Nhất Mộng Như Sơ - Chương 30

Cập nhật lúc: 2025-12-12 15:56:09
Lượt xem: 324

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"A tỷ , nếu khác ném bùn , hãy dùng bùn trồng hoa sen."

 

"Hơn nữa, nàng cũng thật sự xa."

 

Ta tít mắt .

 

Hắn vươn tay đưa cho một gói giấy dầu, chỉ cần ngửi cũng là bánh ngàn lớp do đầu bếp nhà .

 

Nếu về vị ngon, trong những chiếc bánh ngàn lớp từng ăn, bánh nhà là ngon nhất.

 

Ngày tháng vội vã, sang thu, khắp thành tràn ngập hoa cúc vàng rực.

 

Hoàng hậu nương nương tổ chức yến tiệc thưởng cúc.

 

Ta , nhưng mẫu cho phép.

Hồng Trần Vô Định

 

Một là vì hoàng hậu nương nương đích sai tới truyền lời, hai là vì đến tuổi xuất giá từ lâu.

 

Từ khi Đại ca thượng thư, đến cầu nhiều vô kể.

 

Chỉ là, phụ bao giờ chuyện với họ quá ba câu liền đuổi .

 

Phụ bọn họ thật lòng.

 

Nếu họ thực lòng cầu hôn, phụ bảo thà nuôi đến già còn hơn.

 

Từ biến cố năm , phụ mẫu và các ca ca dường như xem chuyện hôn nhân quan trọng hơn bất cứ điều gì.

 

Hai chữ "chân tâm", họ càng xem trọng hơn.

 

Mẫu nhất định , đành chịu.

 

Trong nhà, ngoài mẫu , ai thể cùng .

 

hoàng hậu nương nương mời là nam nữ lập gia đình.

 

Mẫu dặn dò hết lời, đó giao cho ba vị ca ca của .

 

5

 

Năm nay thu mưa nhiều, mưa rả rích chẳng dứt, cứ như sắp ẩm mốc cả .

 

Chỉ riêng hôm nay là một ngày hiếm , trời thu cao xanh, gió thu khoan khoái.

 

Hoàng hậu chọn tổ chức yến tiệc ở một trang viên ngoại ô, là hồi môn của nàng, nhưng mẫu bảo xuất của hoàng hậu cao, trang viên e là do bệ hạ ban cho.

 

Mẫu , bệ hạ đối với hoàng hậu cũng vài phần chân tâm.

 

A tỷ từng bảo, chân tâm là thứ khó cầu nhất đời .

 

Yến tiệc thưởng cúc do hoàng hậu nương nương tổ chức, tất cả các công tử, tiểu thư trong thành Biện Kinh đều đến, đông đúc rộn ràng.

 

Tuy quen nhiều , nhưng khu trang viên rộng lớn, qua kẻ , thể thấy tới tham dự đông cỡ nào.

 

Ta vốn thích ngắm hoa, nhưng các tiểu thư còn xinh hơn cả hoa.

 

Y phục đa dạng, hương thơm các loại hòa lẫn, khiến hắt liên tục.

 

Ta quen ai, mà các ca ca cũng thể lúc nào cũng theo .

 

Nhị ca vốn tính tình ôn hòa, hiện tại đang chuyên tâm chuẩn khoa cử, hôm nay hiếm hoi mới ngoài, Đại ca liền tìm vài công t.ử tài hoa xuất chúng, bảo trò chuyện giao lưu.

 

Đại ca thì chỉ vấn an hoàng hậu, hoàng hậu giữ dự tiệc, viện cớ bộ Hộ việc, mất.

 

Ta đang dối chớp mắt.

 

Hôm nay là ngày nghỉ, ngay cả bệ hạ cũng nhàn rỗi, thể chuyện gì chứ?

 

Chỉ là kiếm cớ thôi!

 

Nếu cái cớ như , nhân tiện đưa luôn?

 

Mẫu dặn dò ? Chẳng lẽ bảo trông cho kỹ ?

 

Đại ca bây giờ cũng chẳng đáng tin nữa .

 

Yến tiệc thế thật cũng chẳng gì thú vị.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-mong-nhu-so/chuong-30.html.]

Làm thơ, vẽ tranh, đ.á.n.h đàn, chơi cờ, chẳng thứ gì.

 

Chỉ đ.á.n.h cầu cưỡi ngựa là còn chút hấp dẫn.

 

Một nhóm tiểu thư bên sân, chỗ đó dựng sẵn rạp che, trải thảm, đặt bàn, bày đầy điểm tâm, hoa quả.

 

Hôm nay hiếm hoi mới ngày trời, trong rạp, chỉ ngoài xem.

 

Trận đấu bắt đầu.

 

Một đội mặc kỵ trang trắng, một đội mặc kỵ trang đen.

 

Có một cưỡi con ngựa đỏ nâu, thoạt thấy quen mắt.

 

Ngựa của cao hơn hẳn những con khác, mà cũng cao, chân dài, da đen.

 

Một tay ghìm cương, một tay cầm gậy, vung một cái liền đ.á.n.h bóng lưới.

 

Khoảng cách xa như mà cũng đ.á.n.h trúng!

 

Sức tay lẫn thuật cưỡi ngựa đều , chẳng trách các tiểu thư bên ngoài ai cũng chăm chú .

 

Triệu Thập An quả nhiên lợi hại.

 

Ta giơ tay che nắng, quan sát .

 

Chủ yếu vẫn là con ngựa của .

 

Quả thực là một con tuấn mã hiếm , tìm khắp Biện Kinh e rằng cũng thấy con thứ hai như thế.

 

Ta cũng thử cưỡi ngựa, nhưng mẫu cho, sợ ngã.

 

Triệu Thập An chỉ đ.á.n.h nửa trận liền xuống ngựa, vẻ cảm thấy thực lực quá chênh lệch, chẳng còn hứng thú.

 

Hắn dắt ngựa, chậm rãi về phía , chẳng hiểu chút căng thẳng.

 

Con ngựa của hừ mạnh một tiếng, vươn tay xoa đầu nó.

 

"Ngươi thật uy phong."

 

Ta một vòng quanh nó, quan sát thật kỹ.

 

Toàn đỏ nâu, lấy một sợi lông tạp.

 

"Sao trong rạp, ngoài nắng lắm."

 

Triệu Thập An hỏi.

 

Lọn tóc trán còn ướt, giống dáng vẻ nghiêm nghị thường ngày, mà chút khí khái của thiếu niên.

 

"Hiếm một ngày , phơi nắng một chút chẳng thiệt thòi ?"

 

"Nó tên ?"

 

"Lưu Quang, nó tên là Lưu Quang."

 

"Tên lắm, giống hệt nó ."

 

Còn kịp thêm, hoàng hậu sai đến gọi .

 

Ta ngốc, đám tiểu thư vây quanh hoàng hậu là ngay giới thiệu cho .

 

"Muội chờ ở đây, sẽ về ngay."

 

Hắn đưa dây cương cho thị vệ, vội vã rời .

 

6

 

Ta theo bóng lưng , lắc lắc đầu.

 

Hắn vẫn còn quá trẻ, hiểu rằng nữ nhân thích lo chuyện hôn nhân của khác nhất.

 

Hắn là một vương gia, đương nhiên càng săn đón.

 

Bao nhiêu gả vương phủ, bảo chờ ư?

 

Chờ đến bao giờ đây?

 

Ta tự nhiên sẽ lời , chỉ dạo quanh trang viên một vòng.

Loading...