Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 154: Đoàn tụ

Cập nhật lúc: 2025-12-16 01:56:58
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngọc Khê chậm rãi xuống, nâng chân trái lên: "Hai hôm nay tiêu sưng hơn một chút ạ."

 

Ông Vương yên tâm: "Vậy là , ."

 

Ngọc Khê hỏi: "Ông Vương, bên ông tin tức gì ạ?"

 

Ông Vương lắc đầu: "Ông nhờ tra xét , thời gian lâu quá, nhiều hồ sơ thiêu hủy, khó tìm . Hàng xóm quanh đó thì tìm vài nhưng đều ."

 

Ngọc Khê lấy tờ giấy ghi điện thoại , kể chuyện của Tôn Thiên Thiên: "Số điện thoại , chắc là thể tìm manh mối đấy ạ."

 

Tay ông Vương run run, cầm lấy điện thoại, năng chút lắp bắp: "Ông... ông cũng cảm ơn cháu thế nào, chuyện đối với ông quá quan trọng."

 

"Ông Vương, đây là việc cháu nên mà, chúng một nhà."

 

Ông Vương liên tục ba chữ "", bảo: "Ông lâu nữa, ông về đây."

 

"Ông Vương, cháu tiễn ông ạ."

 

Ông Vương xua tay: "Không cần ."

 

Ngọc Khê đầu tiên thấy dáng vẻ chạy vội của ông lão, cái chân tật cũng màng tới. Cô thấy sợ, nhỡ tìm , tinh thần của ông thể chống đỡ bao lâu nữa.

 

Ngọc Khê thầm cầu nguyện trong lòng, hy vọng sẽ đền đáp, hy vọng gia đình ông Vương đoàn tụ.

 

Buổi trưa, Ngọc Khê ăn cơm ở cửa hàng, Chu Linh Linh về.

 

Chu Linh Linh nhíu mày , ấn trán Ngọc Khê: "Lớn đầu cẩn thận gì cả."

 

Ngọc Khê vội xin tha: "Không ạ, em đảm bảo. Chị họ, chị mang quần áo gì về thế, cho em xem với."

 

"Lần thành phố S chị mở rộng tầm mắt đấy. Chị mua ít lễ phục về, chờ chị lấy cho em xem."

 

Ngọc Khê ngạc nhiên: "Mua lễ phục ạ?"

 

Chu Linh Linh xổm xuống dỡ hành lý: "Ừ, chị tham gia tiệc tối của một triển lãm thời trang, phụ nữ trong tiệc đều mặc lễ phục, tinh tế và tây lắm. Chị nghĩ lễ phục sẽ trở thành trào lưu trong các bữa tiệc nên mua một ít. Em xem , thế nào?"

 

Ngọc Khê hai bộ lễ phục tay chị họ, một bộ đỏ thẫm, một bộ mang phong cách Trung Hoa. Bộ đỏ thẫm là váy ngắn cúp n.g.ự.c dài đến gối, bộ phong cách Trung Hoa chút kết hợp với sườn xám. Màu đỏ thẫm Ngọc Khê thích, chỉ bộ phong cách Trung Hoa: "Bộ ."

 

Chu Linh Linh lấy hai bộ nữa: "Chị cũng thích phong cách Trung Hoa, nhưng trong tiệc ít mặc lắm. Loại váy ngắn đến gối thế ưa chuộng hơn, nhất là màu đỏ, vui tươi."

 

Ngọc Khê mấy bộ lễ phục: "Chị họ, chị mua màu trơn đấy chứ!"

 

Chu Linh Linh thở dài: "Chị cũng nhập mấy màu khác, nhưng đa phần đều là màu trơn. Đây là hai bộ cuối cùng, một trắng, một đen, đều voan."

 

Mắt Ngọc Khê sáng lên vài phần: "Thuần đen với trắng hơn nhiều, hợp gu thẩm mỹ của em."

 

Chu Linh Linh: "Vậy giữ một bộ, bộ đen thế nào?"

 

Ngọc Khê lắc đầu: "Em tham gia tiệc tùng gì , cần lễ phục. Nói nữa, cho dù tiệc, em cũng thích mặc âu phục (vest nữ) hơn."

 

Chu Linh Linh hỏi nữa: "Thật sự cần ?"

 

"Thật sự cần, lễ phục đắt lắm, giữ cho thuê chị!"

 

"Vậy , chị mua sáu bộ thôi, một bộ 500 đồng, định mở khu vực mới chuyên cho thuê lễ phục. Tiền thuê chị cũng nghĩ kỹ , 21 đồng một ngày."

 

Ngọc Khê: "Lễ phục đắt thế, đuổi kịp quần áo hàng hiệu nước ngoài ."

 

Chu Linh Linh : "Chị mua là còn rẻ đấy, bộ còn hơn một ngàn cơ."

 

Tim Ngọc Khê thắt : "Đắt quá."

 

Chu Linh Linh vẻ mặt trò của Ngọc Khê chọc : "Quần áo em cũng rẻ, một bộ hai ba trăm, còn chê lễ phục đắt!"

 

Ngọc Khê bĩu môi: "Đâu em mua, là quà tặng, thể nghĩ đến, nghĩ đến em đau lòng, em cũng tốn ít tiền đáp lễ !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-154-doan-tu.html.]

 

Chu Linh Linh: "Em cứ tiếp tục bi ai cho cái ví của em , chị dọn dẹp quần áo đây."

 

"Vâng."

 

Ngọc Khê một bên chị họ cùng nhân viên sắp xếp đồ. Chị họ mua ít, 30 bộ, từ lễ phục đến đồ nam đều .

 

Lần đem hết tiền kiếm gần đây tiêu, một đồng cũng thừa.

 

Ngọc Khê trong lòng sổ sách, việc kinh doanh trong tiệm ngày càng phát đạt, doanh thu tháng còn cao hơn cả năm ngoái cộng .

 

Hiện tại cũng coi như chút tiếng tăm, việc ăn định, năm nay kiếm chắc chắn sẽ gấp mấy năm ngoái.

 

Ngọc Khê thầm niệm, ước mơ mua nhà tiến thêm một bước .

 

Lúc Hoàng Lượng đến, Ngọc Khê đang đối chiếu sổ sách.

 

Môi Hoàng Lượng khô khốc, cầm cốc nước uống ừng ực mấy cốc liền.

 

Ngọc Khê: "Anh bao lâu uống nước thế?"

 

Hoàng Lượng quệt mồm: "Anh bận mà, suốt ngày chằm chằm trang phục, chạy đoàn phim, chạy chạy thời gian uống nước."

 

Ngọc Khê cau mày: "Tuyển thêm một theo , chia sẻ bớt công việc."

 

Hoàng Lượng xua tay: "Đừng, công ty mới khởi nghiệp, tự trông coi mới yên tâm."

 

Hoàng Lượng ý tưởng riêng, Ngọc Khê cũng thêm nữa: "Vậy mua nước khoáng mang theo, đỡ đến nước cũng mà uống."

 

Hoàng Lượng bĩu môi: "Anh cũng chả dám uống nước khoáng. Năm 92 kiểm tra nước khoáng, chỉ thiểu là đạt chuẩn, mấy năm nay các loại nhãn hiệu biến mất ít, đau bụng, ảnh hưởng công việc ."

 

Ngọc Khê chìm hồi ức, chút cảm khái: "Hồi em mới cấp 3 nước khoáng đóng chai, nhiều bạn mua, đặc biệt thể diện. Lúc các cửa hàng bày đầy nước khoáng, thế mà mới mấy năm, giờ nước khoáng ít mua."

 

Hoàng Lượng hừ một tiếng: "Chất lượng nước đạt chuẩn mà vẫn dám sản xuất, trách ai ."

 

Chu Linh Linh xen : "Một ngành sản xuất quy chuẩn cũng mất vài năm, giờ qua hai năm , chắc cũng sắp , thương hiệu nào tồn tại sẽ trở thành lựa chọn hàng đầu."

 

Hoàng Lượng: "Chờ định mới mua, giờ thì dám."

 

Lại với Ngọc Khê: "Em thương , xem việc móc nối quan hệ thành ."

 

Ngọc Khê vỗ nhẹ cái chân trái thương: ", chính vì thương nên quan hệ ngược thiết lập, quan hệ vững chắc , chờ tin tức là ."

 

Hoàng Lượng tin: "Thật giả đấy? Thầy Hách lợi hại thế ? Em nương theo danh tiếng ông là kéo quan hệ ?"

 

Ngọc Khê: "Một nửa dựa sư phụ, một nửa dựa chính em."

 

Hoàng Lượng bắt trọng điểm: "Em gọi là sư phụ ?"

 

Ngọc Khê gật đầu: "Vâng, chờ nghỉ hè em sẽ chính thức bái sư."

 

Hoàng Lượng hâm mộ: "Em đây là một bước lên trời !"

 

Ngọc Khê: "Em nếu bản lĩnh thì dựa ai cũng vô dụng thôi."

 

Hoàng Lượng rõ mấy chuyện lòng vòng trong giới, nháy mắt, chủ ý: "Em tiền, thể mua kịch bản mà, hoặc là ký hợp đồng với mấy biên kịch tài kịch bản cho em, dễ dàng bao."

 

Nụ mặt Ngọc Khê tắt ngấm: "Em sẽ như , đây là vấn đề nguyên tắc. Em bản lĩnh thì thà , chứ sẽ một tác phẩm giả dối."

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Hoàng Lượng giơ tay đầu hàng: "Anh sai , đừng nghiêm túc như ."

 

Chu Linh Linh vội lảng sang chuyện khác: "Hoàng Lượng, lô trang phục còn bao lâu nữa thì xong?"

 

Hoàng Lượng định chuyện thì Vương Điềm Điềm đùng đùng nổi giận chạy : "Lữ Ngọc Khê, nhất định là cô phá rối đúng ?"

 

 

Loading...