Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 239: Đa mưu túc trí
Cập nhật lúc: 2025-12-16 23:48:11
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọc Khê hỏi : "Ông thật sự cho ? Sẽ vì giận quá hóa thẹn mà trả thù chứ?"
Trịnh Mậu Nhiên đáp cụt lủn: "...... Nói."
Ngọc Khê nắm chắc phần thắng, trong lòng cũng buồn bực Trịnh Mậu Nhiên rốt cuộc tra cái gì mà đối với cô thể nhẫn nhịn như : " đoán hai khả năng. Thứ nhất, Trịnh Quang Diệu con trai ông, ông ông bố hờ hơn ba mươi năm, vì đứa con trai hờ mà vứt bỏ con gái ruột."
Ngọc Khê xong, bỏ qua bất kỳ biểu cảm nào mặt Trịnh Mậu Nhiên, đáng tiếc là nét mặt ông hề đổi: "Khả năng thứ hai, năm đó xảy chuyện gì đó khiến ông trách lầm kế , giờ hối hận nên bồi thường. Dù thì hai khả năng đều chứng tỏ vợ ông ."
Trịnh Mậu Nhiên hỏi: "Chỉ thế thôi ?"
Ngọc Khê ngập ngừng: "...... , chỉ đoán thế thôi, đều đúng ?"
Ngọc Khê buồn bực, chẳng lẽ đúng cái nào? Cô thật sự nghiêng về khả năng thứ nhất hơn. Người sáng suốt là thấy Trịnh Quang Diệu chẳng giống Trịnh Mậu Nhiên tí nào, hai là cha con á, lừa ai chứ!
Trịnh Mậu Nhiên chuyển chủ đề: "Cháu phối hợp với chuyển tài sản, sẽ lực nâng đỡ công ty của cháu, hơn nữa còn cho cháu thêm 2% cổ phần công ty, ý là công ty của ."
Ngọc Khê nín thở trong lòng. Toàn bộ quá trình đều là Trịnh Mậu Nhiên dẫn dắt câu chuyện. Cô suy đoán, ông xong cũng chẳng thèm trả lời. " từ chối."
Trịnh Mậu Nhiên nheo mắt: "Cháu thể từ chối, nhưng ánh mắt của Mẫn Hà sẽ đặt lên Trịnh Cầm và hai đứa nhỏ. Bà ở bên cạnh hơn ba mươi năm, cũng tham gia ít công việc công ty, huống chi lưng bà còn . Cháu xem, bà sẽ buông tha cho khối tài sản dễ như trở bàn tay ? Ta bên hành động, gặp nguy hiểm chính là kế và hai đứa em trai của cháu."
Tai Ngọc Khê giật giật. Sau lưng Mẫn Hà , lượng thông tin đủ lớn nha. "Thật sự để đoán trúng , ông bố hờ."
Trịnh Mậu Nhiên : "Chuyện cần cháu bận tâm. Cháu con đường thứ hai, bắt buộc bia ngắm."
Ngọc Khê : " . giúp, ông cũng sẽ để kế và hai đứa em trai gặp nguy hiểm. Ông nợ họ, hơn nữa họ là huyết mạch duy nhất của ông, ông nhất định sẽ bảo vệ họ thật . Ông kéo , bia ngắm là một mặt, mặt khác là ông đối xử với . gặp nguy hiểm, bà nhất định sẽ can thiệp. Bà can thiệp thì ông thể đường hoàng liên hệ với , giả vờ đáng thương, kéo gần tình cảm. Vừa chuyển tài sản, tìm con gái. Trái tim ông già nhà ông bao nhiêu cái lỗ ? Tâm cơ thật thâm sâu!"
Trịnh Mậu Nhiên nhướng mày: "Cháu và Ngọc Thanh, cháu ngược càng giống Trịnh Cầm hơn."
Ngọc Khê kiêu ngạo: " là do nuôi lớn mà. Có điều, thắc mắc là, một khôn khéo như ông, hơn ba mươi năm cũng thể lừa ? Lúc đó ông mang não theo ?"
Trịnh Mậu Nhiên lạnh mặt: "Miệng lưỡi sắc bén."
Ngọc Khê nhếch môi: " cũng chỉ cái miệng là hơn ông thôi. Ông từ lúc về đây nghĩ cách tính kế , còn cho phép phản kích ? Trên đời chuyện như . Thẻ , để ở đây. Tâm cơ ông sâu như , tin ông cũng thể chuyển tài sản . Hẹn gặp ."
Trịnh Mậu Nhiên thấy Ngọc Khê thực sự bỏ liền gọi với: "Chờ , cầm cái thẻ về , đây là cho Ngọc Thanh."
Ngọc Khê đầu : "Mẹ , dám nhận của ông một xu thì bà sẽ nhận chúng nữa. À đúng , 100 vạn ông chuyển khoản, mấy hôm nữa sẽ chuyển , lúc đó sẽ đưa qua đây."
Khi Ngọc Khê bước khỏi cửa, Trịnh Mậu Nhiên lẩm bẩm một câu gì đó. Ngọc Khê dỏng tai lên cũng rõ, tiếc nuối đóng cửa .
Hôm nay uổng công một chuyến, ít tin tức, lượng thông tin cực lớn. Tiếc nuối duy nhất là nếu lấy tóc của Trịnh Mậu Nhiên thì quá, cô thể xét nghiệm DNA, thế trực tiếp bao, nhanh gọn bao, đỡ đoán già đoán non.
Trên đường về, Ngọc Khê vỗ đùi đ.á.n.h đét một cái, cô chợt nhận , từ lúc bắt đầu gặp Trịnh Mậu Nhiên, cô là bia ngắm . Làm bia ngắm căn bản cần cô đồng ý, chỉ cần Trịnh Mậu Nhiên gặp cô nhiều , trợ lý Nhiễm chạy qua chạy vài bận, cô chính là cái bia ngắm miễn phí còn gì!
Hóa cô cứ tự cho là thông minh đoán trúng tính toán của Trịnh Mậu Nhiên, một chút cũng phản ứng , hóa những gì cô thấu chỉ là bề ngoài. "Trịnh Mậu Nhiên đúng là thầy đỉnh cấp a!"
Chu Linh Linh như lọt trong sương mù: "Lời là ý gì?"
Ngọc Khê nghiến răng, phân tích đầu đuôi sự việc cho chị họ : "Sự tình là như đấy, em còn đang đắc ý đây . Cáo già thật sự dạy cho em quá nhiều điều."
Chu Linh Linh lo lắng: "Vậy em sẽ gặp nguy hiểm chứ!"
Ngọc Khê trấn an: "Sẽ , cùng lắm là ánh mắt đều đổ dồn em thôi. Nơi là nội địa, thành phố G, đây là thủ đô rộng lớn, bọn họ cái gan đó . Thứ duy nhất thể công kích hẳn là công ty. Em rốt cuộc cũng phản ứng . Chị họ, chị còn nhớ lúc cửa, cô lễ tân gì với Trịnh Quang Diệu ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-239-da-muu-tuc-tri.html.]
Chu Linh Linh gật đầu: "Nhớ chứ, thế?"
"Trịnh Mậu Nhiên cố ý cho Trịnh Quang Diệu mặt chúng . Trịnh Quang Diệu ngẫm nhất định sẽ nghĩ nhiều, ánh mắt của Mẫn Hà cũng nhất định sẽ đặt lên chúng . Trịnh Mậu Nhiên là đang hy vọng chúng và Trịnh Quang Diệu đấu đá đấy! Đa mưu túc trí thật."
Chu Linh Linh hiểu : "Lợi dụng công ty chúng để thu hút sự chú ý, còn ông âm thầm thao túng phía ?"
" , ngay từ đầu em trong tính toán của ông ."
Chu Linh Linh tiếc đứt ruột: "Sớm thế đòi ông chút lợi ích , em nhận thì cũng vẫn tính kế thôi."
Ngọc Khê lắc đầu: "Biết tính kế cũng thể nhận, chúng tính con cáo già đó, nhận thật thì cái giá trả nhất định càng đắt hơn."
Chu Linh Linh nghĩ nghĩ: "Sau chúng vẫn nên tránh xa ông một chút thì hơn."
Ngọc Khê gật đầu: "Vâng."
Tối hơn 6 giờ Lôi Tiếu mới về, Ngọc Khê hỏi: "Sao về muộn thế? Ăn cơm ?"
Lôi Tiếu : "Em ăn , em ăn cùng bạn học."
Ngọc Khê: "Cười vui vẻ thế , chuyện gì ?"
Lôi Tiếu thu nụ : "Không , chuyện gì , chỉ là mấy đứa bọn em cùng ăn thôi."
Ngọc Khê quan sát Lôi Tiếu. Gần đây cô bận nên chú ý đến Lôi Tiếu lắm, hôm nay phát hiện mặt cô bé nụ nhiều hơn, cũng cởi mở hơn.
Hẳn là chuyện vui, nhưng Lôi Tiếu lảng tránh, cứ cảm thấy chỗ nào đúng. Thấy Lôi Tiếu xuống học bài, cô một bên Lôi Tiếu bài tập, nhướng mày: "Thành tích của em tiến bộ ít đấy."
Ánh Trăng Dẫn Lối
Lôi Tiếu : "Vâng, lớp em thành lập nhóm học tập, nhóm em mấy bạn trong top 10 của khối, cùng phân tích đề nên tiến bộ nhanh ạ."
"Đây là chuyện ."
Lôi Tiếu gật đầu: "Vâng, chị, em học bài đây."
"Ừ."
Thứ bảy, ăn sáng xong Lôi Tiếu về phòng thu dọn bút sách. Ngọc Khê theo : "Lớp học thêm của các em đang nghỉ một thời gian ? Sáng sớm em thế?"
Lôi Tiếu thu dọn bài thi: "Nhóm học tập bọn em hẹn cùng học, hôm nay đến nhà Phùng Nam ạ."
Ngọc Khê: "Trưa về ăn cơm ?"
Lôi Tiếu lắc đầu: "Em về, tối mới về ạ."
Ánh mắt Ngọc Khê dừng ví tiền của Lôi Tiếu. Cô thấy Lôi Tiếu lấy từ trong ngăn kéo một trăm đồng nhét ví, cau mày .
Chu Linh Linh gọi Ngọc Khê: "Nghĩ gì thế, chị gọi em mấy tiếng bên ngoài mà thấy trả lời."
Ngọc Khê hỏi: "Có em ít quan tâm đến Cười Cười quá ?"
"Sao thế?"