Những Năm Tháng Tôi Làm Âm Dương Sư - Chương 138: Sát thai
Cập nhật lúc: 2025-10-21 07:11:53
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nicholas Quảng Khôn từng một câu danh ngôn thế : Khi quá nhiều sự trùng hợp xảy cùng lúc, thì đó còn là trùng hợp nữa mà là mệnh định sẵn.
Giờ đây, và lão Dịch đang ngây ngốc giường trong phòng trọ, chờ đến giờ Sửu. Dù mở tivi to hết cỡ thì vẫn thể át tiếng gào thét đầy “tâm huyết” của đôi nam nữ phòng bên. Thôi thì coi như tấu hài cho đỡ buồn .
Vì cho lão Dịch uống ít nước rửa móng tay, nên giờ tỉnh táo. ngẩng lên đồng hồ, hơn hai giờ khuya , chẳng mấy chốc là thể gặp Cửu Thúc, để hỏi ông xem nên xử lý con quỷ nhi và vụ Thạch Quyết Minh thế nào.
Nhắc đến Thạch Quyết Minh, nhớ tới lúc tối, khi ba chúng uống rượu. Lúc đó, hỏi thẳng:
“Anh Thạch , là tử của Lưu Hỉ. Rốt cuộc là ai?”
Thật , cũng chẳng đối phương , chỉ giả vờ đoán trúng để dọa trong cơn say, mong moi chút sự thật. Ai ngờ Thạch Quyết Minh hỏi ngược một câu:
“Lưu Hỉ...? Ông là ai?”
Mẹ kiếp, lúc đó mới chợt nhớ, trong suốt lúc kể chuyện, Thạch Quyết Minh bao giờ gọi tên chú cả Lưu, “lão ăn mày” “sư phụ” thôi.
Vì cũng chỉ là nghi ngờ, bằng chứng, nên rằng giờ mà vạch mặt là khôn ngoan. Huống hồ cũng cho mối quan hệ giữa với chú cả Lưu.
Còn chuyện Thạch Quyết Minh nào là “bạch ngọc chén” “bạch ngọc luân”, chẳng thật giả . nếu thực sự là thì ? Khi , chẳng sẽ quê c.h.ế.t ?
Không ngờ chiêu chẳng ăn thua, cơ hội moi lời thật xem như tiêu tan. đành khéo léo đ.á.n.h trống lảng, hề hề :
“Haha, gì , Lưu Hỉ là... là nhà họ Lưu mà… xem tivi ? Trong phim Xông Qua Quan Đông đó.”
Thạch Quyết Minh lắc đầu, thản nhiên đáp: “Chưa xem.”
vội vàng cầm chai bia, rót đầy ly cho cả hai, lảng:
“Không xem cũng chẳng , nào, cạn thêm ly nữa .”
Cũng may là bao năm lăn lộn bàn rượu, tập cho cái miệng dẻo như bún. Hồi còn ở ký túc xá đại học, mỗi uống với đám “thú vật” cùng phòng, rượu thì ít, đồ nhắm thì chẳng , cả lũ thi giở mấy trò ghê tởm để hành . Nào là kể chuyện vệ sinh gặp thứ gì đó mà dội, nào là miêu tả xác trẻ con trương phình, giòi bò lổm ngổm... Ban đầu cũng từng thua đau mấy , nhưng về , nhờ cái miệng lanh lợi, luyện tuyệt chiêu bất kể khác gì, chỉ cần mở miệng, lập tức thể lái câu chuyện sang hướng khác.
Chẳng bao lâu, lão Dịch . Xem chừng tửu lượng vẫn chẳng khá hơn , mắt lờ đờ, xuống nhe răng ngốc nghếch. nghĩ bụng xem bàn rượu chẳng moi gì , thử tên họ Thạch trong thực chiến thôi.
Thế là dìu lão Dịch dậy, chào tạm biệt rời khỏi đó.
Về đến nhà trọ, pha một cốc nước rửa móng tay cho Dịch Hân Tinh uống để tỉnh . Anh tỉnh dậy liền hỏi:
“Thế nào, dò gì ?”
khẽ lắc đầu, thở dài: “Khó lắm.”
Sau đó bảo lão Dịch nghỉ ngơi một lát, còn thì bắt taxi về nhà, lấy mấy thứ cần thiết, trong đó nước giếng và một ít bùa chú.
Sau khi nhà trọ, và lão Dịch vẫn chờ đợi, đếm từng phút cho đến giờ Sửu. Không bao lâu, khi hồn , kim đồng hồ chỉ sang ba giờ sáng. liền lấy chiếc gương nhỏ, bắt đầu bôi nước giếng lên mặt gương.
Một luồng khí u ám thoáng qua, Cửu Thúc dần hiện . Chỉ điều, ông đổi trang phục. Tuy vẫn là bộ đồ nha dịch cổ xưa, nhưng màu đen đổi sang trắng, đầu còn đội thêm một chiếc mũ trắng nhỏ. Nhìn từ xa chẳng khác gì một đầu bếp, nào thấy khí thế của âm sai. Chỉ điều, cái cà vạt vô duyên quanh cổ ông thì vẫn giữ nguyên. Nhân đây thêm, cái cà vạt đó cũng câu chuyện: hỏi, Cửu Thúc bảo rằng ở “ ” giờ chuộng phong cách “kết hợp Đông Tây, hòa trộn cổ kim”, nên bộ đồ truyền thống của âm sai mới gắn thêm cái thứ quái gở đó. là một hai.
Lão Dịch từng gặp Cửu Thúc một , nên thấy ông xuất hiện liền cúi đầu, nở nụ nịnh nọt:
“Chào tiền bối, chào ngài, chào ngài ạ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-toi-lam-am-duong-su/chuong-138-sat-thai.html.]
Cửu Thúc vẫn giữ nguyên dáng vẻ như , ít ít , mà miệng pha trò lạnh tanh. Ông chỉ khẽ gật đầu, sang , thẳng:
“Tiểu Phi, thấy hai đứa cùng ở đây, chắc chuyện nhờ ? Nói .”
Thẳng thắn, dứt khoát đúng là điểm thích nhất ở ông già .
lập tức :
“ là gì giấu sư phụ. Người đến thứ gọi là ‘quỷ ’ ?”
Cửu Thúc khẽ gật đầu. Sau đó kể đầu đuôi chuyện con quỷ nhỏ trong giếng, bỏ sót chi tiết nào.
Ban đầu, Cửu Thúc vẫn tỏ bình tĩnh, vì so với những loại như Dạ Hồ Cực Âm Cực Sát, thì “quỷ ” cũng chẳng thứ hiếm gặp. khi đến việc cái xác đứa trẻ trong giếng mang hình dáng một đứa bé chừng bảy tám tuổi, sắc mặt ông lập tức đổi.
Cửu Thúc khẽ lắc đầu, nở một nụ cay đắng, :
“Đệ tử của … con cứ gặp những chuyện kỳ quặc, khó đối phó thế hả?”
thoáng sững . Biết tính ông dễ đùa. Nếu , chứng tỏ đứa trẻ c.h.ế.t trong giếng tuyệt đối loại hồn ma bình thường.
vội vàng hỏi:
“Con cũng , sư phụ. Là Tạ Tất An với Phạm Vô Cứu dẫn con và lão Dịch đến ngôi trường đó, bảo rằng ở đó manh mối về nữ quỷ bỏ trốn . Ai ngờ đụng thứ bẩn thỉu . Hai đứa con thể ngơ . Sư phụ, con quỷ khó đối phó lắm ? Nó dữ lắm ?”
Cửu Thúc khẽ lắc đầu, chậm rãi bản chất thật của cái gọi là quỷ . Như , quỷ chính là vong hồn của bào thai c.h.ế.t trong bụng . Thông thường, vì mới đầu thai mà chính ruột g.i.ế.c c.h.ế.t, nên oán khí của chúng nặng. Tuy , vì thể thành hình, nên sức mạnh cũng hạn, gây hại lớn . Hồn phách của chúng vốn là linh hồn đầu thai, mà linh hồn thì cũng chia nhiều loại. Người thường khi c.h.ế.t, hồn thuộc ngũ sát, nên dù biến thành quỷ cũng chẳng gây nên đại họa gì, nhiều lắm chỉ là quanh quẩn mấy năm đầu thai tiếp.
Đáng sợ nhất là những quỷ sinh từ linh hồn cực ác. Cái gọi là ‘cực ác chi hồn’ chính là chỉ những kẻ khi còn sống chỉ tạo nghiệp chứ tu phúc: ăn chơi, cờ bạc, trộm cướp, lừa đảo, đ.á.n.h tàn tật, mắng câm, đạp cửa góa phụ, đào mồ tuyệt tự… Tóm là tội chồng chất, ác nghiệp kể xiết. Những kẻ như thế, khi c.h.ế.t tất xuống mười tám tầng địa ngục, chịu khổ bao nhiêu vạn năm. Đến khi gột sạch tội nghiệt, mới cơ hội đầu thai . Trong lòng mừng rỡ, tưởng sống , ai ngờ nhập thai thì phá bỏ khi tròn mười tháng. Đến mức mà còn chặn đường sống, thì hận thù đó, ai mà chịu nổi chứ?
Lúc , loại quỷ gọi là sát thai, hoặc thai đồng — chỉ tên thứ lành. Sát thai khác với quỷ bình thường ở chỗ nó gần như còn cơ hội tái sinh, bởi oán khí của nó quá nặng; chẳng thua gì mấy thứ cực âm cực sát mà từng gặp. Sát thai sẽ hút tinh khí thường để thành hình, lớn lên như một đứa trẻ bình thường; đến khi thành hình thì từ hồn quỷ hóa thành yêu, trở nên hung dữ khôn lường, phá hoại cả một phương. Dĩ nhiên, khi thành hình, mục tiêu đầu tiên của nó thường là chính cha đẻ của .
tỉ lệ sinh sát thai kiểu đó vốn thấp, chừng một phần hai trăm nghìn, nên từ xưa tới nay hiếm khi xảy . Cửu Thúc rằng từng sư phụ Hàn Hữu kể : hồi Dân Quốc vụ sát thai ở vùng Hà Nam, chuyện dữ lắm. Vì sát thai khi thành hình thì biểu hiện rõ, đến khi một thầy Bạch phái phát hiện thì muộn . Nghe lúc c.h.ế.t khá nhiều . Ngoài gia đình đôi vợ chồng phá thai thì mười nhà hàng xóm lân cận cũng thoát, một ai sống sót; tất cả đều sát thai xẻo bụng, ăn hết nội tạng.
May mà đúng thời kỳ thầy âm dương rộ nhất, nên nhiều thầy Bạch phái tới để diệt con sát thai . Phải rằng mấy ông thầy thời đó khác chúng lắm, ai cũng kỳ cựu, tay nghề vững vàng, nhưng vẫn cầm sát thai, thậm chí còn nó hạ gục hai . Cuối cùng một vị thầy nghĩ cách: đặt bẫy dụ sát thai trong một cái bình, lấy m.á.u ch.ó bôi lên cối đá, nghiền nó đến c.h.ế.t.
Mỗi Cửu Thúc kể về bản chất mấy thứ bẩn thỉu mà vướng , cảm giác đập đầu tường. C.h.ế.t tiệt, khổ thế ? Tới cả một đứa trẻ c.h.ế.t non cũng chẳng thứ dễ dàng xử lý.
thì đứa trẻ đó vẻ chẳng mấy uy lực, ngoài việc sợ nghiệp hỏa thì cũng thấy nó bao nhiêu sức chiến đấu, lẽ vì thành hình nên . Nó cũng xui hết chỗ , kịp thành hình gặp đúng và lão Dịch. Nếu nhân lúc nó còn yếu mà diệt trừ thì chẳng chúng quá khách sáo ?
Thế là quyết định cho lẽ. Hai thằng đàn ông trụ cột như bọn vong hồn một đứa trẻ quấy rối mà sợ phát khiếp chứ? liền hỏi Cửu Thúc:
“Sư phụ, cách nào lôi nó khỏi cái giếng diệt luôn ?”
Cửu Thúc nghĩ một lát đáp: “Có. Tuy sát thai hung hiểm nhưng xét về bản chất nó vẫn là trẻ con, dễ mấy thứ đồ chơi âm thanh vui vẻ dụ dỗ. Nếu quanh cái giếng mà phát tiếng đồ chơi náo nhiệt, thể nó sẽ bò xem. Vấn đề là diệt nó đơn giản. Phải tiểu Phi, con thanh kiếm đồng tiền nào ? Dùng kiếm đồng tiền kết hợp với một loại phù đặt trong lòng bàn tay thì thể tiêu diệt . Đáng tiếc cây kiếm từ một trăm hai mươi đồng xu của cho sư của con , mà thằng nhóc đó giờ cũng chẳng trôi dạt nơi nào.”
“Kiếm đồng tiền?” Tất nhiên là . Không chỉ , còn dùng nó để múa may chứ. Phải công nhân, chú Văn - lão thần côn — giúp nhiều. Lão già đồ của mượn dùng, nhưng trong lòng nghĩ thà dùng nó việc diệt yêu còn hơn cho chú Văn để gầm giường suốt ngày.
Vậy nên gật đầu, với Cửu thúc: “Con thể lo . Sư phụ bảo còn cần thêm một loại phù nữa, đó là phù gì?”
Cửu Thúc , như kiểm nghiệm thực lực, : “Con tu đạo cũng bao năm , với công lực hiện tại thể dùng loại phù . Nghe cho rõ, loại phù con xuất chính là ‘Kiếm Chỉ Phù’, ghi tại trang 233 trong Tam Thanh Phù Chú.”