Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 243: Chị

Cập nhật lúc: 2025-12-16 23:48:15
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Túi kem tay Lôi Tiếu rơi xuống đất: "Chị, chị, chị tới đây?"

 

Khí áp quanh Ngọc Khê thấp: "Vừa thấy bọn chị ?"

 

Mặt Lôi Tiếu trắng bệch. Lôi Lạc sớm thu dọn xong cặp sách, đẩy hai cô gái mặt đỏ bừng : "Con ngốc, chị , hừ, chị gái chị tới đấy."

 

Ngọc Khê: "........"

 

Lôi Tiếu dám tin Lôi Lạc: "Em mách lẻo ?"

 

Lôi Lạc hừ hừ: " mách lẻo, là mật báo. Ai bảo chị ngốc, hai rõ ràng là lợi dụng chiếm tiện nghi, còn uy h.i.ế.p chị. Nếu chị ngăn cản, sớm đ.á.n.h cho bọn nó một trận . Cái thứ gì , bản tiền thì nghèo đến điên , chiếm tiện nghi của chị, còn hổ uy h.i.ế.p chị, đúng là rác rưởi."

 

Ngọc Khê: "......."

 

Sao cô cảm thấy Lôi Lạc đáng yêu nhỉ? Mấy câu thật sự hả giận!

 

Lôi Tiếu lén chị gái, thấy chị biểu cảm gì, cúi đầu: "Chị, chị em giải thích."

 

Ngọc Khê định mở miệng, Lôi Lạc cướp lời: "Giải thích cái gì? Giải thích chị ngốc, chị xuẩn ? Uy h.i.ế.p chơi với chị, cho chị học cùng nhóm, chị liền ngoan ngoãn xì tiền ? Chị sợ chị gái chị đ.á.n.h cho , chị đang ở đây đấy. Nói mau, bọn nó hổ đòi chị những gì? Hừ, chúng cứ chờ, chờ bố bọn nó về, xem bố kiểu gì mà dạy dỗ loại con cái hổ như thế."

 

Ngọc Khê: "........"

 

Cô cảm thấy đến đây thật dư thừa, ảo giác như đang chống lưng cho Lôi Lạc dạy dỗ Lôi Tiếu thế ?

 

Lôi Tiếu đến choáng váng: "Em, em..."

 

Lôi Lạc trừng mắt: " ? Chị ngốc, còn cho ."

 

Ngọc Khê day day ấn đường: "Dừng ."

 

Sau đó cô hai cô gái mắng đến mặt xanh mét, nheo mắt: "Mấy cô bé , các em kết bạn với ai quản, nhưng bắt nạt khác là đúng ."

 

Hai cô gái tự đuối lý. Các cô sợ Lôi Lạc, một thằng nhóc con, nhưng sợ Ngọc Khê. Ngọc Khê chỉ lớn hơn các cô mà khí thế còn áp đảo.

 

Ngọc Khê thấy hai cô gái sợ , vẻ mặt lạnh lùng của dọa đến bọn trẻ. Cô gặp Trịnh Mậu Nhiên nhiều , khí trường cũng học ít nhiều, xem dọa hai cô bé sợ kìa.

 

Hai cô gái run rẩy: "Bọn em sai , bọn em xin , bọn em sẽ trả tiền cho Lôi Tiếu, dám bắt nạt bạn nữa . Đừng cho bố em, đừng mách thầy cô giáo."

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Lôi Lạc hết giận, còn mở miệng, Ngọc Khê kéo , với hai cô gái: "Trả đồ , chuyện coi như bỏ qua. nếu lời tiếng đồn đại lung tung, sẽ chỉ tìm các em thôi đấy."

 

Hai cô gái gật đầu lia lịa: "Bọn em sẽ ạ."

 

Ngọc Khê ừ một tiếng, một tay kéo Lôi Lạc đang cam lòng, một tay kéo Lôi Tiếu đang ngơ ngác khỏi hành lang.

 

Lôi Lạc tức điên : " còn trông chờ chị dạy dỗ một trận, thế mà cứ nhẹ nhàng bỏ qua như ?"

 

Ngọc Khê: "Đừng hét bên tai chị."

 

"Chị dựa cái gì mà quản , cứ hét đấy. Chị còn là Lữ Ngọc Khê , thấy chính là đồ nhát gan."

 

Ngọc Khê vốn chẳng tính tình gì, mấy đứa em trong nhà đều ngoan ngoãn, thình lình lòi một đứa lời, cô trực tiếp động thủ, hai tay túm lấy cánh tay Lôi Lạc: "Còn hét nữa ?"

 

Lôi Lạc nhe răng: "Đau, đau."

 

Ngọc Khê: "Em hét nữa, ngoan ngoãn lời thì chị sẽ buông ."

 

"Được, , hét nữa."

 

Ngọc Khê lúc mới buông Lôi Lạc . Lôi Lạc xoa cánh tay, lập tức trốn xa, ánh mắt cảnh giác Ngọc Khê. Ngọc Khê khẽ một tiếng.

 

Ngọc Khê Lôi Tiếu nãy giờ vẫn cúi đầu: "Biết sai ?"

 

Mắt Lôi Tiếu đỏ hoe: "Em sai , em nên uy h.i.ế.p thỏa hiệp."

 

Trong lòng Ngọc Khê thở dài. Cô cứ tưởng Lôi Tiếu hướng nội, cởi mở hơn chút là . Hôm nay mới nhận , đứa nhỏ từ nhỏ coi trọng, trong lòng chỉ tự ti mà còn khao khát chú ý. Từ nhỏ bạn bè, cho dù là bạn bè giả tạo, cô bé cũng từ bỏ. Kỳ thực, trong lòng đứa nhỏ cái gì cũng hiểu rõ.

 

Lôi Tiếu , Lôi Lạc liền cuống lên, trừng mắt Ngọc Khê: "Chị bản lĩnh thì trút giận lên cái bọn bắt nạt chị kìa, chị phát hỏa với con ngốc gì."

 

Ngọc Khê lạnh mặt: "Câm miệng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-243-chi.html.]

 

Lôi Lạc hoảng sợ. Cậu tuy nghịch ngợm nhưng ngốc, chị trong truyền thuyết tâm trạng đang tệ, dám hé răng.

 

Ngọc Khê đưa khăn tay cho Lôi Tiếu: "Lau ."

 

Lôi Tiếu sụt sịt: "Vâng."

 

Ngọc Khê hỏi Lôi Tiếu: "Biết tại chị truy cứu ?"

 

Lôi Tiếu gật đầu: "Em , chị em cô lập ở trường. Nếu thực sự truy cứu, hai bạn sẽ sợ em, nhưng các bạn khác cũng sẽ sợ em, lúc đó em mới thực sự cô lập. Bây giờ truy cứu, trong lòng các bạn sẽ cảm kích chị, đối xử với em cũng sẽ hơn một chút."

 

Ngọc Khê xoa đầu Lôi Tiếu: "Không tồi."

 

Lôi Tiếu cúi thấp đầu: "Ngay từ đầu em sai , em xin chị."

 

Ngọc Khê: "Thôi đừng nữa, chuyện ai đúng ai sai, em cũng với chị. Chuyện xảy cũng , ít nhất em cũng trưởng thành hơn, cũng là do chị chú ý đến nội tâm của em. Chị hy vọng em rút bài học, nhớ kỹ, bạn bè nào nên kết giao, bạn bè nào nên. Nhớ kỹ, bạn bè cốt ở chất lượng chứ lượng. Bạn thể vì sinh tử, chứ mấy kẻ lúc nào cũng chực chờ chiếm tiện nghi, sẵn sàng bán em."

 

Lôi Tiếu gật đầu: "Em nhớ ạ."

 

Ngọc Khê liếc Lôi Lạc. Hiếm nha, thằng nhóc thế mà cũng lọt tai. Tiếp xúc mới thấy, tâm địa thằng bé , chỉ là thiếu sự giáo dục.

 

Ngọc Khê kéo Lôi Tiếu . Lôi Lạc chạy tới, Ngọc Khê, cuối cùng đưa cặp sách cho Lôi Tiếu xoay chạy mất.

 

Lôi Tiếu lo lắng : "Chị, Lôi Lạc thật , em chỉ là quan tâm em thôi, em ý kiến gì với chị ."

 

Ngọc Khê: "Em lo cho bản , chị mắt tự ."

 

Ngọc Khê đưa Lôi Tiếu về nhà, cửa tiệm.

 

Lôi Âm: "Hà Duệ đang tìm đấy!"

 

Ngọc Khê: "Nhanh như vẽ xong ?"

 

"Tớ , qua xem thử là ngay."

 

Ngọc Khê đến phòng việc của Hà Duệ. Hà Duệ cầm tập tranh vẽ kích động đưa cho Ngọc Khê: "Chị xem, ý chị thế ?"

 

Ngọc Khê lật xem, hai mắt sáng rực. Không chỉ vẽ những gì cô mà còn thêm các kiểu dáng khác, chỗ túi áo cũng cải tiến: "Không tồi nha."

 

Trên mặt Hà Duệ tràn đầy tự tin: "Những thiết kế của em nhất định sẽ là kiểu mới nhất."

 

"Được, chị cầm đưa cho chị họ."

 

"Vâng."

 

Thời gian trôi qua, thoắt cái đến thứ năm. Chu Linh Linh đợi Ngọc Khê tan học mà chờ ngay lầu, thấy Ngọc Khê liền hớn hở: "Tiểu Khê, thành , thành công ."

 

Ngọc Khê bước nhanh xuống bậc thang: "Đối phương thật sự đồng ý chia cho chúng 10% lợi nhuận ?"

 

Chu Linh Linh gật đầu: "Đồng ý , tiếc nuối duy nhất là thương hiệu liên quan gì đến chúng ."

 

Ngọc Khê: "Thương hiệu thì Hà Duệ tự sáng lập cũng . Trước mắt, cái cần nhất là danh tiếng. Chỉ cần danh tiếng lên , thương hiệu còn xa xôi gì nữa ?"

 

"Em đúng, nhanh lên, hợp đồng đang ở công ty, về xem ."

 

"Được."

 

Lôi Âm đuổi theo hỏi: "Thế còn quảng cáo tuyên truyền thì ?"

 

Chu Linh Linh : "Nhìn em vội kìa, đồng ý , một nam một nữ. Chờ hàng mẫu xong, mang về mặc thử, chỉ cần vặn là thể chụp quảng cáo."

 

Lôi Âm nhếch khóe miệng: "Cuối tuần tớ ở đây nha, tớ về nhà thu phục ông ngoại."

 

Ngọc Khê: "Được."

 

Hợp đồng ký, lợi nhuận trang phục cao, công ty chỉ thu nhập mà độ nổi tiếng của Hà Duệ cũng tăng, coi như là song hỷ lâm môn.

 

Ba nhanh, nhanh đến tòa nhà khoa Diễn xuất. Lôi Âm kiễng chân: "Trước cửa thế , vây đông thế?"

 

 

Loading...