Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 240: Dựa người không bằng dựa mình
Cập nhật lúc: 2025-12-16 23:48:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọc Khê chỉ ngăn kéo. Ngăn kéo của Lôi Tiếu khóa, Ngọc Khê kéo chỉ bên trong: "Tiền trong vơi nhanh. Cười Cười tiết kiệm thế nào chị đấy, tất cả tiền đều dùng cho việc học thêm. chị xem, em nhớ rõ ràng tháng trong còn ít tiền, chị xem bây giờ , chỉ còn mấy trăm."
Chu Linh Linh : "Không em nhớ nhầm chứ?"
"Em bà già bảy tám mươi tuổi, trí nhớ sẽ sai . Ngay nãy thôi, con bé cầm một trăm đồng. Chị xem, gì mà cần đến một trăm đồng chứ."
Chu Linh Linh vỗ vai em họ: "Em cứ lo hão, Cười Cười còn nhỏ nữa, cũng vòng bạn bè riêng, em thể coi con bé là trẻ con mãi . Con bé dạo chị thấy cởi mở hơn nhiều , yên tâm , Cười Cười là đứa hiểu chuyện, chính tay em dạy dỗ, em còn ?"
Ngọc Khê thở dài: "Chị xem em mới bao nhiêu tuổi chứ, từ lúc nuôi Cười Cười, em như trải nghiệm cảm giác . Chị đúng, con bé lớn , bạn bè riêng, vẫn luôn kìm nén, khó khăn lắm mới cởi mở . Thôi, thể là em nghĩ nhiều ."
Chu Linh Linh kéo tay em họ: "Chị thấy chính là em nghĩ nhiều đấy, em đúng là cái lo, cái gì cũng lo lắng. Em cũng nên lo cho bản , sắp nộp kịch bản , em xong ?"
Ngọc Khê: "Em xong từ lâu , chỉ đợi thứ hai nộp lên thôi, còn thì chờ kết quả."
Chu Linh Linh: "Em đưa cho sư phụ em xem qua ?"
"Sư phụ xem, thầy xem thực lực của em. Đi thôi, em tìm Hà Duệ chuyện, báo cho chuyện hợp tác."
"Được."
Đến công ty, Ngọc Khê chuyện hợp tác tìm xưởng may với Hà Duệ. Hà Duệ vui mừng thì vui mừng, nhưng chút tự tin: "Em chỉ thiết kế mấy đơn hàng nhỏ, thật sự thể hợp tác với xưởng may ?"
Ngọc Khê gật đầu: "Đương nhiên, chị coi trọng em, em tin tưởng thiết kế của . Lần hợp tác thành công, chị sẽ tách phòng việc của em , chia cho em 50% cổ phần, em thấy thế nào?"
Hà Duệ chút dám tin, mới nghiệp thôi mà thành ước mơ của nhiều nhà thiết kế: "Em... em thật sự ?"
"Em chỉ là quá thiếu tự tin thôi, hãy tin chính . Em cũng chuẩn một chút thiết kế , chúng dùng thiết kế để chuyện, thực lực sẵn thì chuyện hợp tác cũng dễ ."
Hà Duệ như tiêm m.á.u gà, ai là thành công, cũng trở thành nhà thiết kế lớn: "Vâng, , em thiết kế ngay đây."
Ngọc Khê: "Chờ chút, em đưa cho chị xem cuốn sổ thiết kế của em ."
"Vâng, chị chờ chút."
Ngọc Khê nhận lấy cuốn sổ, lật xem: "Bình thường em vẽ cũng ít nhỉ!"
Hà Duệ ngượng ngùng: "Thời gian rảnh của em nhiều, cứ thời gian là em vẽ, vẽ nhiều cũng thể tìm chút cảm hứng."
Ngọc Khê ừ một tiếng, tiếp tục lật xem cuốn sổ. Bên trong đa phần là thiết kế thu đông, còn một ít đồ mùa hè.
Ngọc Khê hồi tưởng , cô nhớ nhiều lắm, thời gian theo Lôi Tiếu cũng ít. Những gì cô thấy đa phần là quần áo Lôi Tiếu mặc, trang phục mùa đông ít, cô thấy đều là trang phục mùa hè.
Sau khi hồi tưởng, Ngọc Khê chỉ chiếc áo khoác: "Chị cảm thấy chỗ chiết eo sẽ hơn, phối thêm một ít cúc áo cá tính nữa sẽ thời thượng hơn chút. Cũng thể dáng rộng một chút, nhưng đừng để cảm giác thùng thình, em thấy ?"
Hà Duệ là dân chuyên nghiệp, Ngọc Khê chỉ vài điểm lập tức linh cảm: " , thể phân mấy dòng, dáng rộng và dáng ôm, còn thể sửa độ dài ngắn. , thắt lưng, thắt lưng cũng là điểm nhấn, cổ áo sửa chút nữa, trong đầu em hiện nhiều kiểu kết cấu."
Ngọc Khê thấy Hà Duệ cầm bút vẽ thoăn thoắt giấy trắng, ánh mắt dừng ở trang phục mùa hè. Thôi, vội, mấy mẫu là thể mang bàn chuyện hợp tác .
Ngọc Khê phía đối diện, thấy Hoàng Lượng đang sầm mặt: "Chuyện gì khiến giận đến mức ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-240-dua-nguoi-khong-bang-dua-minh.html.]
Hoàng Lượng: "Công ty điện ảnh Hoa Thiên ký hợp đồng với Chu Tuấn, dám đào ngay mặt , khinh quá đáng. Phi, một công ty mới thành lập mà cứ như là ông lớn, ký nhiều như , xem họ bao nhiêu tài nguyên mà phân phối."
Ngọc Khê: "Công ty của Vương Thù?"
Hoàng Lượng gật đầu: " , chính là Vương Thù. Gần đây ông đào ít từ các công ty khác. bạn bè , chỉ riêng việc đào nghệ sĩ tốn ít tiền, còn giúp bồi thường tiền vi phạm hợp đồng nữa. Riêng diễn viên tốn hơn một trăm vạn, kể những khác. Đều đang đồn đại Hoa Thiên tiền, chừng thể vượt mặt Duyệt Huy đấy."
"Ha hả, vượt mặt Duyệt Huy? Khẩu khí lớn thật."
Hoàng Lượng: "Hoa Thiên quá phô trương, các trang báo đều là tin tức của Hoa Thiên. Hôm nay đào biên kịch , ngày mai đào diễn viên , tiêu đề tin tức nào cũng lôi Duyệt Huy so sánh, đúng là tìm đường c.h.ế.t. Nói cũng , Hoa Thiên phô trương như mà Duyệt Huy chẳng động tĩnh gì, thật khác thường, một chút cũng giống tính cách của Duyệt Huy!"
"Bởi vì lưng Vương Thù chống lưng mà. Hơn nữa, đây chỉ là miệng, thực sự đụng chạm đến lợi ích của Duyệt Huy, Duyệt Huy đáng gây thù chuốc oán."
Hoàng Lượng: " giọng điệu của cô, hình như cô lưng Vương Thù là ai."
" với ?"
"Chưa."
"Chắc do bận quá, thường xuyên thấy mặt mũi nên nhất thời quên mất. Trịnh Quang Diệu chứ, tuy bản lĩnh gì nhiều, nhưng một ngày còn là nhà họ Trịnh thì một ngày còn thể chống lưng cho Vương Thù."
Hoàng Lượng cau mày: "Vậy đào của chúng gì? Lại còn ngay mặt , bọn họ tuyệt đối là cố ý."
"Chuyện thì dài dòng, một lời khó hết."
Hoàng Lượng trợn trắng mắt: "Vậy cô xem, chúng nên gì bây giờ?"
"Trọng điểm hiện tại là thái độ của Chu Tuấn!"
Hoàng Lượng thuận khí hơn: "Chu Tuấn đồng ý, mừng. Vương Thù mở công ty, sợ Chu Tuấn nghĩ đến việc nhận show khó khăn. Tức c.h.ế.t mất, khó khăn lắm mới diễn nam ba, nếu thật sự chặn đường, nửa năm nhận vai diễn nào thì công sức bồi dưỡng giai đoạn coi như đổ sông đổ biển. Bây giờ tốc độ đào thải nhanh quá, xuất hiện công chúng là lãng quên ngay."
Chu Linh Linh tới: "Nói cho cùng, vẫn là công ty chúng nhỏ, thật sự so với công ty của Vương Thù, quan hệ cũng bằng, tài nguyên thì ít!"
Ngọc Khê: "Mỗi em đang đắc ý là y như rằng đả kích em, em nhận thức sự nhỏ bé của ."
Chu Linh Linh : "Như cũng , đỡ lạc lối. Có đối thủ đáng sợ, đáng sợ là đối thủ."
Hoàng Lượng đảo mắt: "Bà chủ, sư phụ cô quan hệ rộng, thể tận dụng mà!"
Ngọc Khê lắc đầu: "Dựa bằng dựa . Quan hệ của sư phụ sớm muộn gì cũng lúc dùng hết, đến thời khắc mấu chốt thì đừng dễ dàng sử dụng."
Ánh Trăng Dẫn Lối
Hoàng Lượng sốt ruột, vất vả lắm mới bồi dưỡng một , chỉ chờ sang năm đăng ký công ty, đột nhiên sắp thất bại, ấm ức : "Vậy ? Cũng thể cứ để bắt nạt như !"
Ngọc Khê : "Mảng phim ảnh thì chúng đổi hướng khác. Anh chẳng tăng độ nhận diện ? Chúng thể tìm lối tắt."
Hoàng Lượng: "Tìm lối tắt á? Trừ phim truyền hình và điện ảnh thì còn con đường nào để xuất hiện công chúng nữa? Cô định tạo scandal đấy chứ! Tuy rằng chiêu mới rộ lên, nhưng tán thành , quá hủy hoại hình tượng. Chu Tuấn là bảo bối đặt cược, công ty đăng ký xong còn trông cậy đóng vai chính đấy!"
Ngọc Khê: "Yên tâm , sẽ tạo scandal ."
"Thế cô mau , cách gì?"