Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 298: Thuốc tắm

Cập nhật lúc: 2025-12-17 09:12:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ôn Vinh tủi : "Em mang theo lời chúc phúc đến mà, lời chúc phúc còn đắt hơn trái cây chứ."

 

Ngọc Khê: "....... Cậu cứ nghèo cho xong."

 

Ôn Vinh đả kích: "Em cũng vì phim cho , tự bỏ tiền túi mua thiết , nghèo đến mức trong túi chỉ còn mười tệ."

 

Nói lôi tờ mười tệ thật.

 

Ngọc Khê chằm chằm tờ mười tệ nhàu nhĩ: "......."

 

Cô chỉ đùa thôi, thế mà nghèo thật .

 

Ôn Vinh: "Đàn chị, kể cho chị một cái bát quái lớn, bao em một bữa cơm ?"

 

Ngọc Khê: "........ Cậu nghèo đến mức cơm ăn ?"

 

Ôn Vinh đáng thương hề hề: "Ba em nước ngoài nhà, em cãi với bác cả, chỗ ăn chực."

 

Ngọc Khê: "...... Cậu !"

 

Ôn Vinh hì hì: "Về Vương Thù, em đàn chị nhất định sẽ hứng thú. Duyệt Huy tăng vốn đăng ký, cổ đông lớn nhất một gánh vác tiền, cổ phần đổi. Em bạn , cổ đông lớn tạm thời đổi vốn đăng ký, tăng lên gấp đôi. Cổ phần trong tay Vương Thù từ 10% biến thành 2%. Đây là tin tức nội bộ đấy, đáng giá một bữa cơm chứ!"

 

Ngọc Khê: "Đáng giá. Cho nên Vương Thù chơi một vố?"

 

Ôn Vinh gật đầu: " , đây còn chút tiếng , thể phụ trách một nghiệp vụ, giờ cổ phần đổi, quyền lực cũng đổi. Em bảo Duyệt Huy nơi t.ử tế, cho bác cả phim của Duyệt Huy mà ông ."

 

"Bước tiếp theo, chắc Duyệt Huy đuổi Vương Thù , cũng là chuyện gì."

 

Ôn Vinh gật đầu: "Nhất định là chuyện. Em bác cả tránh xa vòng thị phi, ông thì , cãi với em, hại em đến cơm cũng mà ăn."

 

Ngọc Khê: "........ Cậu ăn gì, mời."

 

Ôn Vinh l.i.ế.m môi: "Tôm cay, cá nấu ớt, móng heo kho tàu, thêm con vịt nữa."

 

Niên Quân Mân thèm nhỏ dãi, ăn.

 

Ngọc Khê trừng mắt: "Tôm luộc, cá chẽm hấp, cải thìa luộc, thịt nạc xào nấm, cháo rau."

 

Ôn Vinh ngây : "Thanh đạm thế á!"

 

Ngọc Khê mỉm : "Cậu thể chọn ăn."

 

Ôn Vinh: "Ăn, ăn chứ."

 

Niên Quân Mân trừng mắt Ôn Vinh, quá thiếu kiên định. Kiên trì một chút nữa thì cũng ngửi mùi thơm chứ.

 

Ngọc Khê lơ ánh mắt khát khao của Niên Quân Mân, ngoài gọi món.

 

Ăn xong, Ngọc Khê tiễn Ôn Vinh về, : "Em cảm giác sẽ thường xuyên ăn chực."

 

Niên Quân Mân khẽ: "Thằng nhóc cũng thú vị đấy."

 

"Đừng mồm mép tép nhảy, trong lòng chuyện gì cũng rõ như ban ngày."

 

Việc Ngọc Khê quyết định thì nhanh, hẹn Lý Tiêu và Hoàng Lượng bàn chuyện đầu tư.

 

Hoàng Lượng sớm chuẩn tâm lý, bày tỏ sự ủng hộ. Lý Tiêu sững sờ hồi lâu, nhưng cổ phần trong tay ít nên cũng chỉ thể đồng ý.

 

Cuộc họp kết thúc, Ngọc Khê còn vẻ hùng hồn khi nãy, trong lòng bất an vô cùng: "Nếu doanh thu phòng vé thu vốn, 100 vạn đấy, mất trắng."

 

Chu Linh Linh: "Em cũng đừng tự gây áp lực quá, ."

 

Ngọc Khê gục xuống bàn: "100 vạn, em lăn lộn bao năm, sổ tiết kiệm cũng nhiều tiền thế ."

 

Chu Linh Linh vui vẻ: "Lần đầu tiên thấy em thiếu tự tin như đấy."

 

Ngọc Khê đầu: "Vấn đề đề tài mà, thiên hạ của phim thương mại, loại phim quá khó để bứt phá, quả nhiên chỉ thể nhắm đến giải thưởng thôi."

 

Chu Linh Linh : "Lời chị thích , phim nào cũng thị trường của nó. Nếu thực sự thì hậu kỳ tăng cường tuyên truyền. Thực chị thấy đề tài dễ gây sự đồng cảm."

 

Ngọc Khê vỗ bàn: "Em linh cảm, thể thêm chút gì đó , càng gây sự đồng cảm hơn."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-298-thuoc-tam.html.]

Chu Linh Linh: "Em cứ , chị tin tưởng em."

 

Ngọc Khê trong lòng nảy ý tưởng, suy nghĩ tuôn trào như suối. Nghĩ xong dàn ý, ngẩng đầu thấy chị họ ủ rũ: "Chị họ, chị thế?"

 

Chu Linh Linh phiền não: "Ai mà ngờ bà cụ Chu qua đời, còn định đưa đứa bé về, giờ thì , đưa nữa."

 

Ngọc Khê hỏi: "Nhà Lưu Mẫn thì ?"

 

Chu Linh Linh lạnh: "Ba Lưu Mẫn ly hôn từ lâu , bỏ mặc Lưu Mẫn bao năm nay, đến cửa thì đều bảo quen Lưu Mẫn, đưa đứa bé kiểu gì?"

 

Ngọc Khê cũng bó tay: "Vậy thế nào?"

 

Chu Linh Linh: "Chị chỉ sợ càng nuôi càng tình cảm. Con bé còn nhỏ, gào mấy ngày nay, trong miệng vết nhiệt, bà ngoại xót xa c.h.ế.t. Em thấy , chị phục cái sự mềm lòng của bà ngoại sát đất."

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Ngọc Khê: "Cái trách bà nội . Bà hồi nhỏ bỏ rơi nên mới đồng cảm."

 

Chu Linh Linh thở dài: "Thôi, nghĩ nữa, đến đến đó !"

 

Ngọc Khê tò mò: "Không tìm thấy Lưu Mẫn ?"

 

"Đi thành phố G , chắc là nước ngoài. Mấy giỏi thật, chuyện là chạy nước ngoài ngay."

 

Ngọc Khê: "......."

 

Hình như đúng là , đều chạy nước ngoài hết.

 

Thời gian trôi nhanh như bóng câu qua cửa sổ. Niên Quân Mân viện một tháng, hai tuần đầu bắt đầu nén đau tập luyện, thành quả khả quan, đầu gối thể gập . Chỉ cần kiên trì hồi phục thì cần lo lắng khả năng tàn tật nữa.

 

Ca phẫu thuật của Niên Quân Mân là một trường hợp thành công. Để liệu hồi phục chính xác hơn, bệnh viện cũng giữ Niên Quân Mân viện để quan sát, kinh nghiệm cho những ca phẫu thuật .

 

Niên Quân Mân cứ thế viện một tháng. Trong lúc tập hồi phục, Ngọc Khê cũng nhàn rỗi, bận rộn chuyện công ty, còn tranh thủ xem nhà.

 

Kết cấu căn nhà đổi, nội thất trang trí theo phong cách thịnh hành nhất. Ngọc Khê thích màu xanh lá nên trong nhà đặt nhiều đồ trang trí màu xanh.

 

Cô chuẩn bồn tắm trong phòng ngủ chính, phòng dành cho Niên Quân Mân, bồn tắm để thể ngâm thuốc.

 

Ngọc Khê đón Niên Quân Mân xuất viện, đưa thẳng đến nhà mới. Mở cửa xong, cô : "Có thể mở mắt ."

 

Lòng Niên Quân Mân tràn đầy cảm xúc. Trang trí ấm áp, đây chính là ngôi nhà trong mơ của : "Rất ."

 

Ngọc Khê hài lòng: "Chỉ là thôi ?"

 

Niên Quân Mân: "Vô cùng ."

 

Ngọc Khê nén : "Em đưa tham quan."

 

Niên Quân Mân chống nạng phòng ngủ chính. Ngọc Khê chỉ phòng: "Em trang trí theo kiểu phòng tân hôn đấy. Vốn định đợi nghiệp sẽ đổi chỗ khác, nhưng ở đây quen , giao thông cũng thuận tiện, chỉ cần xe thì dễ dàng. Phòng ngủ chính thế nào, tồi chứ!"

 

Niên Quân Mân bàn trang điểm: "Em thích thì thích."

 

Ngọc Khê nhếch khóe miệng: "Xem phòng vệ sinh , thiết kế riêng cho đấy."

 

Niên Quân Mân chằm chằm bồn tắm, đây là để ngâm t.h.u.ố.c tắm, trong lòng ấm áp vô cùng.

 

Ngọc Khê đầu : "Vào một lúc thấy nóng ? Sưởi ấm ở đây thật đấy."

 

Niên Quân Mân đầu: "Ừ."

 

Ngọc Khê giới thiệu phòng bếp và hai phòng ngủ còn : "Em và Lôi Tiếu ở phòng phụ, phòng còn cho Ngọc Thanh. Em hỏi bác sĩ , ở ban công em sẽ lắp thiết phục hồi chức năng, nhưng cũng thể tập quá sức, phục hồi chức năng giới hạn thời gian."

 

Ngọc Khê cứ lải nhải mãi. Chân Niên Quân Mân thể gập , trái tim cô cần treo ngược lên nữa.

 

Niên Quân Mân: "Được, trong nhà đều em."

 

Ngọc Khê thời gian: "Không còn sớm nữa, các ông nội chắc đang sốt ruột chờ , chúng qua đó !"

 

"Được."

 

Ngọc Khê đỡ Niên Quân Mân xuống lầu. Lực tay của Niên Quân Mân khỏe, chân trái thương, chống gậy bộ tốc độ chẳng chậm chút nào.

 

Hai nhanh chóng đến cổng khu chung cư chờ taxi. Một chiếc xe màu đen lao nhanh tới. Phản ứng của Niên Quân Mân cực nhanh, một tay chống gậy, một tay kéo Ngọc Khê nhanh chóng lùi phía .

 

 

Loading...