Nhất Mộng Như Sơ - Chương 32
Cập nhật lúc: 2025-12-12 15:57:13
Lượt xem: 348
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
Cập nhật lúc: 2025-12-12 15:57:13
Lượt xem: 348
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
mỗi khi "A tỷ xí, tính tình .", liền nhắc nhắc trong lòng một vạn : "Huynh chỉ giỏi cứng miệng mà thôi."
"A tỷ xinh nhất, trắng xinh, chỉ Đại ca là nhất."
Mỗi khi cãi như , chỉ cong môi , hỏi A tỷ ở chỗ nào.
Huynh diễn trò mạnh miệng đến mức triệt để.
Hồng Trần Vô Định
Ta chợt nhớ , Đại ca đến, A tỷ đang bận rộn trong bếp, liền tựa khung cửa, nàng.
Thỉnh thoảng trò chuyện đôi câu, khóe mắt chân mày đều mang theo ý .
Có một , A tỷ cầm một cây trâm gỗ, soi soi ánh đèn dầu.
Ta ngủ một giấc tỉnh dậy, nàng vẫn ngắm.
Ta hỏi nàng, chẳng qua chỉ là một cây trâm gỗ, gì ?
Nàng chỉ lắc đầu, :
"Nó chính là thứ nhất đời."
Ngày hôm đó, Đại ca từng ghé qua.
Nghĩ , chắc hẳn là .
Bởi vì tay nghề thô ráp đến thế, ngoài , còn ai khác nữa?
Chỉ là, hiểu quá muộn.
Nếu sớm hơn một chút, nhất định sẽ tìm cách khiến Đại ca lòng .
Như , A tỷ rời .
Năm đó, mùa đông đến sớm, đầu tháng mười một trận tuyết lớn.
Dù trục xuất khỏi tộc, nhưng phụ vẫn về quê một chuyến, thăm phần mộ ông bà nội, đốt ít tiền giấy, gửi cho họ chút áo rét.
Các ca ca đều thời gian, mẫu sức khỏe , trời lạnh, phụ cho bà cùng.
Ta ở nhà cũng chẳng việc gì, liền xung phong theo phụ .
Quê nhà cách thành Biện Kinh hai ngày đường, chỉ là tuyết dày, khó khăn.
Trong xe ngựa vẫn ấm áp, phụ kể cho chuyện thú vị hồi nhỏ ở quê.
Ta đang đến hứng thú, xe ngựa bỗng dưng dừng .
Ta vén rèm ngoài, chỉ thấy mã phu ngã xuống đất, n.g.ự.c cắm một mũi tên, m.á.u vẫn đang chảy từ vết thương.
Ta lớn từng , nào thấy qua cảnh tượng như ?
Môi run run, gọi một tiếng:
"Phụ …"
Phụ kéo trong xe, bảo im lặng.
Ta dựa phụ , đầu tiên cảm thấy sợ hãi.
Nếu c.h.ế.t thì ?
Ta còn gặp A tỷ.
Nếu nàng c.h.ế.t , nhất định sẽ đau lòng, áy náy đến nhường nào.
Ta c.h.ế.t.
Cũng nàng đau lòng.
"Sao ? Còn đợi mời ?"
Ngoài cửa xe, một giọng thô lỗ cất lên.
Phụ nắm tay , dẫn xuống xe.
Bên ngoài một nhóm bịt mặt, mặc đồ đen, cầm đao cầm kiếm, trong mắt là sát khí, trông đáng sợ.
"Lão già họ Ôn , mau báo tin ! Còn tiểu cô nương , bọn mang . Ông về bảo với Ôn Thượng thư rằng, bọn đang chờ ở phủ của Trưởng công chúa. Cho hai ngày, nếu đến, sẽ g.i.ế.c nàng!"
8
Có mạnh tay đẩy phụ xa, đặt lưỡi đao lên cổ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-mong-nhu-so/chuong-32.html.]
Ta sợ đến mức chân mềm nhũn, cất nổi lời nào.
Chúng ném lên lưng ngựa, úp sấp, ngựa phi, bụng va đập đến khó chịu, liền nôn ngay tại chỗ.
Chỉ thấy bóng dáng phụ đuổi theo, ngày càng xa dần.
Cứ thế chạy suốt một ngày, sang ngày thứ hai, đưa tới ngoại ô thành Biện Kinh.
Cổng thành kiểm tra nghiêm ngặt, chắc là Đại ca bắt.
Đám tìm đến một đạo quán cũ bên ngoài thành, trong quán chỉ một lão đạo sĩ, xem là quen của bọn chúng.
Chúng trói tay chân , bịt mắt, nhốt một căn phòng.
Suốt một ngày chỉ uống một bát nước, mà bụng khó chịu, nôn hết.
Ta nhà xí, nhiều , nhưng ai đáp.
Lần đầu tiên từ khi lớn lên, tè quần.
Không vì hổ vì sợ hãi, ngất .
Khi tỉnh , mặt một xổm.
Hắn da ngăm, giờ , trông càng đen hơn.
"Triệu Thập An."
Ta gọi , liền tháo dây trói tay và chân .
Lúc mới thấy bên cạnh một thanh kiếm, m.á.u lưỡi kiếm vẫn nhỏ từng giọt xuống đất.
Trên sát khí, đáng sợ vô cùng.
Ta run rẩy , nhịn một lúc lâu, rốt cuộc òa lên.
"Triệu Thập An, bọn chúng cho nhà xí, tè quần . Tại đến sớm hơn? Hu hu..."
Ta rõ ràng thấy sững một chút.
Thế nhưng cởi áo choàng đen của , quấn , ôm lòng.
Nước mắt và nước mũi đều chùi lên n.g.ự.c , trời tối mịt, chỉ thấy sân đạo quán ngổn ngang xác , còn Lưu Quang đang cửa.
Hắn đặt lên lưng ngựa.
Áo choàng ngăn cản gió tuyết, cảm thấy lạnh.
"Sao bắt?"
Ta hỏi .
Hắn dắt ngựa, bóng lưng cao ráo, vững vàng.
"Phụ cung tìm Đại ca , cũng mặt."
Hắn thản nhiên.
"Đã mấy ngày ?"
"Một ngày."
Mới một ngày thôi ư?
Ta cứ ngỡ như qua lâu .
"Bọn chúng bắt để gì? Còn vì đến cứu ?"
"Đại ca c.h.é.m đầu Trưởng công chúa, bọn chúng báo thù."
Hắn cứ thế dắt ngựa, đưa một đường trở về Biện Kinh.
Hắn đưa đến một khách điếm, tìm cho một bộ quần áo sạch để , còn mua cơm cho ăn.
Ta sợ hãi dám ngủ, liền ghế, thức cùng suốt đêm.
vẫn vì đến cứu .
Sau khi về nhà, gần như khỏi cửa.
Một là vì nhát gan, hai là gặp .
Dù cũng chuyện tè quần, còn mặt mũi nào mà đối diện với nữa?
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.