Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 287: Không liên lạc được
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:56:24
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lôi Âm hoảng hốt đến mức suýt rơi cái ly tay: "Không thể nào, vẫn thư cho mà. Nếu thật sự xảy chuyện thì thể gửi thư chứ? Cậu đừng nghĩ nhiều, Lý Nham thường xuyên lên cơn hâm dở, tớ quen . Cậu cứ coi như Lý Nham bệnh thần kinh , đúng, bệnh thần kinh."
Ngọc Khê tin trực giác của : "Tớ gọi điện hỏi thử xem."
Lôi Âm: "Được."
Ngọc Khê cầm điện thoại gọi , đáng tiếc ai máy. Ngọc Khê tiếng chuông reo hồi lâu cúp máy: "Đây điện thoại . Số nhất định sẽ máy."
Lôi Âm: "Lý Nham ở đó ?"
Ngọc Khê gọi nữa, nhưng tiếc là chẳng hỏi gì.
Lôi Âm nghịch điện thoại: "Tớ bảo mà, chúng nên đổi cái điện thoại mới, loại hiện nay hiển thị gọi đến, ít nhất cũng tra điện thoại."
Ngọc Khê gác máy, xuống, cô thích cảm giác động .
Lôi Âm sán gần: "Cậu cũng đừng quá lo lắng. Cậu nghĩ xem, nếu thật sự chuyện, Niên Quân Mân thể bình tĩnh thư cho ? Nhất định là . Cậu chỉ tự dọa thôi. Thôi, đừng nghĩ nữa, mấy ngày nữa là thi cuối kỳ . Thi xong tớ sẽ tra khảo Lý Nham một trận cho nhẽ, dám dọa ."
Ngọc Khê thất thần, tài liệu tay xem , trong đầu cứ nghĩ đến những lá thư của Niên Quân Mân. Nội dung trong thư bình thường, khác gì ngày thường, lúc cô mới yên tâm một chút.
Buổi tối, Ngọc Khê đợi Ngọc Thanh về: "Trịnh Mậu Nhiên giúp đỡ nhiều, chúng qua đó một chuyến nhé? Nếu em thì chị một ."
Ngọc Thanh nghĩ đến Trịnh Mậu Nhiên, trong lòng tự nhiên: "Em vẫn luôn với chị, ông cũng giúp em. Ông từ nước ngoài gửi về cho em ít tài liệu, em giáo sư coi trọng cũng là nhờ học từ những tài liệu đó."
"Còn chuyện ?"
Ngọc Thanh gật đầu: "Ông vẫn luôn âm thầm , em cũng nên đối mặt thế nào."
Ngọc Khê suy nghĩ một chút: "Cứ đối đãi bình thường thôi, cần cố ý kiêng dè."
"Cũng chỉ thể như . Ngày mai chúng cùng ."
"Được."
Ngọc Khê xong định , Ngọc Thanh vội hỏi: "Chị, chị thu lưu Lôi Lạc ?"
Ngọc Khê: "Ừ, chị cho cơ hội việc, tự nuôi sống bản ."
Ngọc Thanh : "Chị đúng là khẩu xà tâm phật, đối với ai cũng ."
Ngọc Khê bật : "Được , em sách ."
Chủ nhật, hai chị em thẳng đến biệt thự. Vì gọi điện báo nên họ thuận lợi, trong nhà .
Năm ngoái đến là do tính kế, năm nay chủ động đến, sự đổi thật lớn.
Trợ lý Nhiễm: "Ông chủ đang việc lầu, hai chờ một lát."
Ngọc Khê: "Anh cần tiếp đón chúng , chúng chơi là ."
Trợ lý Nhiễm: "Vâng, lên lầu đây, hai vị cứ tự nhiên."
Ngọc Khê xuống bóc cam. Nhà Trịnh Mậu Nhiên trái cây tuyệt đối tươi ngon. Cô đưa cho Ngọc Thanh một nửa, ánh mắt dừng ở quyển vở bàn .
Trịnh Mậu Nhiên mà dùng vở học sinh ? Nhìn thế nào cũng giống.
Ngọc Khê trái , xác nhận ai, tay mới vươn định cầm lấy thì Trịnh Mậu Nhiên xuống lầu, cô vội rụt tay về.
Trịnh Mậu Nhiên cũng thấy quyển vở, hiệu cất mới xuống một bên: "Mọi khi giúp đỡ hai chị em các con một chút, mời mãi cũng đến, hôm nay ngược tự chủ động tới."
Ngọc Khê tỏ vẻ chuyện, Trịnh Mậu Nhiên đúng là ai ưa nổi.
Ngọc Thanh há miệng, cuối cùng thốt hai chữ: "Cảm ơn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-287-khong-lien-lac-duoc.html.]
Trịnh Mậu Nhiên nhếch khóe miệng: "Khách khí ."
Sau đó, phòng khách chìm yên lặng.
Trịnh Mậu Nhiên nén , chủ động tìm đề tài, với Ngọc Khê: "Mảng đồ ăn theo (merchandise) của con tồi."
Ngọc Khê cũng đắc ý: "Cảm ơn, cũng thấy ."
Trịnh Mậu Nhiên keo kiệt lời khen: "Ngành điện ảnh đang phát triển nhanh chóng, sẽ phát sinh các loại sản phẩm ăn theo, thứ sẽ thời , ."
Ngọc Khê: "Đây là đầu tiên ông khen khác đấy."
Trịnh Mậu Nhiên chuyển chủ đề: " cũng chỗ phạm sai lầm ngu ngốc. Về trang phục đạo cụ, kinh nghiệm của cho thấy, các đoàn phim sẽ thiện hơn, mảng trang phục đạo cụ của con sẽ gian nan. Có hạng mục thì nên sớm vứt bỏ cái cũ ."
Ngọc Khê đồng tình: " giữ là để duy trì quan hệ, để đạt càng nhiều tài nguyên, đều là vì suy nghĩ cho công ty điện ảnh."
Trịnh Mậu Nhiên hừ một tiếng: "Vẫn là suy nghĩ non nớt. Nhớ kỹ, tiền tài quyết định tất cả, gì là tiền giải quyết . Con chỉ cần kiếm nhiều tiền, tiền kiếm nhiều, quan hệ, dùng tiền mà giao thiệp. Con tiền đầu tư, những tài nguyên con khát vọng sẽ chủ động tìm đến con. Suy nghĩ hiện tại của con là ngu xuẩn."
Ngọc Khê thể phản bác. Trịnh Mậu Nhiên đúng, giống như Ôn Vinh chủ động tìm cô . Cô đầu tư, kịch bản thể khống chế, diễn viên cũng thể nhét mấy .
Ngọc Khê nhận Trịnh Mậu Nhiên đang dạy cô. Người trong nhà trưởng bối chỉ dẫn thì thể tránh nhiều đường vòng, lời quả sai: "Cảm ơn."
Tâm trạng Trịnh Mậu Nhiên tồi: "Trẻ nhỏ dễ dạy."
Lần ở chung , Ngọc Khê mang theo gai nhọn, ngược ở chung với Trịnh Mậu Nhiên . Lúc bình thản, Trịnh Mậu Nhiên hiếm khi dáng một thầy, dạy Ngọc Khê ít đạo kinh doanh.
Sau khi chị em Ngọc Khê rời , Trịnh Mậu Nhiên cửa sổ theo. Trợ lý Nhiễm hiểu: "Tại ngài truyền thụ cho cô Lữ, cô cũng huyết thống với ngài."
Trịnh Mậu Nhiên nắm cây gậy: "Ta thì sống lâu trăm tuổi đấy, nhưng cũng sẽ già. Con bé là tri ân báo đáp, nó sẽ dòm ngó gia sản họ Trịnh, bản lĩnh của nó lớn, mạnh mẽ, mới thể thế trở thành ô dù che chở, ?"
Trợ lý Nhiễm cúi đầu. Ông chủ tính toán quả nhiên sâu xa.
Tháng 12 qua , năm mới dương lịch đến, bước năm 1997.
Sau Tết Dương lịch, kỳ thi cuối kỳ kết thúc, Ngọc Khê thả lỏng nhưng đáng tiếc vẫn liên lạc với Niên Quân Mân.
Lôi Âm cũng vui: "Lý Nham , tớ cũng liên lạc với ."
Ngọc Khê nén cảm xúc: "Có khả năng là bận."
Lôi Âm nghĩ nhiều: "Chắc là bận thật, đợi liên lạc , tớ nhất định sẽ xử lý ."
Khóe miệng Ngọc Khê đắng chát. Cô cũng xử lý Niên Quân Mân, nhưng bất kỳ tin tức gì của . Cảm giác bặt vô âm tín mới là đau khổ nhất.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Chu Linh Linh trừng mắt Lôi Âm, kéo Ngọc Khê: "Bao giờ mợ đến?"
Ngọc Khê a một tiếng, mới phản ứng : "Sáng mai là đến ."
Chu Linh Linh: "Em bây giờ nghỉ , giúp chị một tay. Chị bận tối mắt tối mũi, một bên là công ty, một bên là tiệc rượu, chạy chạy hai bên, em xem, chị gầy ."
Ngọc Khê: "Công ty giao cho em , chị chuyên tâm lo chuyện khách sạn."
Chu Linh Linh yên tâm Ngọc Khê. Từ khi thi xong, con bé cứ thất thần, đường còn đ.â.m cả cây: "Em giúp chị lo vụ khách sạn , công ty để Lôi Âm trông chừng."
Lôi Âm chỉ : "Tớ !"
Chu Linh Linh: "Sao , mấy ngày nay chỉ cần trấn thủ ở đó là ."
Lôi Âm: "Vậy ."
Lôi Tiếu đến công ty: "Cái đó... chị, chị họ, hai về nhà một chuyến , chút việc."
Chu Linh Linh cuống lên: "Người nhà họ Chu đến gây sự ?"
Lôi Tiếu cũng giải thích rõ ràng: "Không nhà họ Chu, chung là rõ ."