Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 286: Bức phác họa
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:56:23
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọc Khê: "?"
Trợ lý Nhiễm ngượng ngùng: "Cuộn phim lấy năm ngoái cũng trong thùng đấy ạ."
Ngọc Khê: "....... Được ."
Lôi Âm bước : "Chuyện gì thế?"
Ngọc Khê lôi cuộn phim : "Đến đưa tranh. , Trịnh Mậu Nhiên giúp giải quyết vụ vay nặng lãi."
Lôi Âm : "Tớ bảo mà, nhất định là bên phía , cảm ơn nhiều lắm."
Ngọc Khê xua tay: "Không cần cảm ơn . Còn chuyện của Lôi Lạc nữa."
Lôi Âm bĩu môi: "Nói thật, chị ruột như tớ còn bằng chị hờ như !"
Ngọc Khê cúi đầu: "Đó là do bọn nó bao giờ chọc ghẹo gì tớ nên tớ mới giúp. Nếu đổi là Hà Giai Lệ thì tớ sẽ , tớ cũng thù dai lắm."
Lôi Âm : "Tớ thấy chính là khẩu xà tâm phật (mạnh miệng mềm lòng)."
Ngọc Khê giải thích. Cô trọng sinh mà, Lôi Lạc thật sự đắc tội với cô. Hơn nữa, thấy nó, cô cũng nỡ để Lôi Lạc vết xe đổ của kiếp , coi như tích đức việc thiện .
Ngọc Khê cau mày, ngoài cửa : "Ai ở bên ngoài đó?"
Lôi Lạc đẩy cửa bước , ánh mắt phức tạp chị hờ. Một năm nay, Lôi Tiếu vẫn luôn chị hờ thế nào, đối xử với nó , mua quần áo mới, cùng học bài, còn họp phụ cho nó, lúc ốm đau cũng đưa bệnh viện. Cậu vẫn luôn tin, cho rằng Lôi Tiếu quá lên thôi.
chính tai thấy, ngoài mặt thì hung dữ sai bảo việc, nhưng lưng giúp nghĩ cách giải quyết nợ nần.
Ngọc Khê: "Cậu đến gì?"
Lôi Lạc ấp ủ cảm xúc định gì đó, nhưng lời lạnh nhạt của cô đ.á.n.h tan, banh mặt : " đến hỏi xem khi nào thể ."
Ngọc Khê: "Đi ? Ngủ gầm cầu ? Làm lưu manh hả?"
Lôi Lạc mím môi: "Không cần chị quản."
Ngọc Khê ngứa tay: " cho , cả. Ngày mai thành thật đến trường học cho . Để dám bỏ trốn, sẽ cho một trận sét đánh, bắt , nhất định sẽ đ.á.n.h gãy chân ."
Lôi Lạc: "Chị mới sét đ.á.n.h !"
Ngọc Khê hừ một tiếng: "Cậu cũng rõ ràng gớm nhỉ. Tan học về thì theo Trương Hằng việc, buổi tối ngủ đây trông công ty. Sau cứ ở công ty, tự kiếm tiền học, đừng mong Lôi Tiếu nuôi . Con bé đang ở thời khắc mấu chốt thi đại học, nếu nó thi đậu đại học, sẽ hủy hoại cả đời nó đấy."
Lôi Lạc bỗng nhiên cảm thấy trong lòng kiên định, cảm giác bàng hoàng cũng tan biến: "Biết ."
Ngọc Khê nhếch khóe miệng: "Còn nữa, thằng nhóc nghiêm túc học hành, nhớ báo đáp . thu lưu , nhớ mà trả ơn, rõ ?"
Lôi Lạc mím môi . Khoảnh khắc đóng cửa , khóe miệng cong lên một chút, nhanh nén xuống, chạy biến .
Lôi Âm: "Cậu cũng giỏi thật đấy, thằng nhóc thế mà dám hó hé tiếng nào."
Ngọc Khê bóng dáng chạy xa ngoài cửa sổ: "Tâm địa nó , dạy dỗ t.ử tế thể thành tài."
"Hà Giai Lệ và Lôi Quốc Lương xa là thế, mà hai đứa con tệ, đúng là tre hư mọc măng ."
Buổi tối Lôi Tiếu yên tâm Lôi Lạc, ngủ ở ký túc xá mà ở công ty. Biết Lôi Lạc ở công ty, cô bé ân cần với Ngọc Khê hết mức.
Ngọc Khê bực : "Được , em lo cho Lôi Lạc . Nó từ ký túc xá mang theo gì, cặp sách cũng , em giúp nó tính toán xem. Sau nó giao cho em quản, nếu em quản , nó thành tài, chị sẽ ném nó ngoài đấy."
Lôi Tiếu tin lời chị dọa: "Em đây."
Lôi Âm trong lòng vẫn nhớ đám cưới của Trịnh Quang Diệu và Lý Miêu Miêu: "Cậu đừng quên thứ Bảy dự đám cưới nhé."
"Tớ nhớ mà!"
Thoáng cái đến thứ Bảy. Ngọc Khê cảnh giác cả tuần, nhưng bà cụ Chu vẫn xuất hiện, cũng chuyện gì ầm ĩ xảy .
Chu Linh Linh lạnh: "Tai vạ đến nơi, ruột cũng trông cậy ."
Ngọc Khê: "Không ai đến càng , lúc thể yên đám cưới."
Ánh Trăng Dẫn Lối
Chu Linh Linh thời gian: "Lôi Âm chắc sắp đến ."
Đang thì tiếng còi xe vang lên ngoài cửa. Ngọc Khê xách túi: "Em đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-286-buc-phac-hoa.html.]
"Ừ."
Ngọc Khê đến nhà hàng lúc hơn 10 giờ. Cửa đỗ ít xe. Lôi Âm xuống xe, quanh chiếc Santana 2000 vài vòng: "Xe mới đúng là khác hẳn."
Ngọc Khê: "Tiền nào của nấy mà, ngót nghét hai mươi vạn đấy. Xe chỉ là phương tiện thôi, công ty mua xe cũ dùng cũng chán."
Lôi Âm: "Tớ mua xe mới, cũng mua Santana 2000."
"BMW, Mercedes còn hơn đấy, mua ?"
Lôi Âm lắc đầu lia lịa: "Mua nổi, Santana 2000 là , trong lòng tớ nó là xe đỉnh cấp. Cậu mua , hai cùng mua."
Ngọc Khê lắc đầu: "Năm nay thôi , nhiều chỗ cần dùng tiền, sang năm tính!"
Lôi Âm nghi hoặc: "Cậu chỗ nào cần dùng tiền ?"
"Ba tớ mở nhà máy, là một khoản tiền nhỏ, tiền của tớ giữ dùng. Đi thôi, thời gian còn sớm, thôi!"
Lôi Âm nghĩ nghĩ: "Vậy tớ cũng mua nữa, cần dùng tiền thì tìm tớ."
Ngọc Khê : "Chị em ."
Hai khách sạn. Trịnh Quang Diệu và Lý Miêu Miêu ở cửa đón khách. Thấy Ngọc Khê, họ ngạc nhiên, cứ tưởng Ngọc Khê sẽ tới!
Trịnh Quang Diệu: "Mời trong."
Ngọc Khê móc phong bao lì xì , mới đặt lên thì thấy mặt Lý Miêu Miêu tối sầm . Cô đầu , là Vương Điềm Điềm đến.
Vương Điềm Điềm giày cao gót, đến dự đám cưới Trịnh Quang Diệu, cũng là tâm thái gì, dù đến cũng ý .
Lý Miêu Miêu đen mặt: "Nơi chào đón cô, ngoài."
Vương Điềm Điềm dùng bộ móng tay đỏ chót kẹp phong bao lì xì: "Một kẻ thể sinh con, một kẻ đẻ , đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã. Chúng cũng coi như bạn bè, đến chúc mừng là chuyện nên ."
Ngọc Khê: "......."
Lượng tin tức lớn thật, Lý Miêu Miêu thể sinh con.
Trịnh Quang Diệu sầm mặt: "Cút."
Vương Điềm Điềm hận đến thấu xương. Hai hại cô hơn nửa năm dám khỏi cửa. Đặc biệt là Lý Miêu Miêu, rõ Trịnh Quang Diệu vô sinh mà vẫn cố ý bụng cô ngày một lớn lên. Cô thể để hai như ý: "Người đến là khách, cứ đấy."
Trịnh Quang Diệu âm trầm, cắm sừng là điều mà đàn ông nào nhịn nổi: "Cô cút, sẽ tìm tổng giám đốc Ngô chuyện."
Vương Điềm Điềm mặt trắng bệch: "Vô sỉ."
Trịnh Quang Diệu: "Hừ, cũng vô sỉ bằng cô."
Vương Điềm Điềm hung hăng trừng mắt một cái bỏ .
Lôi Âm cùng Ngọc Khê đại sảnh xuống. Lôi Âm kích động vô cùng: "Quả nhiên bát quái lớn. Tớ thấy Vương Điềm Điềm sẽ chịu để yên , còn khối chuyện vui để xem."
Ngọc Khê: "Tớ đột nhiên hối hận vì đến xem tình hình của Trịnh Quang Diệu."
"Có gì mà hối hận, tớ thấy đáng giá mà, bát quái lớn thế ."
"Thôi, ăn cơm xong chúng về ngay."
Lôi Âm: "Được."
Đám cưới diễn khá thuận lợi. Ngọc Khê ăn cơm xong liền kéo Lôi Âm về, vặn Lý Nham gọi điện thoại tới.
Lôi Âm điện thoại xong : "Cậu xem Lý Nham ý gì nhỉ, năng cứ kỳ kỳ quái quái, còn hỏi bao giờ chúng thi xong, còn hỏi thăm nữa đấy!"
Ngọc Khê dừng bút: "Anh hỏi tớ cái gì?"
Lôi Âm: "Hỏi khỏe , ôn tập thế nào, chung là đặc biệt kỳ quái."
Ngọc Khê nắm chặt bút máy. Thời gian cô gặp ác mộng, nhưng nghĩ đến thư từ của Quân Mân nhiều năm nay nên cô cũng nghĩ sâu xa. Sau đó cô còn gặp ác mộng nữa, Niên Quân Mân cũng dặn thư, bảo cô lo ôn tập.
Lại thêm những lời kỳ quái của Lý Nham, Ngọc Khê : "Cậu xem, Quân Mân xảy chuyện ?"