Nhị sư  giận tím mặt, cầm chiếc búa tạ dùng để rèn sắt, định đập nát mặt nàng .
Giang Ly tay áo vung lên, xoay  một cái, nhẹ nhàng đáp xuống cây hoa.
Một  áo trắng hơn tuyết, ba ngàn tóc đen như thác.
Dưới ánh trăng lạnh lẽo, nàng  đạp  cành hoa, mày mắt diễm lệ.
"Sư phụ là vì  mà lấy Quy Nguyên Thảo, nhưng ông  cũng     là   bụng, mà là mong  chấn hưng tông môn,  thành tâm nguyện của ông ,   đều  cái  ,  ai nợ ai, tại    nhường Tuyết Phách Đan chứ?"
"Sư tỷ tức giận như , là ghen tị sư phụ coi trọng  hơn ?"
"Chỉ trách các ngươi  là sư  sư tỷ,  ham mê việc phàm tục, rèn sắt trồng hoa,  cầu tiến bộ, đến nỗi tu vi nhiều năm  tiến bộ, lãng phí tài nguyên của tông môn."
05
Ta   thời gian tranh cãi với nàng , bởi vì sư phụ ho  m.á.u càng nghiêm trọng hơn.
Tam sư  sắc mặt nghiêm túc.
Cứ tiếp tục như , sư phụ chỉ còn  bảy bảy bốn mươi chín ngày mà thôi.
Ông     hề để ý,   nhắc đến trọng trách của tông môn, chúng  ai nấy đều trốn tránh, may mà tiểu đồ  chăm chỉ tiến bộ, một lòng tu luyện.
Lạc Hà Tông giao  tay nàng , nhất định sẽ phát triển rực rỡ, ông  cũng coi như  phụ lòng sư phụ  giao phó.
Từ nay về , cuối cùng cũng  thể trút bỏ gánh nặng  vai.
Ông  lau sạch m.á.u  râu, chép miệng  buổi tối  ăn gà .
Ta lơ đãng đảo chảo sắt,  khói bếp lượn lờ bốc lên, chợt nhớ đến sương mù đen cuồn cuộn trong Ma Uyên.
Khi đó    đáy vực.
Đan điền vỡ nát, thức hải khô cạn,   gân cốt đứt đoạn, chỉ  thể  tiếng ma hồn gào thét, lẳng lặng chờ chết.
Sương mù đen nuốt chửng  thứ  mắt, nhưng  che  ánh sáng vàng rực rỡ của Lưỡng Đồ Hoa.
Hoa nở song song, một trắng một đen, rễ là bạc, cành lá là vàng.
Ta  thể nhầm , đó đích thực là Lưỡng Đồ Hoa.
Thánh dược chữa thương trong truyền thuyết.
Ta cố gắng vươn cổ, từ từ cắn cánh hoa, lá hoa, rễ cây.
Ngay cả nước dịch b.ắ.n  mặt đất, cũng l.i.ế.m sạch sẽ.
Ta  sống, dù chỉ  một tia hy vọng.
Lưỡng Đồ Hoa  chữa lành đan điền thức hải của , tái tạo gân cốt của .
Cho đến khi cảm nhận  chân nguyên lưu chuyển trong đan điền, lúc đó  mới dám tin,  thực sự  sống .
Là Lưỡng Đồ Hoa  cứu .
Ta  ăn một bông.
  nhớ, ở đó vẫn còn một bông nữa.
Ta bỏ dở món gà , ngay cả lửa trong bếp cũng quên tắt.
Từ Lạc Hà Tông đến Ma Uyên, đường xá xa xôi.
Đáy vực Ma Uyên, sóng gió khó lường, bất cứ tình huống bất ngờ nào cũng  thể xảy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhieu-nam-roi-ta-khong-dung-kiem/chuong-3.html.]
Sư phụ   nhiều thời gian như ,    nhanh về nhanh.
 mất  Hàm Sương Kiếm,  một   thể xuống  đáy vực.
Nhị sư  bỏ búa sắt xuống, Tam sư  bỏ cuốc hoa xuống.
Trên Lạc Hà Sơn lửa lò  tắt, ruộng hoa mới cày  một nửa.
Hôm đó, mây lửa trải dài  bầu trời, đốt cháy một nửa bầu trời xanh thẳm.
Con lừa già  cây lê, kêu "ư ử, ư ử", tiễn chúng   xa.
Sân viện của sư phụ và sư phụ trong sân viện, dần dần khuất xa trong ánh chiều tà đỏ rực.
Không  nếu bữa tối  chờ  món ăn gà , ông   tức đến mức nhảy dựng lên .
06
Sương mù của Ma Uyên so với khi    đáy vực năm đó  lan rộng hơn nhiều.
Điều   nghĩa là, phong ấn  lỏng lẻo, ma vực  mở rộng .
Chúng  cửu tử nhất sinh, cuối cùng cũng hái  bông Lưỡng Đồ Hoa còn .
Khi  về Lạc Hà Sơn, chỉ còn một ngày nữa là đến kỳ hạn bả bảy bốn mươi chín ngày.
Sư phụ gầy   nhiều, hốc mắt lõm sâu.
Tư chất của ông  bình thường, tu vi  cao, trong tình trạng tâm mạch  tổn thương mà  thể trụ  đến hôm nay,  là kỳ tích .
Ta gắng gượng, nhét Lưỡng Đồ Hoa  tay ông .
Chạm   rời  ngay,  dám chạm  cơ thể ông  lâu.
Đi sâu  bụng Ma Uyên, luôn  trả giá.
Để kịp thời  về, ba  chúng   màng đến việc chữa thương, dầm mưa dãi gió, một đường phi nhanh.
Bây giờ, trái tim đang treo lơ lửng từ từ hạ xuống, ma khí  cưỡng ép áp chế trong cơ thể bắt đầu rục rịch, mưu đồ xâm chiếm đan điền.
Trong Cửu Châu đại lục, ngay cả tông chủ Kiếm Tông  mệnh danh là  nhất nhân đương thời, cũng  dám coi thường uy lực của Ma Uyên.
Việc cấp bách bây giờ, là tìm một nơi yên tĩnh để loại bỏ ma khí, nếu  sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Ta mang theo sư  sư , rón rén khép cửa phòng .
Qua khe cửa đang dần khép ,  thấy mặt mũi ông  xám ngoét, ngủ  yên giấc.
Lông mày  nhíu , giống như  hài lòng vì   ăn gà .
Dưới góc chăn màu lam của ông  lộ  một vệt màu vàng.
Đó là lá của Lưỡng Đồ Hoa.
Sinh cơ dồi dào, tràn đầy hy vọng.
Có nó, ông  sẽ sống  lâu,  lâu.
Ta mỉm .
Sư phụ, đừng giận nữa.
Đợi   ,   ăn gì cũng .
...