Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 199: Chuyện năm xưa

Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:33:24
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người lên tiếng chính là ông lão định bỏ . Ngọc Khê vội hỏi: "Ông Niên Phong ạ?"

 

Ông lão với đôi mắt đục ngầu đ.á.n.h giá nhóm Ngọc Khê: "Các là gì của Niên Phong?"

 

Ông Vương bước lên: " là cha nó, ông thể đưa chúng tìm nó ?"

 

Ông lão trầm mặc hồi lâu: "Không tìm thấy , cũng tìm thấy."

 

Ông Vương suýt nữa thì tắc thở. Ngọc Khê vội bấm huyệt nhân trung cho ông. Chờ ông cụ thuận khí, cô hỏi ông lão: "Sao tìm thấy ạ?"

 

Ông lão tỏ vẻ áy náy: "Trách rõ ràng. Chuyện là thế , Niên Phong là thanh niên trí thức đến thôn chúng sớm nhất. Sau cách nào mà suất về thành phố, liền mất, còn tin tức gì nữa, cho nên mới bảo là tìm thấy."

 

Trái tim ông Vương rơi xuống treo lên: "Nó về thành phố ?"

 

Ông lão gật đầu: " . Vợ nó về thành phố là nó luôn. Có bảo là vợ nó lo lót cho nó về, thấy giống lắm. Vợ nó sẽ giúp nó , năm đó trong thôn đồn đại ít chuyện."

 

Ngọc Khê tại xong lời , trong lòng cô bỗng thót lên một cái. Trực giác của cô luôn chuẩn, cô kiên nhẫn tiếp tục .

 

Trời nắng nóng, ông lão sức khỏe yếu, ho khan liên tục. Cô bé bên cạnh sốt ruột: "Ông cháu bệnh."

 

Ông Vương hai ông cháu đầy xót xa: "Lên xe , đưa ông bệnh viện, chúng thời gian từ từ chuyện."

 

Ông lão lùi một bước: " cần khám bệnh."

 

Ngọc Khê bước lên: "Ông cung cấp cho chúng cháu tin tức quan trọng, tiền chữa bệnh chúng cháu sẽ lo. Ông cũng cháu bé nương tựa chứ!"

 

Ông lão động lòng. Con trai qua đời, con dâu bỏ , chỉ còn đứa cháu gái nhỏ : "Các , cảm ơn, cảm ơn."

 

Ông lão bệnh gì nghiêm trọng, chỉ là thiếu dinh dưỡng, cảm cúm nhưng tiền mua t.h.u.ố.c nên bệnh tình mới trở nặng. Truyền dịch xong, khỏe hơn nhiều.

 

Trong lòng ông lão bất an, tinh thần khá hơn một chút liền kể hết những gì : "Năm đó khi Niên Phong tới, là một trai tuấn tú, văn hóa, con gái trong thôn đều thích, nhưng Niên Phong chẳng để ý ai cả. Mãi cho đến khi đợt thanh niên trí thức nữa tới, kết hôn với một nữ thanh niên trí thức. Cô gái đó xinh lắm, nhiều trai giúp cô việc, tên cũng , Thiên Thiên."

 

Tay Ngọc Khê đập mạnh tủ: "Tôn Thiên Thiên, là Tôn Thiên Thiên ?"

 

Ông lão giật : "Hình như là , dù êm tai."

 

Ngọc Khê ngay mà, linh cảm của cô chuẩn. Ngay từ đầu cô cảm giác nhưng dám đoán theo hướng . Hóa là thật, vợ của Niên Phong là Tôn Thiên Thiên, Tôn Thiên Thiên là ruột của Niên Quân Mân.

 

Câu trả lời sống động như thật. Ông Vương là ông nội ruột của Niên Quân Mân? Hai ông cháu sống với bao nhiêu năm mà , thật là duyên phận, mà cũng thật tàn nhẫn.

 

Ông Vương ôm ngực, nước mắt tuôn rơi: "Quân Mân là cháu nội , cháu nội ruột thịt. vẫn luôn sống cùng cháu , gì cả."

 

Ngọc Khê vỗ lưng ông Vương: "Ông ơi, ông nên vui mới , đừng nữa ạ."

 

Ông Vương là chuyện vui, nhưng nước mắt cứ trào kiểm soát . Từ khi con trai ruột đ.á.n.h tráo, mỗi phút ông sống đều là sự giày vò. Ông nhớ con, ông thẹn với con.

 

Niên Quân Mân là cháu nội ruột, thảo nào ngay cái đầu tiên ông thích, đây chính là huyết thống.

 

Ông cụ lau nước mắt: "Lần đầu tiên gặp Quân Mân, thích thằng bé , thích từ tận đáy lòng. còn tưởng đây là duyên phận, hóa nó thật sự là cháu , cháu nội , ha ha, cháu nội ."

 

Ngọc Khê cảm động khó chịu. Niên Quân Mân tin nhất định sẽ vui, .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-199-chuyen-nam-xua.html.]

 

ngay đó, sắc mặt Ngọc Khê lắm. Vấn đề đặt là, tại Niên Quân Mân xuất hiện một ở cổng thôn? Tại Niên Phong vứt bỏ Niên Quân Mân?

 

Năm đó rốt cuộc xảy chuyện gì?

 

Ngọc Khê ông cụ đang vui mừng, nén từng câu hỏi lòng. Lúc là lúc để hỏi.

 

Ông Vương nín , giọng chút khàn khàn, hỏi ông lão: "Sau đó thì ?"

 

Ông lão ông Vương với ánh mắt phức tạp, mấp máy môi, hạ quyết tâm : "Năm đó hai họ hạnh phúc, trai tài gái sắc. ngày vui ngắn chẳng tày gang, công việc nặng nhọc, dần dà cãi vã ngừng. Tôn Thiên Thiên đỏng đảnh lắm, là Niên Phong việc. Nuôi Tôn Thiên Thiên vất vả, sinh con, cuộc sống càng khó khăn hơn. Được mấy năm thì Tôn Thiên Thiên bỏ ."

 

Ông lão đến đây, liếc ông Vương một cái: "Có suất về thành phố. lên trấn hai ngày, lúc về là suất ngay."

 

Ngọc Khê tự bổ não suy diễn, thảo nào trong ký ức của Niên Quân Mân cảnh Niên Phong đ.á.n.h Tôn Thiên Thiên.

 

Sắc mặt ông Vương đen . Rất nhanh từ chuyện Tôn Thiên Thiên, ông nghĩ đến Quân Mân, năm đó Quân Mân là trẻ mồ côi: "Ông con trai đó cũng , một là mang theo con?"

 

Ngọc Khê cũng căng thẳng ông lão. Niên Phong sẽ cũng là đồ khốn nạn chứ!

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Ông lão chớp mắt: "Niên Phong mang theo con cùng , tận mắt thấy."

 

Sắc mặt ông Vương càng thêm tệ hại: "Cùng , tại chỉ Quân Mân một , Niên Phong ?"

 

Ông lão: " cũng , , chúng cũng tin tức gì nữa. Ông tìm đứa bé ? Chưa gặp Niên Phong ?"

 

Ông Vương: "Chỉ một Quân Mân, bao xa, giống như trẻ mồ côi ."

 

Ông lão buột miệng suy đoán của : "Không là ghi hận Tôn Thiên Thiên nên trút giận lên đứa nhỏ chứ!"

 

Tâm trạng Ngọc Khê và ông Vương trầm xuống. Chỉ sợ là như , suy nghĩ càng hợp lý hơn. Đây cũng chính là lý do vì Niên Quân Mân mang họ Niên mà nhắc đến bất kỳ ai.

 

Ngọc Khê đau lòng cho Niên Quân Mân. Tim gan ông Vương đau nhói, ông tin con trai sẽ chuyện giận cá c.h.é.m thớt, đứa trẻ là vô tội.

 

là một đàn ông, khác ngang nhiên "cắm sừng", trong lòng ai mà nuốt trôi cục tức .

 

Ông Vương mất hết tinh thần. Tìm tin tức về con trai, nhưng lượng thông tin quá lớn, lớn đến mức đ.á.n.h gục ông cụ.

 

Ngọc Khê đỡ ông Vương: "Ông ơi, chúng về nghỉ ngơi ạ!"

 

"Được, về ."

 

Ngọc Khê dậy, với cô bé đang bên cạnh: "Tiền t.h.u.ố.c men đóng đủ , đây là một trăm đồng, em mua chút đồ ăn nhé."

 

Ngọc Khê nhét tiền tay cô bé, đỡ ông Vương rời .

 

Trên xe trở về, ông Vương dựa ghế, trầm mặc thật lâu, đột nhiên lên tiếng: "Tiểu Khê , cháu xem, liệu Niên Phong vứt bỏ Quân Mân ?"

 

Ngọc Khê: "Ông ơi, đó đều là suy đoán, chúng vẫn nên dựa chứng cứ thôi ạ. Ông xem thế , hiện tại tin tức, cần tra hồ sơ nữa, trực tiếp tra xem năm đó họ về thành phố bằng cách nào, tìm . Cháu sẽ gọi điện hỏi Quân Mân xem , trong cuộc, nhất định chút gì đó."

 

Ông Vương đột ngột thẳng dậy: "Không cần."

 

 

Loading...