Nghĩ  mà xem, Tạ Trường Canh là do  dẫn dắt nhập môn, một  kiếm pháp tu vi đều do  truyền thụ.
Sau  cho dù    Lưu Phong nhận chủ, mỗi  luận bàn cũng   dùng Hàm Sương áp chế đến  ngóc đầu lên .
Giờ đây, khi lưỡi kiếm giao , thanh kiếm gãy  sự áp sát từng bước của Lưu Phong Kiếm, phát  tiếng kêu ong ong  chịu nổi.
Trong mắt Tạ Trường Canh thoáng qua một tia  đành lòng: "Đại sư tỷ, đừng cố chấp nữa, tất cả  tử đều  mặt,     tỷ khó xử."
Trong lòng  bốc hỏa.
Rõ ràng Giang Ly ở ngay  mặt, chỉ cách một thước, đưa tay  là  thể g.i.ế.c chết,  mà giữa đường  nhảy  một Tạ Trường Canh.
Hơn nữa    sai, dựa  thanh kiếm gãy trong tay,  quả thực  đánh  Tạ Trường Canh  Lưu Phong Kiếm trợ lực.
Tuy nhiên, cũng   là   cách.
Mềm sợ cứng, cứng sợ ngang, ngang sợ liều mạng.
Một tấc ngắn một tấc hiểm, xem ai dám đánh cược thôi!
Ta đột nhiên rút lực, từ bỏ việc chống  Lưu Phong Kiếm đang đ.â.m tới, ném mạnh thanh kiếm gãy trong tay về phía tim Giang Ly.
Liều mất một cánh tay, hôm nay cũng  c.h.é.m c.h.ế.t nghiệt đồ khi sư diệt tổ   kiếm!
Tạ Trường Canh kinh hãi biến sắc, lưỡi kiếm trong tay lệch , cánh tay trái của  đau nhói.
Cùng lúc đó, ánh sáng xanh lam lóe lên  mắt.
Là Đế Bạch Kiếm của cha .
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, thanh kiếm gãy Hàm Sương  Đế Bạch Kiếm đánh bay, sượt qua mặt Giang Ly một cách nguy hiểm, rơi xuống đất kêu "keng".
Mặc dù , kiếm khí lạnh lẽo của Hàm Sương vẫn để  một vết thương  nhỏ  dài  má trái của nàng .
Giang Ly vẫn   hồn  cơn kinh hoàng  , ánh mắt  chút ngây dại.
Máu đỏ tươi chảy xuống theo khuôn mặt trắng bệch của nàng ,  bẩn bộ y phục tím của Kiếm Tông  thêu hình Hồi Tuyết Kiếm.
Ta ôm cánh tay trái đẫm máu,  lớn sung sướng: "Dùng một vết thương nhỏ  cánh tay , đổi lấy một khuôn mặt của Hồi Tuyết Kiếm chủ, đáng!"
Vết thương do Hàm Sương Kiếm gây , nổi tiếng là khó lành.
Bề ngoài chỉ là một đường nhỏ, nhưng thực chất  ăn sâu  thịt, do kiếm khí còn sót , cho dù  lành  cũng khó tránh khỏi để  sẹo.
Giang Ly ngày thường tự phụ dung nhan thanh lãnh tuyệt trần, giờ  , lập tức giận dữ công tâm, ngất .
Sắc mặt Lục Minh Chiêu đen như mây đen áp thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhieu-nam-roi-ta-khong-dung-kiem/chuong-6.html.]
Hắn  luôn coi trọng thể diện hơn bất cứ thứ gì.
Vốn định mượn đại điển song tu của hai vị thần kiếm kiếm chủ Lưu Phong và Hồi Tuyết, để khoe khoang thực lực của Kiếm Tông  các tông môn lớn ở Cửu Châu,  ngờ    quấy rối đến long trời lở đất, đến cả tấm bia đá trấn sơn  cổng tông môn cũng  giữ .
"Kiếm sứ ? Mau đưa nghiệt chướng   Hình Luật Đường chờ xử lý!"
09
Kiếm Tông  mười hai kiếm sứ, trực thuộc Hình Luật Đường, chuyên phụ trách bắt giữ những  tử bất hảo phạm  quy tắc của môn phái  bỏ trốn.
Kiếm sứ quanh năm mặc áo choàng đen, đeo mặt nạ, ngoài tông chủ và đường chủ giới luật ,  ai   phận của họ, chỉ  họ tu vi cao thâm,  tay tàn nhẫn,  tay  dính  ít m.á.u của  tử.
Trước  khi  còn là Hàm Sương Kiếm chủ,  từng giao đấu với họ một .
Họ dường như  tu luyện một loại bí pháp nào đó,   đau, cũng   sợ, động thủ vô cùng khó chơi.
Ta mở năm ngón tay, triệu hồi thanh kiếm gãy   Đế Bạch Kiếm đánh bay về, nắm chặt trong tay.
Hàm Sương trong tay,   từng sợ bất cứ thứ gì!
Mười hai kiếm sứ từ từ tiến về phía , vòng vây dần dần thu hẹp .
Sau lưng  tiếng xé gió  khẽ truyền đến.
Là một kiếm sứ phía   nhịn  nữa,  tay , đ.â.m kiếm về phía .
Ta  dám coi thường, nắm chặt kiếm gãy, chuẩn  nghênh chiến.
Đột nhiên, một tiếng chói tiêu tai vang lên, âm thanh xuyên thấu chín tầng mây.
Cùng lúc đó, mười hai kiếm sứ đột nhiên ôm đầu, bịt tai, ngã quỵ xuống đất một cách đau đớn.
Tiếng tiêu càng lúc càng cao, tứ chi của mười hai kiếm sứ phát  tiếng "rắc rắc" khiến   rợn tóc gáy, vặn vẹo về phía  một cách cực kỳ quái dị,  lớp mặt nạ lộ  tiếng rên rỉ đứt quãng.
Tiếng tiêu chói tai vẫn tiếp tục, một tiếng đàn tỳ bà vang lên, dư âm kéo dài.
Nhị sư  tóc đen áo đỏ, ánh mắt lưu chuyển: "Lục tông chủ đừng quên, đại sư tỷ   đến đây một ."
Lục Minh Chiêu quét mắt  mười hai kiếm sứ tứ chi gãy lìa  mặt đất, sắc mặt âm u đến mức  thể vắt  nước.
Thanh Đế Bạch Kiếm trong tay "keng" một tiếng, lưỡi kiếm xanh lam chỉ thẳng  Tam sư  đang tập trung thổi bạch cốt tiêu.
Nhị sư   lạnh, tiếng đàn tỳ bà  tay càng gấp gáp, như mưa sa bão táp, sóng lớn vỗ thuyền con.
Trong đám đông đột nhiên xôn xao.
Không ít  tử trẻ tuổi khóe miệng rỉ máu,  lượt   ngã xuống, đó là biểu hiện của chân khí trong đan điền kích động  thể chịu đựng nổi.
Ta bước qua đám kiếm sứ đang rên rỉ  mặt đất, tay nắm chặt kiếm gãy, chắn  mặt Nhị sư  và Tam sư .