Trong mắt cha  nổi lên giông bão, mưa gió sắp đến.
Trước   sợ nhất là bộ dạng  của , nhưng bây giờ...
Ta hất cằm lên,  hề tỏ  yếu thế.
Ánh mắt đối chọi gay gắt,  chân  hề lùi bước.
Tình thế ngàn cân treo sợi tóc,  trời truyền đến một tiếng Phật hiệu vang dội.
Những  xung quanh thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt như  thấy cứu tinh.
Là đại sư Vô Lượng của Vạn Phật Tông đến.
10
Dưới sự hòa giải của đại sư Vô Lượng, hai bên tạm thời dừng tay.
Bọn  ở  Tọa Vong Phong, chờ đợi lời giải thích mà đại sư .
Tọa Vong Phong là nơi  ở  ,  khi  bỏ  ở Ma Uyên, nơi  liền bỏ trống.
Cứ tưởng rằng cách biệt trăm năm, sân viện  sớm hoang tàn,  ngờ cây cỏ vẫn y như ngày  rời , đến cả cá trong hồ cũng còn sống.
Đêm đến, Tạ Trường Canh đến tìm , đưa cho  một bình thuốc màu xanh.
Hắn là Lưu Phong Kiếm chủ,  thuốc đặc chế của , vết thương cũng sẽ mau lành hơn.
Ta sẽ  tự  khổ .
Hắn tiện tay rắc một nắm thức ăn cho cá, cá trong hồ tranh  bơi đến,  quen thuộc.
"Mấy năm nay, là ngươi giúp  cho cá ăn?"
"Ừm."
"Chỉ là mấy con cá nhỏ vớt bừa từ mấy con suối ở nhân gian,   thể sống đến tận bây giờ?"
"...Giúp Linh Thú Tông một chuyện nhỏ đổi lấy một ít Cửu Diệp Thanh Lộ."
Ta sửng sốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhieu-nam-roi-ta-khong-dung-kiem/chuong-7.html.]
Cửu Diệp Thanh Lộ là bảo vật chí tôn của Linh Thú Tông, chuyên dùng để giúp linh thú, yêu thú bậc cao hóa hình, tông chủ đương nhiệm của Linh Thú Tông tính tình keo kiệt, giờ  hào phóng cho , e rằng chuyện mà Tạ Trường Canh  là giúp,   là chuyện nhỏ.
"Hà tất  thế? Chỉ là mấy con cá phàm trần, tuổi thọ sớm  hết ."
Động tác trong tay  khựng : "...Vì đại sư tỷ thích."
Gió đêm dần nổi lên, tiếng thông reo rì rào, như sóng biếc muôn trùng.
Tạ Trường Canh đặt thức ăn cho cá trong tay xuống,   mặt .
Dưới dải buộc trán màu tím, ánh mắt trong veo như nước, giống hệt như năm đó, lặng lẽ theo  , cùng  học kiếm.
Hắn  móc từ trong n.g.ự.c  một cuốn sổ: "Đại sư tỷ, xin ,  vốn   Triệu tông chủ từng cứu tỷ. Nghe  tâm nguyện của ông  là chấn hưng tông môn, đây là tâm đắc luyện kiếm nhiều năm của , coi như chút đền bù."
"Lạc Hà Tông  Đại sư tỷ,  vốn  nên múa rìu qua mắt thợ, nhưng xét riêng về việc chỉ điểm tu hành cho  tử bình thường, Đại sư tỷ  bằng ."
"Đại sư tỷ, tỷ  quá cao,  tử bình thường chỉ  thể ngưỡng vọng,  cách nào học  gì từ tỷ. Tỷ từ nhỏ  đến Kiếm Trì cầu kiếm, liền khiến vạn kiếm phủ thủ,  đó   thần kiếm Hàm Sương nhận chủ, trong vòng mấy tháng  dung hợp với kiếm hồn, thiên phú mạnh mẽ, phóng mắt khắp Cửu Châu,  ai sánh bằng."
"  thì khác,  từ ngoại môn  tử một đường khổ tu đến ngày hôm nay, vấp ngã lăn lộn qua  ít đường vòng, kinh nghiệm xương m.á.u còn nhiều hơn cả thành công. Có cuốn tâm đắc ,  dám khẳng định, trong vòng trăm năm, Lạc Hà Tông ắt sẽ quật khởi, Triệu tông chủ cũng coi như thỏa nguyện."
Đại đạo tu hành,  nhiều  đều tự  mò mẫm, nếu  thể  cao nhân tiền bối chỉ điểm, tu hành ắt sẽ thuận lợi hơn nhiều.
Tạ Trường Canh  là Lưu Phong Kiếm chủ, nhân vật  đầu kiếm đạo, tâm đắc của  đối với việc thu nạp  tử  Lạc Hà Tông, quả thực  hữu ích.
Ta tiện tay lật xem, quả thực  tỉ mỉ.
Tiếc rằng,   cần.
Ta ném trả cuốn sổ về phía : "Tạ Trường Canh, Lạc Hà Tông quật khởi    và các sư  sư ,  cần ngươi  bận tâm."
"Đại sư tỷ,   ý ..."
"Ý ? Vậy ngươi  từng nghĩ, dựa  danh tiếng của Tạ Trường Canh ngươi để thu hút  tử, tông môn lớn mạnh lên, rốt cuộc là Lạc Hà Tông,  là Kiếm Tông thứ hai?"
"Còn nữa, đừng vì  thấy thiên phú mà tùy tiện phủ nhận nỗ lực của  khác,  ngươi  chỉ   ngươi khổ tu? Sao ngươi    từng nếm trải khổ cực,  qua đường vòng? Đại đạo tu hành, nếu chỉ dựa  thiên phú mà  thể quyết định ai   xa,  năm đó phụ      thể dựa  một thanh Đế Bạch Kiếm vô danh đánh bại Ngọa Lam Kiếm chủ nắm giữ thần kiếm để leo lên ngôi vị tông chủ?"
""Hơn nữa, ngươi, Tạ Trường Canh, tự xưng là một  tử bình thường, e rằng quá mức tự coi nhẹ bản ! Ngươi tuy xuất  ngoại môn  tử, nhưng  đầy một năm  nhờ thiên phú kinh , trực tiếp vượt qua bảy tầng nội môn khảo hạch,  phụ   thu   truyền  tử,   tử bình thường nào   như ngươi? Có  tử bình thường nào  hưởng tài nguyên như ngươi?"
"Sao? Trước mặt   thiên phú hơn ngươi thì khoe khoang nỗ lực,  mặt  nỗ lực hơn ngươi thì khoe khoang thiên phú, đây là tác phong của Lưu Phong Kiếm chủ ngươi ? Nhiều năm  gặp,  ngờ ngươi  trở nên ngạo mạn như ."
"Lại ,  ngươi    dạy   tử bình thường? Ta   thể dạy  một  như ngươi, tự nhiên  thể dạy   thứ hai, thứ ba. Trong một đống lời ngươi  ,  chỉ  lọt tai một câu, đó là Lạc Hà Tông trong vòng trăm năm ắt sẽ quật khởi."
"Không chỉ  ,  còn  nó  thế Kiếm Tông!"