế là lớn nhất, mà của hoàng đế, chẳng chính là lớn thứ hai ?

 

Thiên hạ là của nhà họ Triệu, chắc chắn sẽ tìm A tỷ của .

 

Đến sinh thần mẫu , cửa nhà xe ngựa như nước chảy, ngõ nhỏ tắc nghẽn cả một đoạn dài.

 

Phụ Đại ca quan hệ khác biệt với bệ hạ, nhà càng cẩn trọng lời ăn tiếng .

 

Mẫu bảo, bệ hạ cũng vì chuyện hôn sự của Đại ca. Dù những lang quân cùng tuổi với , con cái mấy tuổi , mà vẫn lấy vợ. Bệ hạ mượn cớ , là để Đại ca gặp nhiều nữ nhi một chút.

 

Lý do là gì cũng chẳng quan trọng.

 

Đại ca ngoài từ tối qua, rằng tối nay mới về. Dù là nữ nhi nhà ai, cũng chẳng thể gặp .

 

Sáng sớm, cửa đợi.

 

Chờ vị vương gia mang A tỷ về.

 

Triệu Thập An đến muộn.

 

Hắn đến, chỉ mang theo một cái hộp.

 

Vừa thấy , lập tức chạy tới, trái , lật tới lật lui.

 

"Chẳng lẽ trong hộp điều kỳ diệu? A tỷ nhét trong ?"

 

Ta tròn mắt ngạc nhiên.

 

Cái hộp nhỏ thế , lỡ ép chặt A tỷ thì bây giờ?

 

Hắn thẳng đờ, lời nào.

 

"A tỷ ?"

 

"Ta từng sẽ tìm thấy nàng ."

 

" cũng từng tìm !"

 

Ta mở hộp xem, bên trong chỉ một pho tượng Phật bằng ngọc.

 

Không A tỷ.

 

Ngay cả đến sinh thần mẫu , nàng cũng nỡ về.

 

Nàng thật sự cần chúng nữa .

 

Ta trả hộp cho , cúi đầu trong viện, thêm một lời nào nữa.

 

hôm nay là sinh thần của mẫu .

 

A tỷ từng dặn, phụ mẫu trải qua đại nạn, chọc họ giận, cũng họ buồn.

Loading...