Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 192: Bà lão

Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:33:17
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hà Giai Quang dậy: "Mẹ."

 

Bà Hà "ừ" một tiếng với con trai thứ hai. Nhà thằng hai giờ phất lên , thể đối xử như nữa: "Mẹ các con nuôi Lôi Tiếu ?"

 

Chu Đại Nữu: "Mẹ, ai thế?"

 

Bà Hà hừ một tiếng: "Đừng quan tâm là ai , đồng ý. Đến bà nội ruột nó còn dám kiện, ngày mai nó cũng định kiện cả ? Nhà các con mới khá lên, thể để vận khí hỏng ."

 

Ngọc Khê sầm mặt: "Là cháu kiện, chuyện liên quan đến Lôi Tiếu."

 

Bà Hà lườm nguýt Ngọc Khê: " , còn cô nữa, kiện là kiện , dây nổi với cô."

 

Ngọc Khê nhướng mày: "Mợ Hai giúp cháu chăm sóc Lôi Tiếu, việc liên quan gì đến gia đình Mợ Hai cả."

 

Bà Hà sững sờ, bà thế . Rất nhanh bà phản ứng , hừ một tiếng: "Gớm, cô bản lĩnh lắm , đón , tự nuôi đẩy cho khác? Còn tưởng cô gì, thấy cô chỉ Giai Lệ ngột ngạt thôi. Giai Lệ sống thì cô vui lắm chứ gì? An cái tâm địa gì !"

 

Hà Giai Quang nổi nữa: "Mẹ, chuyện liên quan đến Tiểu Khê. Là con chăm sóc Tiếu Tiếu, đừng nữa."

 

Bà Hà chớp mắt, thể đắc tội Lữ Ngọc Khê, công việc của cả nhà thằng hai đang trong tay nó.

 

để nhà thằng hai chăm sóc con bé thì đừng hòng mơ tưởng. Bà cứ nghĩ đến việc con gái bà mất cuộc sống là trong lòng tức ách: "Được, , liên quan. Mẹ thông báo một tiếng, ngày mai và ba con sẽ chuyển đến đây. Sau các con phụng dưỡng chúng , mau dọn dẹp phòng ốc ."

 

Hà Giai Quang choáng váng: "Mẹ tự ở chẳng ?"

 

Bà Hà: "Mẹ nuôi các con lớn, giờ ở với đứa nào để dưỡng già là quyền của . Hôm nay nhắn lời thế thôi, ngày mai chúng sẽ chuyển đến."

 

Bà Hà xong bỏ luôn. Đi đến sân còn vọng một câu: "Có tao ở đây, hừ, đứa nào cũng đừng hòng bước chân ."

 

Hà Giai Quang ngẩn , Chu Đại Nữu cũng ngơ ngác.

 

Trong lòng Ngọc Khê hiểu rõ, bà già thực sự đến ở, mà là Lôi Tiếu chuyển đây. Cô thể gây rắc rối cho gia đình Mợ Hai : "Mợ Hai, cháu suy nghĩ chu . Lôi Tiếu thể ở đây , cháu sẽ đưa em đến nhà cô cả cháu."

 

Chu Đại Nữu vỗ bàn: "Mợ bảo ở đây là ở đây."

 

Ngọc Khê : "Mợ Hai, mợ cháu . Lôi Tiếu ở đây cũng yên , bà cụ ngày nào cũng đến thì Lôi Tiếu học hành gì . Ban đầu cháu nghĩ nhà, Lôi Tiếu mới ngoài cần nơi nương tựa, nhà mợ thì Lôi Tiếu quen thuộc nên sẽ tự nhiên hơn, tính đến các yếu tố khác. Giờ xem , nhà cô cả cháu là thích hợp nhất."

 

Chu Đại Nữu thở dài: "Chuyện đang , xem thành cái gì . Hà Giai Lệ đúng là từ bỏ ý định, thấy Tiếu Tiếu chút nào."

 

"Thế mới thấy cuộc sống của bà cũng chẳng dễ chịu gì."

 

Chu Đại Nữu: "Đáng đời bà , phúc khí đều phá sạch ."

 

Ngọc Khê dậy: "Cháu giúp Lôi Tiếu thu dọn, hôm nay chuyển luôn."

 

Chu Đại Nữu: "Mợ cũng giúp một tay."

 

Đồ đạc của Lôi Tiếu nhiều, một cái va li là đủ. Bước khỏi cửa, Lôi Tiếu còn đầu .

 

Ngọc Khê: "Em thể bất cứ lúc nào, đừng buồn."

 

Lôi Tiếu: "Bà ngoại đến , bà sẽ cho em cửa ."

 

"Bà chỉ dọa thôi, sẽ đến , tin chị ."

 

"Thật ạ?"

 

"Thật."

 

Ngọc Khê ngừng một chút hỏi: "Em cắt đứt liên lạc với gia đình, hối hận ?"

 

Lôi Tiếu tưởng buồn bã chị gái nghĩ nhiều, vội : "Em hối hận, em hề hối hận. Chị ơi, em chỉ thấy hụt hẫng thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-192-ba-lao.html.]

 

"Đừng căng thẳng, chị ý gì khác ."

 

Lôi Tiếu cẩn thận quan sát, xác nhận chị ý gì khác mới thở phào nhẹ nhõm, ôm chặt cánh tay Ngọc Khê: "Em chị, còn cả nhà Mợ Hai, còn Lôi Nặc nữa."

 

Ngọc Khê tò mò hỏi: "Tình cảm của em và Lôi Nặc lắm ?"

 

Lôi Tiếu lắc đầu: "Cũng lắm, nhưng trong cái nhà đó, nó là đối xử với em nhất. Hồi bé nó bắt nạt em, sai vặt em, nhưng thấy em đ.á.n.h nhiều nó cũng ngăn cản. Dần dà, ít nhất nó cũng che chở cho em một chút. Lần đến thăm em, đó là thái độ nhất của nó đối với em , còn gọi em là chị, đầu tiên nó gọi em là chị đấy."

 

Suốt dọc đường Ngọc Khê đều Lôi Tiếu kể chuyện về Lôi Nặc. Đến cửa nhà cô cả, cô bé dám .

 

Ngọc Khê đưa tay nắm lấy tay Lôi Tiếu: "Vào thôi!"

 

Lôi Tiếu chị đầy quyến luyến. Có chị ở đây, cô bé sợ: "Vâng."

 

Cô cả Lữ đang giặt quần áo trong nhà, thấy Lôi Tiếu và cái va li thì hiểu ngay: "Mau con."

 

Ngọc Khê : "Cô cả, Lôi Tiếu sẽ ở đây ạ. Chờ con mua nhà xong con sẽ đón em ."

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Cô cả Lữ trừng mắt: "Mua nhà cửa cái gì, chỗ cô đủ chỗ ở. Lôi Tiếu ở bao lâu thì ở, trong nhà đông cô càng vui. Con với chị họ con ngày nào cũng vắng nhà, cô ước gì bầu bạn đây !"

 

Ngọc Khê cảm nhận Lôi Tiếu xong những lời thì cơ thể còn căng cứng nữa. Ngọc Khê kéo Lôi Tiếu qua: "Đây là cô cả của chị, em cũng gặp đấy."

 

Lôi Tiếu vội cúi : "Cháu chào cô ạ, cháu... cháu phiền cô ."

 

Cô cả Lữ kéo tay Lôi Tiếu: "Đừng lời khách sáo, đây là nhà chị con, con cứ ở tự nhiên, đừng câu nệ. Đi, cô dẫn con xem phòng."

 

Ngọc Khê ngăn : "Cô cả, cần ạ, em ở cùng phòng với con. Buổi tối tiện thể con kèm em học bài luôn."

 

Cô cả Lữ buông tay : "Được, theo con."

 

Ngọc Khê dẫn Lôi Tiếu về phòng, chỉ tủ quần áo: "Có một ngăn trống cho em dùng đấy."

 

Lôi Tiếu ngoan, tự sắp xếp đồ đạc. Ngọc Khê ôm chăn , quần áo cũng cất xong.

 

Ngọc Khê : "Phòng lúc thiết kế chị họ đặc biệt để dành cho chị. Sau chị về ký túc xá trường ở, em cứ ở phòng . Lúc nào nghỉ chị cũng sẽ về đây ở. Chờ chị mua nhà em hãy chuyển ."

 

Trong lòng Lôi Tiếu vui vẻ, đây là phòng của chị, cô bé thể ở bên chị nhiều hơn: "Vâng ạ."

 

Ngọc Khê chỉ cái bàn: "Cái bàn cho em dùng."

 

Lôi Tiếu: "Còn chị thì ?"

 

"Chị sẽ chuyển một cái khác từ phòng bên cạnh sang. , ở đây em nhớ giúp cô cả những việc trong khả năng nhé, đứa trẻ chăm chỉ thì lúc nào cũng yêu quý."

 

Lôi Tiếu gật đầu: "Em nhớ ạ."

 

Ngọc Khê yên tâm về Lôi Tiếu, cô bé tinh ý, lúc ở nhà Mợ Hai cũng .

 

Đợi Lôi Tiếu dọn dẹp xong, Ngọc Khê dẫn cô bé ngoài chợ. Ngọc Khê kiên nhẫn với Lôi Tiếu. Lôi Tiếu việc nhà thì thành vấn đề, nhưng về khoản đối nhân xử thế thì như tờ giấy trắng, dạy từng chút một.

 

Ngọc Khê Lôi Tiếu đang nghiêm túc ghi nhớ, chút hoảng hốt, cô cảm giác như đang dạy con gái .

 

Mua ít thức ăn và thịt, đường về Ngọc Khê dặn: "Chị sẽ để tiền cho em. Hai chị em đều ở nhà cô cả, thể để cô cả chi hết . Cô cả để ý , nhưng chúng cũng điều, thi thoảng mua chút thức ăn, đó là tấm lòng."

 

Lôi Tiếu xua tay: "Chị, chị cần để tiền , em tiền mà."

 

"Tiền trong tay em để mà đóng học phí học thêm ! Một năm tiền học thêm ít ! Chuyện chị."

 

Vừa chuyện về đến cửa nhà. Trước cửa một chiếc xe đỗ ở đó. Nhà khách ? Trần Trì cũng mua xe? Có thể là ai nhỉ?

 

 

Loading...