Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 193: Có tin tức
Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:33:18
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọc Khê rảo bước nhanh hơn, đến sân đoán là ai. Chu Quang Minh!
Cô cả Lữ mặt mày xám ngoét, chỉ tay cổng: "Cút ."
Chu Quang Minh suýt nhận vợ cũ. Trong ấn tượng của , vợ béo ục ịch, mặt mũi sưng húp, xí vô cùng, sớm quên mất dáng vẻ của vợ lúc mới cưới.
Thế mà mới nửa năm gặp, vợ gầy hẳn, tuy vóc dáng trở như hồi mới cưới nhưng trông đầy đặn, mặn mà hơn. Giọng điệu của bất giác dịu xuống: " chỉ đến thăm con trai thôi. Dù ly hôn thì vẫn là bố của nó."
Cô cả Lữ khẩy: "Lúc mới ly hôn thấy vác mặt đến thăm? Sao, vợ mới sinh con gái nên giờ mới nhớ đến con trai ?"
Chu Quang Minh nghĩ đến thấy bực . Lúc đó cứ đinh ninh là con trai, kết quả lòi con gái. Biết sớm thế , chẳng từ bỏ quyền nuôi con.
Vốn dĩ nghĩ, con gái lớn hận , con trai cũng chẳng thiết gì, cho dù giành quyền nuôi con, nhỡ nó hận , lớn lên đối xử tệ bạc với thì . Nghĩ nhiều quá nên dễ dàng buông tay.
Giờ thì , là con gái. Những lúc nhớ đến con trai ngày càng nhiều, nhân tiện lên thủ đô việc, mò đến đây: " em hận , nhưng em cũng thể ngăn cản thăm con."
Cô cả Lữ lạnh lùng: " sẽ để nó gặp ."
Ánh mắt Chu Quang Minh đảo liên tục: "Con còn nhỏ, cần bố. cũng bù đắp, ở bên các con. với em, sai , cho một cơ hội bù đắp ?"
Ngọc Khê vốn ngoài cửa im lặng, định để cô cả tự giải quyết, nhưng đến đây thì thấy buồn nôn. Chu Quang Minh ý gì?
Định lập thêm phòng nhì ở thủ đô ? Một cái ở quê, một cái ở đây? Hắn coi cô cả là cái gì?
Cô cả Lữ tức đến run : "Đồ vô sỉ, cút, cút ngay cho ."
Ngọc Khê mặt lạnh tanh bước , tiện tay vớ lấy cái chổi lớn, quật thẳng Chu Quang Minh. Cô đ.á.n.h ngày một ngày hai .
Cô cả Lữ cũng xông , tay cầm cái bàn giặt: " đ.á.n.h c.h.ế.t đồ vô sỉ nhà , coi là cái gì hả?"
Chu Quang Minh ôm đầu chạy trốn, miệng la oai oái: " cũng chỉ bù đắp cho em thôi mà. Giờ tiền, nhiều tiền, cả đời em cũng từng thấy nhiều tiền thế . thể cho ba con em cuộc sống hơn, việc gì chui rúc trong cái sân rách nát , gì chứ?"
Cô cả Lữ tức đến mức m.á.u dồn lên não: "Cút, nhiều tiền đến mấy cũng thèm, cả đời thấy nữa."
Ngọc Khê dồn hết sức bình sinh, quật túi bụi Chu Quang Minh, cuối cùng còn vứt cả chổi, lao đ.á.n.h tay đôi.
Chu Quang Minh sức yếu nhớt, đau thấu tim gan, gào lên với Ngọc Khê: "Tao là dượng của mày đấy."
"Dượng c.h.ế.t lâu , ông xuống đó mà tìm ông ."
Chu Quang Minh đ.á.n.h cho sợ mất mật, lăn bò chạy trốn. Ngọc Khê đuổi theo tận ngoài, thấy Chu Quang Minh lái xe chạy mất dạng mới sân.
Cô cả Lữ dần nguôi giận, hỏi Ngọc Khê: "Vừa nãy bảo giàu lắm ?"
Ngọc Khê đỡ cô cả xuống: "Vâng, thế ạ."
Cô cả Lữ: "Tình hình nhà máy thế nào cô rõ mà, kiếm tiền kiểu gì nhỉ?"
Cô cả Lữ tức lắm. Ly hôn nhưng bà vẫn hận, chỉ mong Chu Quang Minh sa sút, sống khổ sở, tiểu tam bỏ rơi. Không ngờ sống , trong lòng càng nghĩ càng tức.
Ngọc Khê nhớ hồi mới đại học từng gặp Chu Quang Minh ở cửa sàn chứng khoán, bèn đoán: "Chắc là chơi cổ phiếu đấy ạ, cháu từng thấy ông từ sàn chứng khoán."
Cô cả Lữ: "Ông trời đúng là mắt, loại như mà cũng phù hộ cho phát tài!"
Thấy cô cả tức giận đến thế, Ngọc Khê thở dài trong lòng. Cô cả như vượt qua, nhưng thực vết thương lòng vẫn lành, vẫn luôn đè nén trong tim.
Cô cả Lữ chẳng còn tâm trạng nấu cơm, bữa tối do Ngọc Khê , Lôi Tiếu phụ bếp.
Lôi Tiếu cảm thấy chị gái thật giỏi giang, cái gì cũng , hình như chẳng gì là . Đây là chị gái của cô bé, càng nghĩ, trong lòng càng thấy tự hào.
Bữa tối, Chu Linh Linh về, chuyện buổi chiều.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Chu Linh Linh nghiến răng: "Mai con mua hai con ch.ó về, còn dám vác mặt đến, con thả ch.ó c.ắ.n c.h.ế.t."
Cô cả Lữ hùa theo: "Mua hai con dữ ."
Ngọc Khê chen , để hai con họ tự bàn bạc. Cô dẫn Ngọc Thanh và Lôi Tiếu sân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-193-co-tin-tuc.html.]
Ngọc Khê với Ngọc Thanh: "Mai em đưa Tiếu Tiếu học thêm nhé, trưa về cùng ."
Trong lòng Ngọc Thanh mâu thuẫn, mặt biểu cảm gì: "Vâng." Cứ như thể thật sự đến cướp chị gái .
Lôi Tiếu rụt cổ . Anh trai mặt thích cô bé. Đây là em trai của chị gái, gặp mặt còn ghét cô bé cơ mà. Cô bé nhịn nép sát lưng chị gái.
Ngọc Thanh càng vui, mím môi, ánh mắt chốc chốc liếc về phía Lôi Tiếu. Cậu còn dựa chị gần thế !
Lôi Tiếu run rẩy.
Ngọc Khê bất đắc dĩ. Cô mới phát hiện Ngọc Thanh cũng mặt trẻ con thế . Thôi , cũng khá mới mẻ, cô định can thiệp chuyện của hai đứa nhỏ.
Hai đứa cũng còn bé nữa, tự chúng thể giải quyết . Cô nhiều quá khéo phản tác dụng.
Hôm , chị họ mua ch.ó về thật. Tuy là ch.ó con nhưng trông cũng hung dữ.
Ngọc Khê chỉ mấy con ch.ó con chị họ ôm về: "Sao mang cửa hàng thế ?"
Chu Linh Linh đặt cái lồng xuống: "Hai cái sân rộng quá, chỉ một Trương Hằng trông xuể. Chị mua bốn con, mang qua đây hai con."
Ngọc Khê xổm xuống. Hai con ch.ó con cho chạm , cứ nhe răng với Ngọc Khê: "Dữ thật đấy."
Chu Linh Linh : "Chị chọn loại dữ mà, nuôi lớn lên thì trông nhà giữ cửa thành vấn đề."
Trương Hằng bên cạnh, thích thú vô cùng: "Chó ."
Ngọc Khê dậy: "Sân cửa hàng cho thuê quần áo nuôi , nuôi ở sân bên cạnh ạ!"
Chu Linh Linh: "Được."
Ngọc Khê ở cửa hàng, Chu Linh Linh . Có Ngọc Khê ở đây, Chu Linh Linh yên tâm thăm bạn trai "thần long thấy đầu thấy đuôi".
Lôi Âm oán thán: "Có bạn trai bên cạnh sướng thật, gặp lúc nào cũng . Nhìn hai đứa xem, t.h.ả.m quá mất!"
Ngọc Khê: "Đừng than vãn nữa. Tớ Lý Nham đề cập chuyện đính hôn với ?"
"Ừ, nhắc , nhưng tớ nghĩ xong!"
"Tại ?"
"Thì thấy nhanh quá chứ , dù tớ cũng đồng ý , chờ !"
Ngọc Khê nghĩ đến tâm tư của Lý Nham, cô vẫn nên chuẩn quà đính hôn thì hơn, trực tiếp lờ lời Lôi Âm .
Buổi chiều ông Vương đến, còn dẫn theo một : "Tiểu Khê, ông dẫn đạo diễn Tiết đến đây, quần áo của đoàn phim sẽ giao cho các cháu ."
Ngọc Khê: "Ông Vương, bên ông nhanh thật đấy, đoàn phim dựng xong ạ."
Ông Vương : "Ừ, trang phục bên cháu xong xuôi là thể bắt đầu . Cháu bạn bè nào đóng phim , dẫn đến nhận vài vai diễn."
Ngọc Khê giật , sang đạo diễn Tiết: "Có ạ?"
Đạo diễn Tiết : "Mấy vai phụ nhỏ thì , nhưng cũng kỹ năng diễn xuất. Câu chuyện của thầy , định hướng tới giải thưởng đấy."
Ngọc Khê hiểu ý: "Cảm ơn đạo diễn Tiết, cháu sẽ đưa qua."
Đạo diễn Tiết tiếp: "Phim thầy đầu tư, chuyện trang phục cháu cứ bàn với thầy, tham gia. Hôm nay đến nhận mặt thôi, mai qua, giờ đây."
Ông Vương: "Cậu cứ việc !"
Đạo diễn Tiết , Ngọc Khê : "Ông Vương, thương trường chỉ chuyện ăn, cháu lấy giá gốc thôi. Người nhà cả, cháu kiếm tiền của ông, coi như đóng góp chút sức lực cho bộ phim truyền hình của ông."
Ông Vương: "Khoan chuyện trang phục , ông báo cho cháu một tin ."
"Tin gì ạ?"
"Con trai ông tin tức ."