Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 211: Trận chung kết
Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:33:36
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần gặp Trịnh Quang Diệu, cô cứ tưởng ông nhà thiết kế dự thi, ngờ là ban tổ chức. Điều duy nhất đổi là tọa trấn chính là Trịnh Mậu Nhiên!
Lôi Âm nhận sắc mặt Ngọc Khê đúng: "Sao thế?"
Ngọc Khê ghé tai Lôi Âm nhỏ: "Không gì, cứ xem , chờ ngoài , ở đây đông quá."
Lôi Âm gật đầu: "Ừ."
Cuộc thi bắt đầu, giới thiệu các thí sinh dự thi. Vì Ngọc Khê vẫn luôn lưu ý Trịnh Mậu Nhiên, cô thấy rõ ràng khi tên công ty của cô, ánh mắt Trịnh Mậu Nhiên về phía khán đài.
Trong lòng Ngọc Khê càng thêm bất an. Trịnh Mậu Nhiên ngả bài với cô, cô cho rằng ông sẽ khách sáo với cô.
Lần là vòng loại 20 chọn 10, chung kết, chỉ vài nhà báo đưa tin. Nghe chung kết sẽ mời tám cơ quan truyền thông lớn.
Đây cũng là lý do đều coi trọng cuộc thi. Chỉ cần đoạt giải, tám nhà truyền thông cùng tuyên truyền, nhà thiết kế đoạt giải một đêm thành danh là mơ.
Đề bài là thiết kế một bộ âu phục lấy cảm hứng từ nguyên tố Trung Hoa, nam nữ đều mặc . Đề bài , các thí sinh đài đều bắt đầu hành động.
Ngọc Khê chuyển sự chú ý từ Trịnh Mậu Nhiên sang Hà Duệ. Trên đài, để đảm bảo công bằng, tất cả vải vóc đều do ban tổ chức cung cấp. Hà Duệ chọn xong vải, bắt tay .
Ánh Trăng Dẫn Lối
Lần chỉ cần sáng tạo mà còn thành trong thời gian quy định, đặc biệt thử thách tâm lý và năng lực của thí sinh.
Ngọc Khê chỉ xem vài là yên tâm. Hà Duệ còn trẻ nhưng thiên phú là trời sinh, so sánh với khác thì việc lọt top 10 là chắc chắn, lo lắng duy nhất chính là Trịnh Mậu Nhiên.
Suốt cả quá trình Ngọc Khê thường xuyên Trịnh Mậu Nhiên, thời khắc chú ý xem ông gọi ai chuyện , mãi đến khi cuộc thi kết thúc cũng thấy gì.
Tim cô mới thả lồng ngực.
Kết quả bình chọn nhanh , Hà Duệ lọt chung kết. Ngọc Khê thở phào nhẹ nhõm, qua , chung kết sẽ thế nào.
Lôi Âm kích động vô cùng: "Vào chung kết , tớ thấy Hà Duệ ung dung, vận may chút nữa thì đoạt giải thành vấn đề. Hà Duệ quá lợi hại."
Ngọc Khê cũng mừng cho Hà Duệ: " , lợi hại, tài năng bắt đầu bộc lộ ."
Khán giả bắt đầu rời , Ngọc Khê định dậy thì trợ lý Nhiễm đến từ lúc nào ngay lưng cô. Ngọc Khê đầu , may mà cô bình tĩnh, nếu thì rớt tim ngoài. Người dọa thật sự hù c.h.ế.t . Cô cau mày: "Anh Nhiễm đường vẫn luôn tiếng động thế ?"
Trợ lý Nhiễm: "Cô Lữ xem nhập tâm quá nên phát hiện thôi, ông chủ mời cô chuyện."
Trong lòng Ngọc Khê hiện lên đủ loại nội dung cuộc trò chuyện, dù thì cũng là kẻ đến ý . Trốn tránh cách giải quyết, cô nhếch khóe miệng: "Được."
Mắt trợ lý Nhiễm sáng lên một chút: "Mời bên ."
Lôi Âm kéo tay Ngọc Khê: "Tớ cùng ."
Ngọc Khê vỗ vỗ tay Lôi Âm: "Không , giữa thanh thiên bạch nhật, hơn nữa còn mang danh ông ngoại hờ của tớ mà."
Trịnh Mậu Nhiên sẽ hại cô, điểm cô tự tin. Tìm cô chuyện nhất định là vì Hà Duệ, cũng định uy h.i.ế.p cô cái gì.
Lôi Âm mím môi: "Tớ chờ ngoài cửa."
"Ừ."
Ngọc Khê theo trợ lý Nhiễm đến phòng nghỉ. Trịnh Mậu Nhiên đang xem tài liệu, trong phòng chỉ ông , còn hai đeo kính, cách ăn mặc chắc là trợ lý hoặc thư ký.
Ngọc Khê , Trịnh Mậu Nhiên vẫn xem tài liệu. Cô thầm bĩu môi, cô mới thèm nghiêm như phạt, thẳng đến ghế sô pha xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-211-tran-chung-ket.html.]
Trợ lý Nhiễm nhướng mày, kể hai trợn tròn mắt Ngọc Khê.
Trịnh Mậu Nhiên vẫn nhúc nhích, cho đến khi xem xong tài liệu: "Cầm !"
Hai ngoài, lúc còn Ngọc Khê thêm vài . Ngọc Khê ảo giác , cứ cảm thấy phụ nữ trong đó cô với ánh mắt đúng lắm.
Trịnh Mậu Nhiên mở miệng, kéo sự chú ý của Ngọc Khê.
Trịnh Mậu Nhiên: "Cô cũng khách sáo nhỉ, xem thường sự to gan của cô."
Trong lòng Trịnh Mậu Nhiên cũng buồn bực, con bé bóng dáng của Trịnh Cầm, đúng là con ai nấy nuôi.
Ngọc Khê: "Thời gian của ông quý báu, cháu cũng lãng phí thời gian. Nói thẳng , ông tìm cháu để uy h.i.ế.p chuyện gì?"
Trịnh Mậu Nhiên nhếch mép, nhanh trầm xuống, mím môi, áp suất chút thấp: "Tâm tư cô cũng thông thấu đấy. Đưa sổ sách cho , thí sinh của công ty cô sẽ là quán quân."
Ngọc Khê ngẩng đầu: "Ngược nếu đưa, một cái giải cũng ?"
Trịnh Mậu Nhiên tiếp lời, nhưng thái độ biểu lộ tất cả.
Ngọc Khê chớp mắt: "Ông xem, cháu đồng ý thì là bắt tay với sói là tự hại ?"
Đồng t.ử trợ lý Nhiễm co rút . Trong mắt Trịnh Mậu Nhiên lóe lên hàn quang: "Cô cũng dám thật đấy."
Ngọc Khê: "Cháu đồng ý."
Trịnh Mậu Nhiên: "Cho nên cô tính toán ngăn cản tiền đồ của thí sinh bên ?"
"Dừng , dùng từ ngăn cản là quá lời . Cháu cũng dám nhận là , nhưng tâm thẹn với trời đất. Tâm chính, cháu tin nhân viên của cháu cũng sẽ vì lợi ích mà thỏa hiệp. Ông cứ yên tâm, để tỏ lòng cảm ơn, cháu nhất định sẽ đăng báo cảm tạ, rầm rộ rút lui khỏi cuộc thi, miễn phí tặng cho cuộc thi thêm chút nhiệt độ, nhân viên của cháu cũng nhờ đó mà nổi tiếng chứ!"
Trịnh Mậu Nhiên xem xét kỹ cô nhóc mắt. Rõ ràng mới mười chín tuổi nhưng đầu óc phản ứng cực nhanh, ông cũng nhịn mà tán thưởng: "Ý tưởng tồi, nhưng truyền thông cũng cái gì cũng đưa tin."
Ngọc Khê cong mắt , ngược thấy nhẹ nhõm: "Truyền thông trong nước nhiều lắm. Cháu nghĩ, ông mới về nước phát triển lâu, vì tạo thế mà tốn bao tâm tư tổ chức cuộc thi, nếu hỏng hoặc dính vết nhơ, thì việc tạo thế thành ? Một thương nhân, một thương nhân chữ tín thì con đường dễ dàng ."
Trợ lý Nhiễm lưng Ngọc Khê, ánh mắt phức tạp cô. Cô nhóc thấu , là chiếu tướng ông chủ, ngẫm còn thú vị.
Phòng nghỉ yên tĩnh đến đáng sợ. Ngọc Khê ngược là nhàn nhã nhất. Từ lúc phòng nghỉ cô vẫn luôn cân nhắc, cuối cùng mới nghĩ đến việc xuất phát từ góc độ công ty, ở góc độ của Trịnh Mậu Nhiên xem ông gì từ cuộc thi .
Quả nhiên cô đ.á.n.h cược đúng , trong lòng thoải mái, giải thưởng của Hà Duệ bảo vệ.
Trịnh Mậu Nhiên lạnh: " đúng là xem thường cô."
Ngọc Khê : "Tặng ông một câu: Không xem thường bất kỳ ai, đây là châm ngôn sống của cháu."
Trịnh Mậu Nhiên chuyển chủ đề: "Trịnh Cầm dạy cô tồi, nên chờ mong hai đứa còn nhỉ?"
Ngọc Khê nheo mắt: "Ý ông là gì?"
Trịnh Mậu Nhiên xua đuổi Ngọc Khê: "Cô bé, thi đấu sẽ công bằng, cô thể ."
Tim Ngọc Khê treo lên. Trịnh Mậu Nhiên ý gì? Trịnh Quang Diệu là phế vật, cho nên tính toán tay từ chỗ khác?
Ngọc Khê dậy: "Cháu cảm thấy..."
Trịnh Mậu Nhiên cau mày: "Cảm thấy cái gì?"