Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 308: Bi ai

Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:10:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc Khê ngẫm nghĩ một lúc: “Lắm mồm? Lòng hẹp hòi?”

 

Niên Quân Mân thể tiếp nữa, lát nữa còn cái gì nữa đây, vội vàng : “Khuyết điểm lớn nhất của chính là em, thiếu em .”

 

Ngọc Khê: “....... Anh cảm nhận thật lòng của em ?”

 

Niên Quân Mân: “Không .”

 

em , câu tán tỉnh quê mùa quá.”

 

Niên Quân Mân kéo chăn trùm kín đầu: “......”

 

Tâm trạng Ngọc Khê , đóng cửa ngoài. Cô sẽ cho Quân Mân , khoảnh khắc câu đó, trong lòng cô thấy ngọt ngào.

 

Sáng hôm , Ngọc Khê dậy sớm đến nhà đôi vợ chồng cãi hôm qua. Hai vợ chồng mặt mũi bầm dập, trong nhà trống hoác. Cặp vợ chồng son mới cưới, ý định của Ngọc Khê thì hổ vô cùng.

 

“Chúng nhận bài học , sẽ thế nữa, thật sự xin .”

 

Ngọc Khê quan sát kỹ hai vợ chồng, họ giống như đang giả vờ. Cô còn thấy ảnh cưới trong phòng, nỗi nghi ngờ trong lòng cũng vơi phần nào.

 

Ngọc Khê khỏi cửa tòa nhà, Từ Hối Hướng lầu, một tay đút túi quần: “ thật bi ai, thật lòng mà chẳng ai tin. Điều tra thế nào ? liên quan gì đến mà.”

 

Ngọc Khê lướt qua Từ Hối Hướng. Cô với nửa lời. Biết rõ Từ Hối Hướng nguy hiểm thì cô sẽ bắt chuyện, dây dưa.

 

Sau khi Ngọc Khê , nụ mặt Từ Hối Hướng vụt tắt. Hắn liếc lên lầu mới về phía bãi đậu xe.

 

Ngọc Khê về nhà, Lôi Tiếu xong bữa sáng: “Chị, ăn cơm thôi.”

 

Niên Quân Mân bước xuống từ thiết phục hồi chức năng: “Có phát hiện ?”

 

Ngọc Khê lắc đầu: “Hai đó đúng là vợ chồng thật. Tiếc là khu chung cư mới, đều hàng xóm lâu năm nên khó hỏi thăm chi tiết. Để xem , vợ chồng son mà thích đ.á.n.h thì thuyết giáo vài câu là sửa .”

 

Niên Quân Mân lau mồ hôi trán: “Vậy sẽ lưu ý thêm. Công ty các em sắp nghỉ Tết ?”

 

Ngọc Khê bày bát đũa: “Vâng, năm nay tổ chức tiệc tất niên, tách cũng tiện gộp . Em và chị họ bàn , phát thêm mỗi 100 tệ, ai tụ tập thì tụ tập, thì mua đồ ngon về nhà ăn cũng .”

 

Trước Niên Quân Mân để ý đến công ty của Ngọc Khê, nhưng mấy ngày nay càng tìm hiểu càng phát hiện vợ thật sự lợi hại: “Tính em cổ phần ở ba công ty đấy.”

 

Ngọc Khê múc cháo: “Em chỉ cổ phần thôi, cũng do em chủ . Chỉ công ty sản phẩm ăn theo là em tên đại diện pháp luật. Hai công ty , một cái là chị họ, một cái là Lôi Âm tên, cổ phần ba chúng em ngang . Nghĩ thì cũng thấy chút thành tựu thật.”

 

“Đàn ông bình thường cũng giỏi bằng các em, thảo nào Trần Trì liều mạng nghiên cứu như .”

 

Ngọc Khê nuốt miếng cháo trong miệng, hỏi: “Kể từ ở bệnh viện Trần Trì đến thăm, các gặp ?”

 

Niên Quân Mân lắc đầu: “Không , bận lắm. Anh định trong dịp Tết sẽ gặp .”

 

Ngọc Khê cảm thán: “Anh đúng là bận thật, hận thể cắm rễ ở viện nghiên cứu để trông chừng. Chị họ đưa tiền về kể, Trần Trì mỗi ngày đốt vài vạn tệ, khi linh kiện máy móc hỏng hóc, một ngày thể tiêu tốn cả mười vạn.”

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Niên Quân Mân: "Thế cơ ? Một ngày của bằng mấy năm tiền lương của ."

 

“Chứ còn gì nữa. Thật hy vọng thành công. Thành công thì chiếm lĩnh thị trường, nắm giữ kỹ thuật trong tay, hai năm là thu hồi vốn gấp mấy ngay.”

 

Niên Quân Mân ậm ừ hưởng ứng, trong lòng thầm nghĩ, chỉ dựa sức , đúng như lời ông nội , khó nên chuyện lớn.

 

Thời đại giống thập niên 80, tiên phong chỉ cần gan , quan tâm ánh mắt đời là . Thời đại , thứ thử thách con là tầm , đầu óc và sự chắc chắn.

 

xe nên Ngọc Khê đưa Niên Quân Mân đến bệnh viện mới công ty. Mai là nghỉ Tết , hôm nay là ngày việc cuối cùng.

 

Ngọc Khê và Chu Linh Linh đều bận rộn, tổ chức họp tuyên dương, phát tiền thưởng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-308-bi-ai.html.]

 

Đến chiều mới rảnh rang một chút. Hoàng Lượng dựa ghế sô pha, nửa nửa : “Cuối cùng cũng xong việc, một năm xoay như chong chóng, giờ mới nghỉ ngơi.”

 

Ngọc Khê: “Anh cho ngay ngắn , thể thống gì.”

 

Hoàng Lượng nhúc nhích: “Đều là nhà cả, thể thống cũng chẳng .”

 

Lý Tiêu là cổ đông nên , hỏi: “Công ty đầu tư phim điện ảnh, cô là biên kịch, vai diễn quyết định ?”

 

Ngọc Khê: “Anh diễn ?”

 

diễn xong , là để tranh giải ?”

 

“Anh tranh giải á? Anh giải thưởng dắt lưng mà. Hoàng Lượng , bộ phim đóng khả năng đề cử, chừng giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất sẽ thuộc về đấy!”

 

Lý Tiêu: “Ý cô là thể đoạt giải thật ?”

 

Trong lòng Ngọc Khê khẳng định, đúng là Nam diễn viên chính xuất sắc nhất thật. Kiếp Lý Tiêu đoạt giải vỡ kính của bao , đơn giản vì Lý Tiêu quá trẻ, đ.á.n.h bại nhiều tiền bối đ.á.n.h giá cao.

 

Hoàng Lượng tiếp lời: “Phải vai diễn thích hợp mới , vai diễn hợp thì diễn cũng vô ích.”

 

Ngọc Khê đ.á.n.h giá Lý Tiêu. Cô là biên kịch, lúc lên ý tưởng cũng từng nghĩ đến nam chính, trọng điểm đặt ở nhân vật nữ, nhưng Lý Tiêu đề cập đến, Ngọc Khê xoay cây bút trong tay, trong đầu lóe lên tia sáng, nhanh chóng sổ.

 

Lý Tiêu dậy, lưng Ngọc Khê thiết lập nhân vật, mắt sáng lên: “Thiết lập nhân vật , lương thiện nhưng tàn nhẫn vạch trần sự thật, mâu thuẫn kịch tính, điểm xem.”

 

Ngọc Khê đặt bút xuống: “ cũng thấy tệ, còn cảm ơn cho cảm hứng. Kịch bản xong các xem . cũng , thử vai thì phù hợp với hình tượng trong lòng , mới cân nhắc . Lần ai cũng , bàn chuyện tình cảm cá nhân.”

 

Lý Tiêu thiết lập nhân vật một nữa, nhếch khóe miệng: “Được, đây, sân bay cho kịp giờ.”

 

Ngọc Khê vẫy tay: “Thuận buồm xuôi gió, Tết gặp .”

 

Hoàng Lượng là quản lý của Lý Tiêu, dậy mặc áo khoác: “ tròn trách nhiệm đến phút cuối cùng, thôi, đưa .”

 

Chu Linh Linh đợi mấy khỏi mới hỏi: “Lôi Lạc ăn Tết thế nào? Hàng tồn kho của công ty xử lý gần xong, chẳng còn gì để trông coi nữa. Năm nay Trương Hằng về quê một chuyến, nhân viên công ty nghỉ hết , công ty chỉ còn nó.”

 

Ngọc Khê gấp vở : “Cậu ăn Tết cùng Lôi Tiếu. Em và Quân Mân về đại viện, Lôi Tiếu thấy ngại nên hai chị em nó tự ăn Tết với .”

 

Chu Linh Linh: “Cũng . Chúng cũng dọn dẹp một chút về thôi, trong công ty về gần hết .”

 

Ngọc Khê vươn vai, ôm vở: “Vâng, việc gì thì em về nhà kịch bản đây, đang hứng, tranh thủ xong sớm.”

 

“Vất vả cho em .”

 

Ngọc Khê đưa Chu Linh Linh về nhà. Vì nhà Niên Quân Mân nên xe để cho Ngọc Khê dùng .

 

Về đến nhà, Ngọc Khê chuyện ăn Tết với Lôi Tiếu. Lôi Tiếu vui mừng khôn xiết: “Chị, em nhất định sẽ dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ.”

 

“Em quản lý cho , lời thì cứ đánh.”

 

Lôi Tiếu: “....... Vâng.”

 

Ngọc Khê hỏi: “Anh rể em ? Chưa về ?”

 

Lôi Tiếu chỉ phòng ngủ chính: “Về ạ, mang theo đồ đạc về, ở trong đó hơn một tiếng .”

 

Ngọc Khê: “Để chị xem.”

 

Ngọc Khê gõ cửa bước . Niên Quân Mân đang bàn, tay cầm tua vít, hí hoáy với một vật khá lớn. Ngọc Khê hỏi: “Cái gì đây?”

 

 

Loading...