Hắn  theo ấn ký bí mật đánh dấu  hồn phách của A Hỉ, tìm đến tận huyết trì.
Chiêu hồn phiên đen kịt cuồn cuộn trong biển máu.
Đó là đồ  của Huyết Sát Lão Tổ đang tế luyện chiêu hồn phiên mới.
Sinh hồn   hút  chiêu hồn phiên đau đớn gào thét,  cấm chế thiêu đốt đến mức tả xung hữu đột, tàn phá  còn nguyên vẹn.
Tiếng  than   quen từ nhỏ, lúc    tại   trở nên chói tai vô cùng, đau đến mức   bịt tai, cúi gập .
Đôi mắt  đột nhiên mờ  một lớp sương mỏng.
Hắn   đây là thứ gì, A Hỉ vẫn  dạy .
Hắn ngạc nhiên quệt một cái, vệt nước  đầu ngón tay trong veo, tò mò nếm thử, vị chát xộc thẳng  tim, nghẹn ngào.
Hắn nhăn mặt, hất vệt nước , ánh mắt dõi theo giọt nước,  thấy trong oán hồn đen kịt một đóa hoa trắng nhỏ, thoáng ẩn thoáng hiện.
Đó là ấn ký  đánh lên linh hồn A Hỉ.
Hắn ngơ ngác nghĩ,   ở đó nhỉ?
Huyết Sát Lão Tổ   đám mây m.á.u cuồn cuộn, ánh mắt tha thiết.
Tam sư  vẫn giữ nguyên vẻ mặt đơ, quét mắt  Huyết Sát Lão Tổ với vẻ mặt hòa ái, khịt mũi: "Hôi, cút."
Huyết Sát Lão Tổ mặt mày tái mét, lệ khí bùng lên.
Đang định nổi giận, một  tử Kiếm Tông từ cổng sơn môn bay ngược , một tràng tiếng  như chuông bạc từ ngoài vọng .
"Đệ  ngoan  đúng, hôi thật! Đệ  chê lão già  hôi, chi bằng theo các tỷ tỷ về, Hợp Hoan Tông của bọn  thơm lắm, đảm bảo   ưng ý ngay——"
17
Một đám nữ tử xinh , y phục mỏng manh, dáng  thướt tha, ôm nhạc cụ, chân trần bước  sơn môn Kiếm Tông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhieu-nam-roi-ta-khong-dung-kiem/chuong-14.html.]
Ai nấy da trắng như tuyết, mặt  như hoa,   ríu rít, tựa như một đám ca kỹ của phường nhạc lầm đường lạc lối.
Chỉ là những   mặt,  ai dám coi thường họ, bởi vì họ là  tử của Hợp Hoan Tông ở Tây Cực Đảo.
Sư phụ của họ, Ngọc Diện La Sát, là đại năng  tu vi cao nhất Tà Đạo hiện nay, công lực cao thâm, ngay cả Huyết Sát Lão Tổ cũng  dám dễ dàng trêu chọc.
Người dẫn đầu, chân đeo chuông vàng, phong tình uyển chuyển, giữa vầng trán trắng như tuyết điểm một nốt chu sa, ôm trong lòng một cây đàn tỳ bà bằng ngọc bích.
Nữ tử   thèm liếc Huyết Sát Lão Tổ  đám mây, đôi mắt  láo liên đảo quanh mặt Tam sư , ném một cái liếc mắt đưa tình,  mới lưu luyến thu .
Nàng  hướng về phía Đỉnh Kiếm Các, khẽ cúi , giọng  như mang theo móc câu: "Kiếm Tôn đại nhân, Nguyên Nguyên phụng mệnh sư tôn, bắt giữ sư  phản bội tông môn trăm năm , ngài sẽ  ngăn cản chứ? Sư tôn , nếu ngài ngăn cản, bà  đành  đích  đến tìm ngài, năm trăm năm  gặp, bà  nhớ ngài đến phát điên, chỉ là lòng lang  sói, ngài cứ trốn tránh bà ."
Tông chủ Kiếm Tông siết chặt năm ngón tay, sắc mặt lạnh lùng: "Chuyện của Hợp Hoan Tông các ngươi, liên quan gì đến ?"
Nguyên Nguyên  sang Nhị sư tỷ, khóe miệng nhếch lên, nhưng trong mắt   chút ý  nào: "Nghê Thường sư , trăm năm  gặp, sư tôn nhớ  lắm, bảo  đưa  về,  sẽ   khó sư tỷ  chứ?"
"Đồng môn một thời,   nhẫn tâm như sư , vì một gã đàn ông hôi hám mà  tay sát hại đồng môn, tội nghiệp Vãn Vãn sư  và Tu Viễn sư , đáng lẽ  cùng chúng  uống rượu mua vui thỏa sức tìm hoan lạc, giờ thì xương cốt cũng hóa thành tro bụi khiến các tỷ  trong môn đau lòng."
"Ơ? Sao sư  bây giờ  lẻ loi một  thế? Tên thợ rèn  ? Muội vì  mà tàn sát đồng môn, phản bội sư tôn, trốn chạy khắp nơi,    ở bên cạnh ? Ôi chao, chẳng lẽ  vẫn còn trách  hại  sáu tộc đều diệt, nhà tan cửa nát?"
Nhị sư  siết chặt năm ngón tay đang ôm đàn tỳ bà.
Hồi Nhị sư  mới  tông môn, thường    mái nhà, tay xách vò rượu Lê Hoa Bạch, uống say mèm  ánh trăng.
Chuyện của  ,   loáng thoáng từ những lời say khướt, cũng  thể ghép   bảy tám phần.
Từ nhỏ    lớn lên ở Hợp Hoan Tông,  Ngọc Diện La Sát nhận   tử  truyền,   sủng ái,  bồi dưỡng  tông chủ kế nhiệm.
Tương lai vốn tươi sáng, cho đến khi   nhận một nhiệm vụ, gặp  công tử của Thần Kiếm Sơn Trang - Tần Xuyên.
Thần Kiếm Sơn Trang  một khối đá Nam Minh Ly Hỏa gia truyền,  khéo  thể khảm lên cây thất huyền cầm của tông chủ Hợp Hoan Tông.
Chỉ là dù    đưa  bao nhiêu linh thạch bảo vật, đối phương cũng  chịu đổi, tông chủ Hợp Hoan Tông mất kiên nhẫn, dứt khoát phái  tử đến cướp về.
Thực  nhiệm vụ đó vốn   Nhị sư tỷ nhận.
Chỉ là    các sư  đồng môn quấy rầy đến phiền lòng, bèn giành lấy nhiệm vụ của sư tỷ, tìm cớ rời khỏi Tây Cực Đảo.