Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 279: Cẩn thận

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:56:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lôi Âm dừng xe , đầu, đôi mắt đặc biệt sáng: "Lôi Quốc Lương, xem ông chơi cổ phiếu ?"

 

Ngọc Khê dứt khoát trả lời: "Sẽ ."

 

Lôi Âm sửng sốt: "Cậu cũng quá dứt khoát , cứ như ."

 

Ngọc Khê giải thích: "Lôi Quốc Lương là cẩn thận dè dặt thế nào, cho nên sẽ ."

 

Lôi Âm lắc đầu: "Tớ cảm thấy sẽ . Ông gặp khủng hoảng tài chính, cơ hội như , ông sẽ tham dự ? Ngày mai tớ sẽ về hỏi thử xem."

 

Lúc Ngọc Khê sững sờ. Xe tiếp tục lăn bánh, cô lâm trầm mặc. , kiếp Lôi Quốc Lương tiền, tự nhiên tâm tư chơi cổ phiếu. hiện tại thì khác, khi trải qua cảnh thiếu tiền, tiền quan trọng thế nào, cơ hội kiếm tiền như , ông thể động lòng ?

 

Xe chạy về đến cửa hàng, Ngọc Khê nhớ thiệp mời thấy : "Chờ tớ một chút, tớ xem Trịnh Quang Diệu gửi thiệp mời gì."

 

Lôi Âm: "Được, tớ ."

 

Ngọc Khê nhanh chóng về văn phòng, lấy thiệp mời , mở xem, đưa cho Lôi Âm: "Cậu xem !"

 

Lôi Âm trợn to mắt: "Trịnh Quang Diệu và Lý Miêu Miêu kết hôn? Bọn họ kết hôn á? Trời đất ơi."

 

Ngọc Khê cũng giật : "Tớ cũng hai , sai, bọn họ hai đích xác kết hôn. Năm nay chuyện lạ thật là nhiều."

 

Lôi Âm hỏi: "Bọn họ mời , đấy!"

 

Ngọc Khê mân mê tấm thiệp: "Đi chứ, vì ."

 

Lôi Âm giơ tay: "Tớ cũng , cho tớ cùng với."

 

Ngọc Khê: "Được."

 

Lôi Âm tò mò hỏi: "Lý Miêu Miêu tình trạng sức khỏe của Trịnh Quang Diệu nhỉ? Cô định sinh con ?"

 

Ngọc Khê tiếng đạp tuyết lạo xạo, đáp: "Lý Miêu Miêu . Còn tại gả cho Trịnh Quang Diệu, khả năng hai trong một năm qua cũng coi như đồng cam cộng khổ, còn ai mà !"

 

Lôi Âm nghĩ đến hôn lễ, nghĩ thôi thấy kích động: "Tớ cứ cảm thấy hôn lễ nhất định sẽ náo nhiệt."

 

Ngọc Khê phì : "Tớ thấy xem náo nhiệt thì . Đừng quên thư hồi âm cho Lý Nham đấy."

 

Lôi Âm giơ tay đầu hàng: "Tớ , thật sự mà. Tiểu Khê, nghiệp chúng cùng tổ chức hôn lễ nhé!"

 

Ngọc Khê: "Tại hai cái cùng ?"

 

Lôi Âm ôm cánh tay Ngọc Khê: "Cậu xem, chúng là bạn bè, Lý Nham và Niên Quân Mân cũng , em thiết cốt (bạn bè chí cốt), cùng tổ chức hôn lễ, lãng mạn bao."

 

Ngọc Khê giật giật khóe miệng: "Tớ thấy lãng mạn , chỉ thấy hiện trường đấu võ mồm thôi."

 

Lôi Âm mới mặc kệ: "Dù thì cũng cùng kết hôn."

 

Ngọc Khê: "Được , đừng lắc nữa, chỉ cần điều kiện cho phép, cùng thì cùng ."

 

Lôi Âm lúc mới buông Ngọc Khê : "Vậy định nhé."

 

Hai đến nhà ăn trường học, đến muộn nên còn nhiều đồ ăn, đành gọi hai bát mì.

 

Trong lúc chờ mì, Ôn Vinh bưng hoành thánh tới: "Đàn chị, lâu gặp."

 

Ngọc Khê ngạc nhiên: "Đã lâu gặp, về khi nào ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-279-can-than.html.]

Ôn Vinh: "Xong việc là em về ngay."

 

Ngọc Khê : "Cậu học mà cứ như , năm nay chả thấy bóng dáng . Giải thưởng cũng nhận , về để thi cử ?"

 

Ôn Vinh nuốt miếng hoành thánh trong miệng: " , bỏ lỡ ít tiết, về bổ túc đây."

 

Lôi Âm với Ngọc Khê: "Mì xong , tớ giúp bưng."

 

Ngọc Khê: "Cảm ơn."

 

Ôn Vinh đảo mắt: "Đàn chị, đầu năm chị chuyện cha bán con, năm em trù một bộ phim điện ảnh để tranh giải. Em xem trọng đề tài . Hiện tại pháp luật còn sơ sài, nhiều bán con là phạm pháp, ý nghĩa giáo dục. Em liền nghĩ, kịch bản để chị ."

 

Đầu năm Ngọc Khê cùng Ôn Vinh cảm khái chuyện, cũng là vì chuyện của Trịnh Quang Diệu, bà nội kể ít chuyện cha bán con, cảm thấy ý thức pháp luật trong xã hội còn kém, Ôn Vinh hướng tới những phim ý nghĩa, cho nên nhiều, ngờ tác dụng.

 

Ngọc Khê nén sự kích động, chỉ chính : " thể ?"

 

Ôn Vinh chỉ : "Chị xem, em mới nghề còn đây. Chị theo biên kịch Hách học hai năm, thành tích vẫn luôn , biên kịch tiểu phẩm còn giải, từng tham gia cuộc thi biên kịch. Chị nếu mà thì em chắc còn chỗ dung mất."

 

Ngọc Khê nhận bát mì Lôi Âm bưng tới, trả lời Ôn Vinh: "Cậu như , đồng ý thì kiêu quá. Được, kịch bản, chỗ nào thì cứ chỉ ."

 

Ôn Vinh ăn nốt chỗ hoành thánh còn : "Vậy quyết định thế nhé, em chuồn đây."

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Ngọc Khê là cẩn thận: "Chờ chút, trực tiếp quyết định luôn ? Nói , tìm nhà đầu tư ? Bên đầu tư đồng ý ?"

 

Ôn Vinh gượng, xuống.

 

Ngọc Khê giảm bớt hưng phấn, ngay là ý đồ khác. Thằng nhóc khi quen mới thấy cái vẻ lải nhải chỉ là ngụy trang, xảo quyệt mới là bản chất. Cô híp mắt: "Giỏi lắm, thằng nhóc khôn thật đấy, đầu tư phim điện ảnh hả?"

 

Lôi Âm ăn mì suýt chút nữa phun , che miệng chỉ Ôn Vinh.

 

Ôn Vinh phát hiện cũng hổ. Dù để bộ phim đầu tay, da mặt thể so với tường thành, chỉ cần phim thì dùi đ.â.m cũng sợ: "Đàn chị, em công ty chị năm nay kiếm ít, đồn ít nhất cũng ngàn vạn."

 

Ngọc Khê suýt chút nữa sặc nước bọt: "Khụ khụ, bao nhiêu cơ?"

 

Ôn Vinh vẻ em : "Chúng thế mà, cho cái lời thật , một ngàn vạn ?"

 

Ngọc Khê thuận khí: "Lời đồn thôi."

 

Ôn Vinh : "Dù đến ngàn vạn thì cũng kiếm ít. Em tính cho chị một khoản . Chị xem, trang phục nhà thiết kế mới nổi Hà Duệ, mở công ty điện ảnh, đàn chị Lôi Âm một kiếm ít, còn đồ ăn theo (merchandise). Tuy rằng xưởng may nhận thầu nhận nhiều đơn, nhưng cũng là cho quen, sẽ nợ tiền. Năm nay đàn chị kiếm bộn ."

 

Ngọc Khê đặc biệt bịt miệng Ôn Vinh : " mới chính là kế toán của công ty đấy."

 

Ôn Vinh hì hì: "Đàn chị, chị xem, chị phim điện ảnh ý nghĩa, em tranh giải thưởng, chúng hợp tác quá thích hợp còn gì. Em tính , là phim kinh phí thấp, nhiều , 100 vạn, em tuyệt đối sẽ thật cho chị."

 

Ngọc Khê nghi ngờ lỗ tai nhầm: "Bao nhiêu?"

 

Ôn Vinh giơ một ngón tay: "100 vạn. Chị xem em tính cho chị nhé: thù lao diễn viên tăng, thuê địa điểm , chi phí đoàn phim, hậu kỳ chế tác, còn tuyên truyền hậu kỳ, mấy cái đều là tiền cả. Đây là em còn tính tiền trả cho đạo diễn đấy, đúng , chị là biên kịch cũng tính tiền nhé."

 

Ngọc Khê xoa trán: "Cậu sớm theo dõi ? Hôm nay gặp thì thi xong cũng sẽ về tìm ?"

 

Ôn Vinh hì hì: " . Em nghĩ, kịch bản chị , tốn tâm huyết mà thì tiếc lắm. Chị nghĩ xem, em tranh giải, chị cũng đoạt giải, chúng mới bao nhiêu tuổi chứ, thật dốc lòng (truyền cảm hứng)."

 

Ngọc Khê ha hả mặt Ôn Vinh. Tính kế cô mà còn đường hoàng như . " ăn cơm, cũng về , thi xong ."

 

Ôn Vinh: "Đàn chị, chị nhất định suy nghĩ kỹ nhé!"

 

Lôi Âm chờ Ôn Vinh , cô với Ngọc Khê là bạn bè nhiều năm nên quá hiểu : "Cậu sẽ thật sự đầu tư đấy chứ!"

 

 

Loading...